1 – 008… 008, mục tiêu ở hướng Đông Nam, tọa độ 43, kinh độ và vĩ độ xx, nghe được xin trả lời! Nghe được xin trả lời!
Bên trong bộ đàm truyền đến giọng nói trẻ trung của một cô gái nhẹ nhàng vui tươi.
2 Chỉ là cô gái ăn trộm này làm sao phát hiện được mình, Trương Siêu Quần không nghĩ ra, chỉ đành phải dựa theo lời cô gái, đem bán khẩu súng bắn tỉa trong tay ném ra ở trên mặt đất, hai tay đặt ở đỉnh đầu.
3 Bạch quang lóe qua, trong bóng tối, vô số lốm đốm như cánh bướm ở trước mắt bay qua, lượn lại, ly kỳ hơn, là những cánh bướm kia mang đến hàn khí, lạnh thấu tận xương, Trương Siêu Quần không nhịn được rùng mình lạnh lẽo, bốn phía là bóng tối vô tận, những cánh bướm kia quỷ dị vô cùng, toả sáng, vi quang lấp loé, mặc dù là ở trong bóng tối cũng có thể nhận biết rõ ràng rất là dị thường, Trương Siêu Quần cảm giác mình thân ở giữa trời cao, rồi lại nặng trịch, cái lực đạo hút xuống tốc độ nhanh chóng, không thua gì đạn pháo, Trương Siêu Quần nhất thời chấn động một thân đầy mồ hôi lạnh!
Trong lòng biết chính mình chạy trời không khỏi nắng, Trương Siêu Quần không thể làm gì, hắn năng lực cao đến đâu, cũng bất quá là một người bình thường, trên không trung căn bản không thể không chế được trọng lực đang rơi xuống!
– Như Lai, Quan Thế Âm, chúa Giêxu, tất cả các người xin hãy phù hộ con, vẫn chưa có ngủ được với vợ, chết rồi cũng quá đáng tiếc, Amen!
Trương Siêu Quần vừa cầu khẩn xong, liền cảm thấy mình rơi vào trong nước băng giá, hô hấp bị cứng lại, hôn mê bất tỉnh, ý niệm duy nhất trong đầu chính là vận may thực sự là tốt! Được rớt vào trong lòng nước rồi!
– A đầu đau quá!
Không biết trãi qua bao lâu, Trương Siêu Quần dần dần tỉnh dậy, mở cặp mắt lim dim mông lung, tiếng gió rít gào cảm thấy dưới thân mình lắc lư lay động đến lợi hại, đầu choáng váng vô cùng, liền cố ngồi dậy.
4 Một mùi nhàn nhạt hương thơm nức mũi, Trương Siêu Quần chỉ cảm thấy một đôi tay nhỏ non mềm trắng mịn đỡ bờ vai của hắn, để hắn tâm trí hắn thần diêu, ừ… có một tiểu lão bà kỳ thực cũng không sai!
Bất quá hắn lập tức lại ổn định tâm thần, cưỡng chế đè xuống ý nghĩ bất lương, con bà nó, tiểu cô nương a! Mình làm sao có thể đối với tiểu cô nương này bậy bạ được? Nhưng khi hắn suy nghĩ lại, hình như không đúng lắm, đây là thời cổ xưa, 14 tuổi là có thể lập gia đình, loại này cực phẩm tiểu mỹ nữ này nếu như bị những lạo trư thời cổ xưa leo lên, vậy chẳng phải là mình phạm vào tội ngu lớn ngập trời, thiên cũng không thể tha thứ? Ây dà, tiểu cô nương này, chỉ có mình thuộc loại phong cách nam nhân thời hiện đại mới xứng tầm nắm giữ chứ.
5 Nữ tử thời cổ xưa, nếu đã cùng nam tử phát sinh tiếp xúc gần gũi, bình thường thì sẽ gả cho người đàn ông kia, đương nhiên là ngoại trừ có những trường hợp cá biệt! Chu Chỉ Nhược thuộc loại nữ tử bảo thủ truyền thống từ trong xương thấm ra, tiểu cô nương đã sớm xemTrương Siêu Quần là phu quân của mình rồi! Nếu không có ý nghĩ như vậy thì sẽ không bao giờ nằm ở trong lồng ngực của hắn mà an ủi …
Trương Siêu Quần gian nan nuốt một ngụm nước bọt, ôn nhu nói:
– Chu Chỉ Nhược là tiểu mỹ nhân ai mà không muốn lấy a? Nhưng chỉ sợ là Tương Vương hữu ý, Thần Nữ vô tâm, huynh cũng không biết là nhân gia có nguyện ý hay không a!
Trương Siêu Quần cố ý nói như vậy, thầm nghĩ tâm tư đơn thuần tiểu cô nương, nhất định sẽ nói ra ý nghĩ trong lòng, tuy rằng hắn biết tiểu cô nương hỏi hắn như vậy rõ ràng cho thấy đối với mình đã có ý, nhưng lúc này, hắn vẫn muốn chờ đợi đáp án của tiểu cô nương!
