61 Phúc Khang An lẩm nhẩm gật đầu. Lão phu nhân lại nói tiếp :- Ngươi sai người hậu táng cho là hết lòng rồi. Phúc Khang An gật đầu vâng dạ. Hồ Phỉ đứng ngoài càng nghe càng kỉnh hãi.
62 Bỗng nghe người trên đài hô :- Vị nào võ công cao nhất sẽ nắm quyền chưởng môn. Câu này các vị đều nghe rõ cả. Vậy xin các vị sư bá sư thúc , sư huynh sư đệ , sư tỷ sư muội lần lượt lên đài phô trương tuyệt nghệ.
63 Cơ Hiểu Phong biểu diễn đến những chiêu tối hậu Phụng Hoàng Toàn Oa Hồi Phân Chuyển , Thoái Ðặng Cảnh Thiên Xung Thiết Quyền , Anh Hùng đả Hổ Thu Chiêu Thế , Quyền Bãi Ðình Tiền Ngủ Canh Thiên , pháp độ lại càng nghiêm ngặt.
64 Lúc cơ Hiểu Phong sử chiêu Hoàn Phong Cước nhay lên không trung rồi đá tạt ngang , ngoài cửa sổ đột nhiên có tiếng người reo hò :- Phong Quyền Sích Lịch Thượng Cửu Thiên thật là tuyệt diệu.
65 Nên biết nếu bọn võ sĩ đến vây bắt Hồ Phỉ nhất định phải đông người. Chỉ mấy tay cao thủ là ẩn thân không lộ tông tích. Số người mà đông đảo thì có thể nghe hơi thở cũng biết.
66 Hồ Phỉ Vừa vững tâm một chút, bỗng ngửi thấy mùi hôi thúi xông lên sặc sụa. Chàng định thần nhìn lại thì trên cỗ xe lừa để đầy những thùng phân. Nguyên đây là xe đi đến các nhà để đổ thùng.
67 Hồ Phỉ Sinh lòng úy kỵ ngồi bốc hạt dưa cắn. Chàng không dám nhìn ngang nhìn ngửa, chỉ sợ bọn sĩ thủ hạ của Phúc Khang An phát giác. Sau một lúc, Thang Bái chào hỏi mọi người rồi, trở về tọa vị.
68 Tên võ qụan nhị phẩm nói lớn :- Bốn vị lão sư đây kiến thức và đởm lược hơn người, đều là những bậc đáng kính và đáng phục. Nếu vị lão sư nào tự tin bản lãnh cao hơn bất cứ ai trong bốn vị này thì xin ra khiêu chiến.
69 Tôn Hùng đã bị một lần xuýt thất bại, không dám cầu may thủ thắng, thận trọng cùng Hoàng Hy Tiết tỷ đấu thành thế quân bình. Nhưng con Hoàng Hy Tiết chưa đủ kinh nghiệm lâm địch, liên tiếp bị đối phương đá mấy lần lăn long lóc.
70 Quần hào còn đang kinh ngạc thì Túy Bát Tiên chưởng môn là Văn Túy Ông từ nãy tới giờ vẫn ngồi trên ghế thái sư, nhảy vọt ra la hoảng :- Hắc Vô Thường ! Bạch Vô Thường !Hai quái nhân cao gầy tiếp chưởng cùng hai lão Hải, Thang mắt sáng như điện nhìn vào mặt Văn Túy Ông.
71 Trình Linh Tố nói :- Dường như gã cố ý đến đây quấy phá!Hồ Phỉ gật đầu rồi không nói nữa. Lúc này những người có kiến thức trong đại hộỉ đã nhận ra gã thư sinh muốn trêu chọc Cáp Xích mà thực ra là để phá rối cuộc đại hội chưởng môn của Phúc Khang An, biến cuộc đại hội trang nghiêm thành sân khấu hý kịch.
72 Một trong bốn thị vệ tiến lại toan dắt tay thư sinh, Phúc Khang An hỏi :- Hãy khoan ! Quý tính đại ca là gì ?Theo thường tình, Phúc Khang An vẫn giữ lễ mạo với bọn thị vệ hô chúng bằng đại ca, nhưng quan hàm thị vệ so với hắn rất thấp kém, tất nhiên gã phải tiến lên thỉnh an.
73 Ðiền Qui Nông vẫy tay một cái, Ðại đệ tử của hắn là Ðào Vân Kỳ hai tay cầm thanh bảo kiếm dâng lên. Ðiền Qui Nông khoát tay cười nói:-Mời lão sư ra chiêu!Ðồng Hoài Ðạo thấy hắn rút kiếm ra, miệng lẩm bẩm:-Ngươi đã cầm binh khí trong tay thì lúc nào mới rút kiếm là việc của ngươi.
74 Tên vệ sĩ này dưới quyền cai quản của Chu Thiết Tiêu. Lão thấy gã khiếp nhược như vậy, chau mày tiến lại quát :- Ðứng lên ! Ðứng lên ! Ðau một chút mà không chịu nổi thì là đồ bỏ !Tên vệ sĩ sợ quá vội đáp :- Dạ dạ !Gã lồm cồm gắng gượng đứng lên, nhưng người gã lảo đảo lại ngất xỉu té xuống.
75 Phúc Khang An nói rồi đưa cái dọc tâu bằng ngọc bích đang cầm tay cho Chu Thiết Tiêu và bảo hắn :- Thưởng cái này cho y !Phụng Thiên Nam vội tới trước mặt Phúc Khang An tạ ơn ban thưởng.
76 Viên Tử Y nói :- Ðó là ngân châm, không có chất độc, đại ca bất tất phải quan tâm. Nàng liền đặt phất trần vào huyệt Huyền khu của Hồ Phỉ khẽ nhấc lên kéo theo một mũi ngân châm ra.
77 Viên Tính thừa cơ hỏi :- Vương đại nhân ! Chu đại nhân ! Có đúng gian kế của tặc tử như vậy không ?Vương kiếm Anh và Chu Thiết Tiêu đều tự nhủ :- Ta không thể đắc tội với vị ni cô này.
78 Trình Linh Tố chẩn mạch rồi vành mắt nàng ra coi. Ðoạn ba người len lén ra khỏi sương phòng. Trình Linh Tố khẽ nói :- Không chữa được nữa rồi. Y đã bị kinh hãi, lại mất con, không thể sống được đến ngày mai.
79 Hồ Phỉ đang nghi hoặc trong lòng, chàng nhìn ra những người bốn mặt đã tới gần lại càng không hiểu. Hơn hai chục người này phần nửa mặc tăng bào màu đỏ, đều là những nhà sư ở Tây Tạng.
80 Mấy người nói chuyện hồi lâu, bỏ mặc Trình Linh Tố đứng một bên. Lục Phỉ Thanh cười nói :- Ðạo trưởng ! Luận về võ công thì tiểu huynh đệ đây đã đến bực phi thường, nhưng còn một vị thiếu niên anh hùng so với y còn ghê gớm hơn nhiều.