21 Sau một tiếng “bụp”, bọc vải lớn trong tay Tôn Ngư đột nhiên nứt toác, một người nhanh chóng chui ra. Trên tay người này có kiếm. Kiếm màu xanh. Kiếm lạnh lẽo.
22 Dương Vô Tà híp mắt nhìn hắn, giống như đối phương không chỉ là một người, cũng không chỉ là một sát thủ đáng sợ, mà là một sự nghi vấn, một cái đầu mối.
23 Sắc mặt Thiên Hạ Đệ Thất biến đổi. Sắc mặt của hắn vốn giống như vỏ trứng trong nước trà, lúc này đã biến thành màu gan heo. Dương Vô Tà nhìn sắc mặt của hắn, càng gia tăng đả kích nói tiếp:- Đúng, ta còn nhớ cha ngươi, không phải là Văn Trương Văn đại nhân sao? Hắn chính là vì làm việc bán mạng cho Thái Kinh, do đó mới bỏ mạng trong tay Tứ Đại Danh Bổ, không phải sao?Thiên Hạ Đệ Thất giận đến mức ngay cả vải bọc vết thương trên mũi cũng rung động.
24 Kết quả của bạo lực thông thường chính là hủy diệt. Trong đó hủy diệt dữ dội nhất chỉ có một loại, đương nhiên là nổ tung. Một tiếng “ầm” vang lên, lầu ba của Tam Hợp lâu đột nhiên nổ tung, giống như chiếc bánh bị một bàn tay to lớn bóp nát, nhưng nó lại tan vỡ phân liệt từ bên trong chứ không phải bên ngoài.
25 Có một số người, lời nói của bọn họ ngươi có thể không nghe, nhưng ngươi nhất định sẽ trả giá. Có một số cái giá, không ai có thể trả nổi. Có một số người, lời nói của bọn họ ngươi không thể không nghe, bởi vì nghe có rất nhiều lợi ích.
26 “Thiên Hạ Đệ Thất” Văn Tuyết Ngạn không phải là một người dễ dàng thừa nhận thất bại. Hắn hiểu rõ thành công không phải một bước lên trời, mà phải dựa vào tích lũy, thành công thật sự phải tích lũy từ thất bại.
27 Hắn giết chết Hứa Thiên Y, lập công lớn cho Thái Kinh, lại để Bạch Sầu Phi đi làm chuyện “giả người tốt”, một khi bị vạch trần thì mọi người căm hận, cũng để Nhậm Lao, Nhậm Oán đi làm “đại ác nhân”, trở thành đối tượng công kích của mọi người.
28 Mệnh lệnh của Thái Kinh là giết chết Thích Thiếu Thương, nếu sau này Kim Phong Tế Vũ lâu nằm dưới sự khống chế của Thái Kinh, hắn sẽ giao chức lâu chủ cho người “giết Thích”.
29 Tôn Ngư quả thật mồ hôi như mưa, thấm ướt y phục. Lúc này hắn mới biết, bình thường Thích Thiếu Thương giống như không chú ý lắm đến chuyện của hắn, nhưng ngay cả việc những năm gần đây hắn vẫn luôn khổ luyện và nghiên cứu một số phương pháp chế ngự uy lực của hỏa khí, trong đó bao gồm “bọc vải thơ”, Thích Thiếu Thương đều biết rõ ràng.
30 Thiên Hạ Đệ Thất lướt ra ngoài, giống như một con nghiệt long. Phía sau hắn lại có một con phi long, phi long một tay vắt ngang trời. Phi long nổi giận công kích Thiên Hạ Đệ Thất.
31 “Cước kiếm” của La Thụy Giác đã sắp chém ngang vào Thích Thiếu Thương. Nếu như một kiếm này chém trúng, Thích Thiếu Thương nhất định sẽ bị chém làm hai khúc.
32 Thích Thiếu Thương biết khi phi thân truy sát Thiên Hạ Đệ Thất, phía dưới có ít nhất bảy trăm người hi vọng y chết, tám trăm người muốn giết y. Nhưng chỉ cần những người đó vừa động thủ, cũng có ít nhất chín trăm người sẽ ra tay cứu y.
33 Kiếm ngạo. Người càng ngạo. Khi Thích Thiếu Thương còn thiếu niên đắc chí, luôn luôn tự phụ nhưng không tự đại, tự hứa (tự ca ngợi mình) nhưng không tự tư (ích kỷ).
34 Những người có mặt đều khiếp sợ, kinh hãi không thôi. Có người biết nhìn, cũng không hiểu Thích Thiếu Thương làm sao có thể “phân thân”, kiếm kia làm sao có thể “tự động nghênh địch”.
35 Ai cũng từng nghe nói đến loại vũ khí đáng sợ này. Nhưng chưa ai tận mắt nhìn thấy loại vũ khí sắc bén này, bởi vì những người từng chứng kiến uy lực của nó đều đã bỏ mạng rồi.
36 Trên thực tế, chẳng những “Cửu Thiên Thập Địa, Thập Cửu thần châm” do Thiên Hạ Đệ Thất phát ra bị “hút” qua, ngay cả thân hình Văn Tuyết Ngạn cũng bị “hút” đi.
37 Người nói chuyện đứng trong đám người, nhưng vị trí của y cũng hết sức đặc biệt, vô cùng khéo léo. Y không đứng trong đám người của Lục Phân Bán đường, cũng không đứng trong đám người của Kim Phong Tế Vũ lâu, mà là vừa vặn (không biết cố ý hay vô ý) đứng giữa hai đội nhân mã này, lại đứng trước những nhân vật võ lâm khác đang xem náo nhiệt, hơn nữa còn vừa khéo ở bên cạnh xe lăn của Vô Tình.
38 Người vừa lên tiếng là Vô Tình. Y đã giao thủ với Văn Trương, đương nhiên biết dược uy lực của loại thần châm này. Ôn Văn vẫn nói cho rõ ràng hơn:- Huống hồ Lôi Quyển cũng là hảo hữu của ta, y là người duy nhất đích thân nghênh tiếp Cửu Thiên Thập Địa, Thập Cửu thần châm của lệnh tôn mà không chết.
39 Không ai có thể thể phủ nhận, lời nàng nói rất có đạo lý. Tôn Ngư nói:- Những kẻ này không phải là người của Lục Phân Bán đường, nhưng đều trốn ở trong Tam Hợp lâu.
40 Vô Tình áp giải Thiên Hạ Đệ Thất về Đại Lý ngục, giữa đường đã đổi xe lăn thành kiệu, thỉnh thoảng bên trong dường như còn phát ra tiếng nói chuyện. Đương nhiên không phải một mình y áp giải Thiên Hạ Đệ Thất vào đại lao, bên cạnh còn có ba kiếm một đao đồng.