21 Còn ba tên tên đinh nữa thấy thế đầu bất lợi, một tên trở gót toan đi thì tên khác la gọi :-Phụng Thất Gia ! Thất Gia lại coi xem gã đã dùng tà môn gì ?Phụng Thất đây là em họ xa của Phụng Thiên Nam và làm chưởng quĩ ở tòa Anh Hùng Tửu Lâu này.
22 Chủ sòng mở bát ba lần, bên " Tài " đều thắng cả. Hồ Phỉ nghĩ bụng :-Trong mười sòng bạc có đến chín sòng gian lận. Phụng Thiên Nam đã là tay hoành hành bất pháp mà mở sòng bạc tất nhiên giở trò quỷ quái.
23 Hồ Phỉ nói mấy câu này khiến bọn hương thân sợ bở vía vội co mình lùi vào đám đông không dám nói gì nữa. Giữa lúc nhốn nháo, ngoài cửa miếu có tiếng sức lạc huyên náo.
24 Hồ Phỉ xem chừng hai người này đều là hạng vô lại quê mùa, càng sinh lòng ngờ vực, liền lớn tiếng quát hỏi :-Ai sai bọn ngươi đến thóa mạ ta ?Dứt lời hai tay chàng đập đầu hai người cho trán đụng vào nhau.
25 Hồ Phỉ bụng bảo dạ :-Nơi đây quần hào tụ hội rất đông. Ta thử chú ý nghe ngóng không chừng lượm được tin tức về cha con Phụng Thiên Nam ở Ngũ Hổ môn. Trong khoảnh khắc, trên nhà đại sảnh phía đông và phía tây dọn cơm chay cộng đến bảy chục bàn.
26 Nàng kẹp đao bằng hai ngón tay giơ lên lạnh lùng hỏi :-Hai vị cùng ra một lúc ư ?Dương Tân tuy lỗ mãng nhưng trước nay vẫn coi thường phái nữ và nhớ câu " Hảo nam bất dữ nữ đấu ", gã tự nhủ :-Ta đường đường là một nam hán tử có lý đâu lại động thủ với nữ nhân ? Huống chi thiếu nữ này điên điên khùng khùng đầy vẻ tà môn.
27 Lão đảo cặp mắt tam giác nhìn mọi người một lượt nói tiếp :-Ðiều thứ ba là đề nghị dùng võ công để ấn định chưởng môn có điều không ổn. Nhân phẩm những người học võ có kẻ hay người dở.
28 Viên Tử Y rất lấy làm đắc ý hỏi :-Vậy chức chưởng môn về ta rồi chứ ?Lưu Hạc Chân buồn rầu đáp :-Tiểu lão chịu phục rồi, còn người khác không hiểu. Viên Tử Y toan lên tiếng hỏi mọi người chợt nghe ngoài cổng có tiếng vó ngựa cực kỳ cấp bách chạy về phương Bắc.
29 Khốn nỗi cuộc đấu này lại hạn chế ở trong Bát Tiên Kiếm còn ngoài ra không được sử môn võ nào khác. Tay trái Viên Tử Y dắt con bạch mã nếu đấu một lúc rồi lại buông giây ngựa, ỷ vào khinh công để thủ thắng tất khiến cho Hồ Phỉ coi thường.
30 Viên Tử Y chú ý nhìn lão già thấy lão để hai hàng ria mép. Ngón tay cái đeo một cái nhẫn bích ngọc, ánh dương quang chiếu vào lóng lánh. Lại nghe lão lớn tiếng hô :-Xin các vị hiền đệ trở về thôi !Lão chấp tay đứng nghiêm coi vững như núi Thái Sơn.
31 Viên Tử Y quay sang mé tả. Tay cầm cây Ngân Ty Tiên từ mé hữu đánh lại. Dịch Cát ngồi vững rồi xoay cây Cửu Tiết Tiên gạt cây nhuyễn tiên của đối phương.
32 Hồ Phỉ kiếm ít rơm khô giải lên thần đàn một mớ , lại giải dưới đất một mớ rồi nói :- Lữ Ðồng Tân ngủ trên trời , Lạc Thuỷ Cẩu ngủ dưới đất. Chàng nói rồi nằm xuống đống rơm dưới đất , quay mặt vào vách nhắm mắt lại.
33 Trên đại điện ánh lửa nhảy múa tựa hồ những con hỏa xà chạy lướt trên không gian. Trong bóng tối ánh lửa lập lòe coi rất ngoạn mục. Hồ Phỉ thấy những cành khô lửa cháy bay lại rất nhanh chóng , chàng đành thi triển khinh công chạy quanh đại điện để né tránh.
34 Người khác đáp :- Nếu không ngăn chặn được thì đi báo tin hay hơn. Người tr ước lại nói :- Hỡi ơi ! Y đâu có chịu tin lời nói của chúng ta. Hụống chi.
35 Chung Triệu Năng vừa chiến đấu vừa lớn tiếng hỏi :- Này ! Lưu Tinh Cản Nguyệt Ðồng lão sư là người thế nào với đại hiệp ?Nguyên Ðồng lão sư ở phú Thái Nguyên tỉnh Sơn Tây ngoại hiệu là Lưu Tinh Cản Nguyệt có mối thâm giao với Chung thị tam hùng.
36 Hồ Phỉ ngó thấy vợ chồng Lưu Hạc Chân chạy về phía tây toan co gò rượt theo,bỗng phía trước có ba người chạy tới. Ba người này đều mặc hiếu phục. Không cần nhìn rõ mặt cũng nhận ra Chung Thị Tam Hùng.
37 Miêu Nhân Phượng hỏi :-Vạn Hạc Thanh lão sư chết rồi ư ?Lưu Hạc Châu đáp :-Ðúng thế ! Tại hạ thấy gã họ Trương này nói năng một cách thành khẩn mới kết nạp gã không nghi hoặc gì cả.
38 Chung Triệu Văn nói tới đây bỗng dừng lại , lắc đầu không ngớt. Hồ Phỉ ảm thấy vụ này quả thật nan giải. tuy chàng lắm mưu nhiều kế cũng không biết làm thế nào cho phải.
39 Chung Triệu Văn nửa đời bôn tẩu giang hồ mà chưa từng gặp cảnh tượng hồi hộp như bữa nay. Ba anh em hắn đã ăn mặc như kiểu tang gia khiến người ngó thấy phải sợ hãi nhưng hắn gặp tình trạng này trong lòng không khỏi xao xuyến,khẽ hỏi Hồ Phỉ :-Làm thế nào bây giờ ?Hồ Phỉ đáp :-Chúng ta theo lẽ cầu kiến rồi tuỳ cơ ứng biến.
40 Cô vào phòng mình trong khoảng thời gian chừng uống cạn tuần trà rồi gánh đôi bồ tre trở ra. Mặt bồ có đậy nắp không hiểu trong đựng những gì ?Hồ Phỉ nói :-Cô nương để tại hạ gánh cho.