Quả nhiên, Chu Chỉ Nhược nghe vậy có chút cuống lên, vội vàng nói:
– Đồng ý…muội….
6 (Mong các đạo hữu đọc xong cho xin gợi ý tên chương ta ko biết nên đặt tên gì hjhj ^. ^)
Sáng sớm, Trương Siêu Quần lặng lẽ từ bên trong thuyền chui ra, chuẩn bị tập thể dục buổi sáng sớm, đây là thói quen của hắn hình thành cách mười mấy năm qua, chưa bao giờ thả lỏng lười biếng.
7 Trương Siêu Quần trong đầu một trận lùng bùng nhức nhối, đây có phải là nội lực của cao thủ? Qúa cường hãn? Đồng thời hắn liền có chút ủ rũ! Bất quá hắn biết, đâu chỉ có mình lão đạo sĩ này mới có công lực như vậy, hắn bây giờ mặc dù là đối đầu với cao thủ nhị lưu cũng không sẽ bị dưới cơ bao nhiêu, nhưng nếu không có nội lực giúp đỡ, thì thất bại cũng là điều sớm muộn mà thôi.
8 Trở lại chiếc thuyền nhỏ của nhà Chu Chỉ Nhược, dàn xếp chỗ nghỉ cho Trương Vô Kỵ cùng với Thường Ngộ Xuân, ngồi ở mũi thuyền Trương Siêu Quần lại khó khăn, cực kỳ thương tiếc nhìn Chu Chỉ ngủ say Nhược trong lòng mình.
9 Đang tường tượng tên gọi tương lai về sau, thì Chu Chỉ Nhược tỉnh lại, nhận ra là Trương Siêu Quần đang ôm mình, nàng òa tiếng khóc lớn lên nghẹn ngào.
10 (Cần bạo ko mn 10c/lần muốn thì tặng ta linh thạch đi ^•^)
Sau khi lưu luyến chia tay, Thường Ngộ Xuân thuê một chiếc giang thuyền, đi đến Hán Khẩu, rồi từ Hán Khẩu đi qua Trường Giang, dọc theo vùng ven sông xuống dưới phía đông.
11 Tăng nhân tay cầm thiền trượng của phái Thiếu Lâm thấy Bành hòa thượng đánh chết sư đệ của mình, nổi khùng như con trâu điên, xông lại tấn công và quát lớn:
– Bành hòa thượng, mi đã giết sư đệ của ta, ta phải thí mạng với mi!
Ðạo sĩ của phái Côn Luân liền nói:
– Y đã bị Yết Vĩ Câu của bần đạo đánh trúng đùi, chỉ trong chốc lát là chất độc chạy vào trong người y sẽ chết ngay.
12 Trương Siêu Quần nổi giận phừng phừng, cái này Đinh Mẫn Quân thật là chán ghét vô cùng, như không loại trừ nàng, tiểu gia ta ngày hôm nay sẽ không là họ Trương nữa, chỉ là Kỷ Hiểu Phù vẫn đi theo Đinh Mẫn Quân, nên hắn không tiện hạ thủ, bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là cứ một đường theo dõi mà đi.
13 Đinh Mẫn Quân thân thể mềm mại chấn động, cảm giác bị kích thích không ngừng lại, Đinh Mẫn Quân càng không cách nào nhịn được, phát ra tiếng rên rỉ:
– Um.
14 Trương Siêu Quần lúc này mới nghĩ đến, một cô nương gợi cảm xinh đẹp như thế, lẽ nào không có ai muốn, tại làm sao độ tuổi cũng đã có tầm 24- 25 mà vẫn còn trong trắng cho đến giây phút này, lẽ nào nàng muốn học theo lão ni Diệt Tuyệt sư thái, bà lão quái kia vật chung thân thề không lấy chồng sao?
Phung phí của trời a! Vóc người này, tuyệt đối là ở trong thế giới hiện đại tệ nhất cũng là vóc dáng của người mẫu a! Người cổ xưa thật là không có ánh mắt về cái đẹp, cứ cho rằng mặt tròn tròn, cái mông phải thật to lớn nhiều thịt, đó mới gọi đẹp, thực là buồn cười, không có kiến thức, cái gì gọi là cảm mỹ? Đây đúng mới là cái đẹp! Ngực đầy đặn, eo nhỏ, chân dài, mông vễnh…
Ai nha…còn lại hai bên bầu má của Đinh Mẫn Quân trắng trong lộ hồng, làm tăng thêm mấy phần sắc đẹp bên trong, có một chút lành lạnh, đúng là băng sơn mỹ nhân!
Trương Siêu Quần lưu luyến ở trên thân thể mềm mại của nàng dùng đôi tay sờ soạng thêm mấy cái, lúc này mới mau mau mặc lại quần áo, trong lòng bất giác cảm thấy hoang đường, mình rõ ràng là dự định muốn giết làm cho nàng vĩnh viễn không mở miệng được, vậy mà ma xui quỷ khiến lại cùng nàng điên loan đảo phượng một đêm!
