61 Đi tới phía trước, Trương Siêu Quần tay nãi mà Hà Thái Xung đưa cho để dưới đất, hắn cũng ngồi xuống, cười nói:
– Vừa rồi Hà chưởng môn đưa, cũng không biết trong đây là cái gì?
Dương Bất Hối tò mò nhất, bò lên, đi tới bên cạnh Trương Siêu Quần, hai con mắt đen lay láy tràn ngập hào quang, dựa vào ở trên người hắn, nói:
– Đại ca ca, mau mở ra cho Bất Hối xem a, không biết có bánh mứt hay hoa quả trái cây không!
Trương Vô Kỵ ha ha:
– Đường đường là chưởng môn phái Côn Luân làm sao mà keo kiệt đưa mứt hoa quả như thế? Chắc có thể là kim ngân…
Trương Siêu Quần nói:
– Vô kỵ, ngươi đến mở ra xem.
62 《 Sắp rồi ah mấy người có hứng khởi không??? Cứ từ từ mà chờ đi chỉ 1 tuần thôi há há 》
Ngay sau đó, Trương Siêu Quần cùng nhóm người hướng về phía đỉnh Tọa Vọng Phong bước đi, khi trời sáng, tất cả mọi người bắt đầu thấp thỏm bất an, cũng không ai biết Hà Thái Xung lúc nào nào thì đột nhiên xuất hiện.
63 Thư sinh trung niên ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh nhìn Trương Siêu Quần, nói:
– Ngươi tại sao lại biết thân phận của ta? Ngươi là ai?
Quả nhiên là y! Trương Siêu Quần cười ha ha, đang muốn nói chuyện, thì Hà Thái Xung đang bị thương kinh thanh hỏi tới:
– Ngươi là Dương Tiêu của Minh giáo?
Dương Tiêu khẽ nói:
– Ta chính là Dương Tiêu, Hà chưởng môn ngươi bị thương, đang còn không ngừng chảy máu, sao không quay về núi Côn Luân đi?
Hà Thái Xung trên mặt vừa giận vừa sợ, cắn răng một cái, quay đầu lại lảo đảo vọt đi.
64 Thấy đám người bọn họ rời đi, Trương Siêu Quần cũng âm u phiền muộn không ngớt, dù sao cũng là một đường đồng hành đến đây, nhất là vừa thu được Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn, nhưng rồi đành phải tạm thời tách ra, vốn là hắn còn lúc nhàn rỗi truyền thụ các nàng mấy chiêu nữ tử bí thuật, bất kể các nàng không có nội công, nhưng chỉ cần học được ba phần, cũng là tốt rồi.
65 Đã có ái tình chân thành thả ra ở trước mặt ta, ta nếu không có quý trọng, chờ đến lúc mất đi, ta có hối hận cũng không kịp, kỳ thực nhân gian thống khổ nhất cùng lắm cũng chỉ là như tình trạng bây giờ của Trương Siều Quần thế này mà thôi, rõ ràng là ngươi có thể đút dương vật vào cái hang động âm đạo, nhưng rồi lại phát hiện cái công cụ dương vật kia đã bị khóa lại….
66 Lúc này, từ ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, bước chân nhẹ nhàng, tầm 4, 5 người, nghe qua tiếng nói tất cả đều là nữ tử, quả nhiên, khi mọi người đến gần, một cô nương tuổi còn trẻ đi ở phía trước, bước vào.
67 Ra khỏi Hồng Mai Sơn Trang, Trương Siêu Quần chỉ thấy trời đất cùng phủ một màu trong làn áo bạc, phong cảnh bực này, thật là đẹp không sao tả xiết, hắn cùng Chu Cửu Chân đi thẳng một hồi, Chu Cửu Chân bỗng nhiên nói:
– Ngày ấy ở ngay tại đây đã gặp phải ngươi, Trương công tử có còn nhớ không?
Trương Siêu Quần cười nói:
– Sao không nhớ rõ? Bất quá khi đó thực sự là đáng tiếc là không gặp được tiểu thư mỹ lệ này.
68 Đi vào hang núi này hắn mới phát hiện, thì ra bên trong động không sâu lắm, bất quá tầm 2, 3 trượng, ngoài dự đoán mọi người chính là trong động lại rải đầy cỏ khô, trên đất cũng có đảo qua vết tích là có người đã từng đến qua, Trương Siêu Quần trong lòng thịch thịch nhảy loạn, cổ nhân nói cái gì quân tử bất khi ám thất, cái gọi là ám thất, thì phải là hắc ám đen thui không thấy gì, nhưng đáng tiếc, sơn động nho nhỏ này không một chút nào ám, lại là sáng trưng, ánh mặt trời chiếu ở trên mặt tuyết, phản xạ quang ảnh ở trong động lay động.
