1 Đang cuối mùa đông. Sao sáng đầy không trung, mặt trăng vẫn còn, nhưng đã ở cuối chân trời. Dưới ánh trăng lạnh lẽo bàng bạc, ánh sao nhấp nháy, một người mang sao đội trăng từ chân trơi phi ngựa tới.
2 - Thì để vào lòng cũng thế. - Câm miệng! - Chu Vân khuôn mặt lại đỏ bừng lên. - Đạo cao một thước, ma cao một trượng, câu ấy chắc ngươi có nhớ. Chu Vân cười hăng hắc hai tiếng đáp :- Nói gì thì nói, sự thật vẫn là sự thật.
3 Thẩm Thăng Y quả thật không dám khẳng định. Chu phu nhân đi bên cạnh chỉ nhìn Thẩm Thăng Y, không hề ngắt lời Chu Phụng, nhưng tới lúc ấy không kìm được cất tiếng nói :- Kim Ty Yến có phải là hạng người như vậy không, Thẩm đại hiệp còn chưa dám khẳng định, chúng ta cũng thế, nhưng có một điểm chúng ta có thể khẳng định.
4 Nàng không phải là hạng người cam chịu chết. Một đôi phi bạt bay lướt qua đầu nàng, chiếc nào cũng vạch nửa vòng tròn trong không trung bay trở về tay của hoà thượng phóng bạt, nhưng không chờ đôi bạt bay ra lần nữa, ba ngọn Nguyệt nha phương tiện sản đã ồ ạt đánh lên.
5 Vô Trường công tử kiếm khí xé gió, kiếm chiêu nguỵ dị, nhưng kiếm thế thì lại trầm hùng, trên hai thanh kiếm chắc phải có đến hàng trăm cân khí lực. Khí lực của nữ nhân vốn không bằng nam nhân, xưa nay Kim Ty Yến chỉ dùng kiếm pháp khinh linh để thủ thắng.