Khi vừa mặc y phục lại xong, Trương Siêu Quần đột nhiên trong lòng hơi động, Đinh Mẫn Quân dựa vào nắm lấy được nhược điểm của Kỷ Hiển Phù, mà trước mắt bây giờ, nàng cũng đã cùng mình ân ái một phen sao? Với chuyện này nếu tiết lộ ra, Đinh Mẫn Quân còn lấy cái gì để mà uy hiếp Kỷ Hiểu Phù được? Trương Siêu Quần mỉm cười, điều này vậy là cũng tốt, song toàn kỳ mỹ, chính mình sảng khoái, mà vấn đề khó khăn cũng được giải quyết rồi!
Hắn đang đắc ý hùng hục, thì đột nhiên một tiếng hét lến thất thanh cắt phá giữa trời cao thanh vắng.
15 Trương Siêu Quần sững sờ, đây chính là Ân Ly rồi! Quả nhiên là xinh đẹp tuyệt luân, mới 13 – 14 tuổi đã có bóng dáng mỹ nữ rồi, mỹ nhân cỡ này, đáng giá cho hắn dạy dỗ sau này a!
Tiểu cô nương thanh tú thấy hắn ngây ngốc ngơ ngác, lúc nhìn qua sư phụ, một lúc lại nhìn chính mình, nên tiểu cô nương quay đầu hướng về phía Kim Hoa bà bà nói:
– Bà bà, hóa ra đây là một tiểu tử ngốc!
Trương Siêu Quần ngẩn ra, một tiểu cô nương 12-13 tuổi, lại gọi mình là tiểu tử ngốc, chuyện này cũng thật là khôi hài.
16 Nửa ngày sau, đến một chỗ ngã ba đường, thì lại thấy một đám quan quân Mông Cổ ngồi trên lưng ngựa, dẫn theo tâm 100-200 tên lính, bách tính thấy mấy tên quan binh cầm đầu cỡi ngựa đi trước, liền từng người quỳ xuống dập đầu.
17 Đi một đoạn đường, tới một cái chợ, kiếm một cái quán trọ thuê hai gian phòng, khi Kim Hoa bà bà dặn dò Trương Siêu Quần đi thuê chiếc xe ngựa, Trương Siêu Quần liền hỏi.
18 Mồ hôi lạnh lập tức tươm ra thấm ướt cái áo, trốn ở gầm giường dưới nhìn lén nhân gia rửa ráy, lại bị bắt tại trận! Cũng…nhục thật. .
Giả như là người bình thường thì cũng không nói gì, ghê gớm chính là vừa rồi hắn khóc bát nháo, náo loạn một hồi, còn xin đi theo phụ giúp chân tay cho người…
Đại Ỷ Ty không phải là người bình thường, mà là Tử Sam Long Vương ở Trung Nguyên, thánh nữ tổng giáo Minh giáo Ba Tư, lòng dạ độc ác tuy rằng không bằng Diệt Tuyệt sư thái của phái Nga Mi, nhưng tuyệt đối cũng không thua kém gì.
19 《Có j đó sai sai 》
Trương Siêu Quần “Um…um. . ” lên hai tiếng, Đại Ỷ Ty mới nhớ là bàn tay mình vẫn còn bịt miệng hắn nên buông tay ra, trong mũi Trương Siêu Quần hương thơm ngan ngát vẫn còn dư vị lượn lờ.
20 Đại Ỷ Ty tựa hồ cũng phát hiện lời nói này có vẻ không đúng đắn lắm, một thoáng lúng túng quát lên:
– Ngươi lúc này đi ra bên ngoài, A Ly trông thấy ngươi từ ở trong phòng ta đi ra thì nói làm sao?
Nói tới đây, thân hình Đại Ỷ Ty chợt động, không để cho Trương Siêu Quần phản ứng, đã điểm huyệt đạo hắn, cánh tay ngọc nhẹ nhàng túm lấy vạt áo hắn tha kéo về bên giường, nàng muốn đẩy hắn nằm lên giường rồi lấy tấm chăn che kín hắn lại, không cho hắn nhìn thấy mình, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu để cho hắn nằm trên giường, có chút khó coi, liền đem hắn đẩy hướng về góc tường, để hắn ngồi trong tư thế “ diện bích tư quá “ rồi quay trở lại thùng nước tắm, Đại Ỷ Ty đem quần áo cởi xuống, bước vào trong thùng, nước ấm có chút nguội, đôi mi thanh tú của nàng hơi cau lại…
Trương Siêu Quần bị nàng điểm trúng huyệt đạo, quay mặt về vách tường, trong lòng ảo não, bên tai nghe ào ào tiếng nước, trong đầu lập tức liền ảo tưởng lúc này, Đại Ỷ Ty trần đang trần truồng trơn nhẵn ngâm mình ở trong thùng nước tắm.