69 Trương Siêu Quần mở cờ trong bụng, chính hắn cũng không nghĩ ra sẽ có hiệu quả như thế này, vừa rồi hắn đem chân khí truyền vào bên trong cơ thể nàng, tựa hồ có thể cảm giác được chân khí của chính mình tập trung ở đan điền của nàng trở xuống, cũng chính là nơi riêng tư của nàng lưu chuyển, hắn muốn hướng về ngược về phía trên di động, nhưng là không thể, mặc dù mình không cảm giác được cái gì là sung sướng, nhưng trông thấy Chu Cửu Chân xuân tình dập dờn, hiển nhiên là bị cỗ chân khí này làm cho dịch nhờn bên trong âm đạo bài tiết ướt đẩm, không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ, Lâm Triều Anh người khai sáng Cổ Mộ phái mân mê ra Ngọc Nữ Tâm Kinh này, đến tột cùng là nội công tâm pháp chẳng khác gì tình dục tâm pháp a!
Chu Cửu Chân nằm ở trên đống cỏ, thân thể yêu kiều ngang dọc, hơi thở gấp với vẻ đẹp tinh tế, câu người cực điểm, Trương Siêu Quần trong lòng nhảy loạn, phía dưới của mình so với Chu Cửu Chân cũng chắc khác gì, mã nhãn quy đầu cũng rỉ ra ướt nhẹp lạnh lẽo một mảnh, dương vật căng cứng, đã từ lâu chuẩn bị sẵn sàng ra tay bá đạo.
70 Trong lòng ngẩn ngơ, Trương Siêu Quần âm thầm than thở, Chu Trường Linh lão già này, thực sự là diễm phúc không cạn a! Dời đi tầm mắt, hắn nhìn hướng về Chu Trường Linh đứng bên cạnh mỹ phụ, một bộ uyên bác chi sĩ nhanh nhẹn phong độ, râu dài nhưng mỏng lưa thưa, một bộ trang phục thư sinh, có mấy phần mùi vị tuấn dật tiêu sái, dung mạo cao chất, muốn có tìm điểm xấu cũng khó.
71 Tiểu Phượng vừa ỷ ôi tại trong lồng ngực của hắn, vừa thắt lại đai lưng nói:
– Đây là Chu phu nhân gọi tiểu nữ mang tới, phu nhân nói công tử rời xa quê hương, trên người không có mang bao nhiêu bạc, những bao lì xì này là do Chu phu nhân chuẩn bị sẵn cho công tử, dùng để ngày hôm nay khen thưởng cho hạ nhân.
72 《Có lẽ ta sẽ làm nhanh hơn dự kiến 》
Trương Siêu Quần cảm giác cánh tay như là bị đạn bắn trúng như vậy, tê rần không thể động đậy, hắn vội vàng vận lên nội lực, trong chốc lát, thì đã tốt hơn nhiều rồi, tuy rằng vẫn là di chuyển cánh tay vẫn còn bất tiện, trong lúc vội vàng cũng không cách nào tự mình trị liệu.
73 Trong nháy mắt, Chu phu nhân trái tim hoảng hốt như ngừng đập, trong đầu trống rỗng, khi nàng ngã xuống, trong lúc vô tình Trương Siêu Quần chạm trúng huyệt đạo, thân thể như là không di chuyển được, nếu bây giờ dáng vẻ này bị Cửu Chân nhìn thấy, Chu phu nhân không dám nghĩ tới, ngơ ngác như là muốn chết.
74 Hai người đã đi tới diễn võ trường, Vệ Bích khóe miệng mỉm cười, chắp tay nói:
– Trương công tử mời!
Trương Siêu Quần nói:
– Xin mời chỉ giáo!
Hai người đầu tiên đánh thăm dò mấy chiêu, ngươi tới ta đi, từng chiêu số đặc sắc hiện ra nhưng lại không có ảo diệu đẹp đẽ, Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh đứng cùng một chỗ, mắt nhìn không chớp, thấy Trương Siêu Quần không có sử dụng Nữ Mỹ Quyền Pháp, mà dùng một loại công phu quyền thuật khác tuy chặt chẽ nhưng không hề tinh xảo, nên nàng hướng về Võ Thanh Anh nói:
– Anh muội, xem ra Trương công tử, biết nhiều loại võ công khác nhau! Muội đoán là Trương công tử sẽ thắng, hay là biểu ca thắng?
