1 -Hồ Nhất Ðao ! Huyệt Khúc Trì ! Huyệt Thiên Khu !-Miêu Nhân Phượng ! Huyệt Ðịa Nương ! Huyệt Hợp Cốc !Một thanh âm khàn khàn , trầm trọng khẽ hô lên. Tiếng hô đầy vẻ oán độc và phẫn nộ.
2 Từ Tranh tuyệt nhiên không sợ hãi chi hết. Gã vẫn tay không thi triển Tra Quyền để đấu với võ quan. Có điều gã uý kỵ binh khí của đối phương sắc bén nên phần né tránh nhiều hơn phần tấn công.
3 Diêm Cơ không lý gì đến , tủm tỉm cười , móc chân trái một cái. Chiêu móc này lại càng cổ quái. Từ Tranh cực kỳ kinh hãi vội nhào về phía trước nhảy đi né tránh.
4 Ðiền Quy Nông vung tay một cái. Người Từ Tranh khác nào cây chổi quét ngang đụng vào chân Mã Xuân Hoa rồi hai người cùng té xuống đè lên nhau. Mọi người thấy y đùa cợt hai người như hai đứa con nít thì khi nào dám sấn vào.
5 Gã liền nói :-Thanh đao của lão gia tốt lắm rồi , bất tất phải tỷ thí nữa. Miêu Nhân Phượng thấy bọn chúng dùng lời nói khích để Nam Nhân Thông lấy bảo đao ra liền lẩm bẩm :-Té ra bọn chúng vì thanh đao này mà đến đây.
6 Miêu Nhân Phượng nghĩ thầm :-Không hiểu tay hảo hán kia là ai và chết trong trường hợp nào ? Chắc năm tên hào khách mưu đồ đoạt đao biết rõ tướng cướp đó là ai và có thanh bảo đao nên mới theo dõi hoài.
7 Miêu phu nhân tự hỏi :-Không hiểu Miêu Nhân Phượng xử trí bằng cách nào ? Y rất thương yêu ta , chắc là không đánh ta nhưng chẳng biết y có đánh chết Ðiền Quy Nông không ?Con nhỏ Miêu Nhược Lan còn ngây thơ , nó nghĩ thầm :-Tại sao má má thấy ta lại không bồng ? Phải chăng vì ta không ngoan ngoãn ?Ðiền Quy Nông cũng đuổi theo ý niệm riêng của hắn.
8 Thương Lão Thái càng đánh càng hăng , ra chiêu càng lúc càng mau lẹ. Hiện giờ Diêm Cơ không kịp sử dụng những đường quyền chưởng quái dị , chỉ mong mở được then cửa chạy ra khỏi gian phòng.
9 Thương Bảo Chấn lắc đầu. Thương Lão Thái nói :-Hài tử ! Lão là đại cừu nhân của gia gia ngươi đó. Thương Bảo Chấn bị vố bất ngờ " ối " lên, một tiếng.
10 Mã Xuân Hoa nghĩ tới mối tình si của Thương Bảo Chấn thực cũng đáng thương liền chìa tay cho gã cầm lấy. Thương Bảo Chấn nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại, trong lòng cảm khái muôn vàn, cơ hồ sa lệ.
11 Giả tỷ Mã Xuân Hoa cứ nói thẳng cho Từ Tranh hiểu rõ thì chẳng có chuyện gì nhưng nàng tức giận đã không chịu nói mà còn hỏi lại :-Tiểu muội lén đi với ai là đi, sư huynh can thiệp được ư ?Từ Tranh đã ghen tức thì còn suy nghĩ gì nữa ? Mặt đỏ ra đến ngang tai, chàng lớn tiếng quát :-Trước kia ta không can thiệp được nhưng từ nay ta có thể quản cố.
12 Vương Kiếm Kiệt phì một tiếng rồi hỏi :-Trong thiên hạ làm gì có chuyện tỷ võ cách này ?Hồ Phỉ cười đáp :-Chân ta chưa dài, dĩ nhiên thấp hơn lão. Nếu lão không muốn đấu nữa thì hãy chờ năm năm sau ta lớn lên cao bằng lão sẽ tới đây quyết một phen sống mãi.
13 Triệu Bán Sơn lại đưa tay mặt xỏ kiếm vào vỏ trên lưng Trần Vũ để tra lại. Cử động rút kiếm cực kỳ mau lẹ, công lực chặt kiếm rất dỗi tinh thuần, nhãn lực trả kiếm rất chuẩn đích, đều vào hạng hiếm có trên đời.
14 Quần hào thấy môn hộ sau lưng Hồ Phỉ sơ hở rất lớn chẳng phòng bị chi hết không khỏi lo thay cho gã. Dè đâu gã nhẹ nhàng bước tiến về phía trước khiến cho phát chưởng của Vương Kiếm Anh đánh vào quãng không.
15 Hắn nghĩ cách để Triệu Bán Sơn bỏ vụ này đi mới khỏi lo về sau, liền đáp :-Triệu Tam Gia ! Tam Gia anh hùng hảo hán quang minh lỗi lạc. Người ta thường nói " Ðặt điều đúng phương pháp có thể lừa được cả người quân tử ".
16 Trần Vũ đáp :-Nhờ ơn Triệu Tam Gia chỉ điểm, tại hạ khác nào ở chỗ tối thấy được ánh sáng. Nếu biết sớm thế này, tại hạ chẳng cần phải năn nỉ hai vị Tôn, Lữ.
17 Vương Kiếm Anh đột nhiên biến sắc, vội chạy vào nội đường nhưng khuôn cửa thông vào trong cũng đã đóng chặt. Chính giữa cửa vẽ hình bát quái đen sì như bằng gang thép đúc nên.
18 Ðột nhiên hỏa quang loé lên, những bức thư họa treo trên tường bị sức nóng là cho đỏ rực, chỉ trong khoảng khắc đã bị cháy tàn. Kế đó lại tối om, giơ bàn tay không trông rõ ngón.
19 Hai người đi chừng hơn một dặm, quay đầu nhìn lại thấy Thương Gia Bảo lửa cháy rực trời. Triệu Bán Sơn nói :-Tiểu huynh đệ ! Những việc bữa nay thât là thảm bại.
20 Phụ nhân kêu bằng Chung Tứ Tẩu, không lý gì đến lão chủ quán vẫn lúc khóc lúc cười hướng về phía tửu lâu đập đầu. Chủ quán vẫy tay một cái. Hai tên đại hán từ trong tửu lâu đi ra.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100