Giữa trường đầu, Vệ Bích tay áo phiêu phiêu, tư thế đứng uốn lượn làm người nhìn đến hoa cả mắt, còn Trương Siêu Quần sử dụng võ công có vẻ mềm mại hơn, thỉnh thoảng lại chen lẫn mấy chiêu quân thể quyền thời hiện đại, chiêu số phức tạp, hoàn toàn không nhận ra, ngoài sân mọi người đều ngạc nhiên không thôi.
75 Chờ đã, Chu phu nhân.
Nghe được hắn gọi, Chu phu nhân quay đầu lại hỏi:
– Còn có chuyện gì?
Trương Siêu Quần nói:
– Trước khi Chu phu nhân rời đi, có thể nói cho ta biết tên thật của Chu phu nhân?
Chu phu nhân thân thể mềm mại run lên, xuất giá tòng phu, có còn ai để ý tên thời còn là một cô nương nữa? Ở thời Tống Nguyên, bình thường tên của nữ tử, sau khi xuất giá thì quên đi, đương nhiên là lấy tên theo họ của phu quân.
76 Vệ Bích đứng như trời trồng khi nhìn thấy cảnh tượng này, Trương Siêu Quần thừa dịp y đang chần chờ, một quyền đánh ra, đánh trúng trên người Vệ Bích làm hắn bay ra ngoài, máu tươi phun mạnh, cú đấm này tuy rằng vội vàng, nhưng cũng ngưng tụ nội công của Trương Siêu Quần trong hai năm qua ở trên giường hàn ngọc tu luyện, đồng thời cú đấm này là Vịnh xuân quyền phát ra, ngay lập tức làm Vệ Bích bị trọng thương.
77 Không lâu lắm, chỉ thấy Trương Siêu Quần ở phía xa hướng về bên này vung cánh tay hô to, mừng rỡ như điên, Võ Thanh Anh nhìn thấy kỳ quái, lẽ nào hắn phát hiện món ăn dân dã nào sao?
Trương Siêu Quần không ngừng mà chỉ vào dưới thân, vô cùng phấn khởi, Võ Thanh Anh cũng lây sang sự vui vẻ hắn, nàng nhoẻn nụ cười, hắn chạy vội chạy tới, khuôn mặt vui sướng, kích động kêu lên:
– Đi! Chúng ta đi nơi đó! Ta đã tìm thấy thế ngoại đào nguyên rồi!
Nói xong liền nắm kéo tay nhỏ mềm mại Võ Thanh Anh, hướng về cái hang chạy đi, Võ Thanh Anh trong lòng như có hươu chạy, lúng túng đỏ mặt, trong lòng trách hắn lỗ mãng, trong lúc nhất thời thấp thỏm bất an, nhưng không nỡ lòng dãy tay buông ra, trước mặt là một rãnh sâu, Trương Siêu Quần cũng không nói gì, đem Võ Thanh Anh chặn ngang hông ôm lấy, nhảy một cái phóng qua, nhưng hình như là hắn vui mừng quá nên quên, vẫn không thả Võ Thanh Anh xuống, mà cứ ôm nàng vào trong ngực, phi thân về phía trước thật nhanh.
78 Buổi trưa tuy rằng không ăn được cơm ngon canh ngọt, nhưng hai người đều là hài lòng dị thường, đồng thời đem cái bếp lò ra phơi khô, chỉ đợi quá hai ba ngày, sau khi khô lại, thì có thể sử dụng.
79 《Muốn nghĩ ra cái tên chương mà khó zữ thôi nghỉ phần đặt tên!!! Mệt!!! 》
Bị loại kỹ xảo kỳ diệu trêu đùa, một tiểu cô nương chưa trãi qua nhân sự thì làm sao có thể chịu đựng nỗi? Thân thể mềm mại mềm như bị tê liệt, đôi mắt long lanh lóng lánh phủ mờ hơi nước, xương quai hàm xanh như là nghiến lại, khuôn mặt đỏ hồng phảng phất như là say rượu thật là kiều diễm, toàn bộ vẻ đẹp của Võ Thanh Anh hiển hiện ra ở trước mặt Trương Siêu Quần.
80 Hai người ngủ nhanh đến lúc trời tờ mờ sáng thì Trương Siêu Quần chợt thấy có một bàn tay lớn đầy lông xù ở trên mặt mình nhẹ nhàng xoa xoa, hắn còn tưởng rằng là Võ Thanh Anh tỉnh rồi đến, lẩm bẩm nói:
– Muôi tỉnh rồi sao? Không ngủ thêm chút nữa đi?
Mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, chợt thấy một cái bóng màu trắng ở trước mắt lay động, hắn giật nảy cả mình, vội vàng nhảy lên, bởi vì gian phòng nhỏ chỉ có cao hơn một mét, đỉnh đầu nhất thời đụng vào trên nóc mái.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 61