1 "Khởi bẩm hoàng thượng, quận chúa tháng này đã tiêu hết 30. 000 lượng vàng, rồi đó ạ. "
- ------
"Hoàng thượng, quốc khối lại vì quận chúa mà thiếu hụt nữa rồi.
2 Từng lời từng chữ của Từ ma ma nói, đối với nàng như sét đánh ngang tai, nàng không tin lắc đầu nhìn bà nói.
"Ngươi nói dối, mẫu thân làm sao có thể chết được.
3 Trời dần chuyển tối, Tiểu Hoa thấy nàng vẫn nằm trên giường không nói gì nên lo lắng hỏi.
"Tiểu thư, người không ăn uống gì sao?"
- Nàng quay đời lại nhìn Tiểu Hoa, mắt của nàng đã sưng đỏ hết lên vì khóc quá nhiều.
4 Trời mờ mờ sáng, nàng mở mắt, đồng tử kia vẫn là màu đỏ, bước xuống giường thay y phục rồi lại tự lẩm bẩm.
"Tinh, trời sắp sáng rồi, ta phải ngủ đây, ngươi nhớ phải cẩn thận với từng người một trong căn nhà này, ta cảm thấy ở đây có chút gì đó rất khác với kiếp trước của ta.
5 Tiểu Hoa nói tiếp.
"Đặc biệt những người từ Mộc lệnh bài trở lên có thể sử dụng được nguyên tố. Mộc thì sử dụng gỗ, hỏa thì dùng lửa. . . v. . . v.
6 "Vị hôn phu?"
Một lời nói của Tiểu Hoa khiến nàng kinh hồn bạc vía, nàng từ khi nào lại có vị hôn phu, trong kiếp trước nàng tới chết tay nam nhân còn chưa nắm qua, sao ở đây lại có một vị hôn phu được, nàng lấy lại bình giữ chặt vai Tiểu Hoa nói.
7 Thanh Uyển Ngọc nhận lời mời của nàng cùng Tiểu Hoa uy phong bước đến Từ Đường, chống nạnh nói.
"Ngươi tìm ta có việc gì, sao lại gọi ta tới đây?"
Uyển Ca đứng dậy, chuyển mình quay mặt về phía Thanh Uyển Ngọc, thần thái đó, cách chuyển người đó cự kỳ uy nghiêm, lại mang đặc sự kiêu ngạo hơn trời cao, nàng ánh mắt liếc nhìn Thanh Uyển Ngọc, lạnh lùng nói.
8 Nàng nghe những lời nói của Thanh Uyển Ngọc mà lửa giận bừng lên, chuyển người quay lại tát vào mặt gươm mặt thanh tú trắng nõn của Thanh Uyển Ngọc, nàng quát lớn.
9 Mình cảm thấy trong phần nội dung truyện có nhiều tình tiết mình vẫn chưa giải thích kỹ cho các bạn, có lẽ sẽ có nhiều bạn không hiểu vì vậy mình làm ra chương này để giải thích một vài tình tiết có trong các chương vừa rồi.
10 Thanh Uyển Ngọc câm phẫn nhìn nàng, dùng lực mạnh đánh bay những gia binh đang giữ chặt cô ta, sau đó đứng dậy nhìn nàng bộ dạng hưng hãn, nói.
"Thanh Uyển Ca, hôm nay ta phải liều mạng với ngươi.
11 Nàng khoang thai rời khỏi linh đường, để Thanh Uyển Ngọc ở lại, tỳ nữ Tiểu Như của ả ta chạy tới nói.
"Tiểu thư người không sao chứ, sao người không đánh lại cô ta.
12 Tối hôm đó Uyển Ca ở trong phòng lấy số thảo dược mà nàng đã nhờ Tiểu Hoa mua giúp chế thành thuốc độc, tuy nói Nguyệt không tinh thông y thuật bằng nhân cách kia của mình nhưng cô lại rất giỏi trong việc đều chế thuốc độc, số thảo dược kia đủ để cô làm được ba phần độc dược khác nhau, sau khi làm xong số độc dược đó, cô nhìn sắc trời kia cũng đã gần canh 5, cô lại mặc lên người bộ y phục màu đen, vào trong trù phòng lấy một ít màn thầu và bánh nướng cùng với hai bình nước, sau đó phóng lên mái nhà mà đi mất, để lại cho Tiểu Hoa một tờ giấy, bên trong viết.
13 Nàng ở trong Phong Sơn này gần 3 ngày, ban ngày nàng luyện với quái thú, ban đêm thì luyện tập y thuật, nàng hoàn toàn không biết kinh thành đang vì nàng là loạn cả lên, càng không biết ràng Thanh Uyển Ngọc dùng chuyện mất tích này của nàng mà rêu rao khắp kinh thành nói nàng đã mất danh tiết, làm bộ làm tịch nói rằng bất luận nàng có thế nào nàng ta vẫn là coi nàng là muội muội tiện không kinh rẻ nàng, chỉ sợ Chiến vương không muốn lấy nàng nữa.
14 Lúc nàng gặp nam nhân này cũng đã khoảnh 6-7 giờ tối lại ở bên trong khu rừng tăm tối này càng kiến cho việc chữa trị càng thêm khó khăn, nàng tuy là đã đắp thuốc cầm máu nhưng máu vẫn tiếp tục chảy ra, vì trời quá tối nàng không thể biết rằng hai trong số năm vết thương của tên nam nhân này đã bị trúng độc, sau khi bôi thuốc sát trùng và thuốc cầm máu nàng xé vải băng bó vết thương của hắn lại, sau khi làm xong tất cả cũng đã gần 1 giờ khuya, nàng lau mồ hôi ngồi xuống bên cạch gốc cây nghĩ ngơi, thấy tên nam nhân không còn lên tiếng nữa, nàng lo lắng lây người hắn, hắn tỉnh lại nhìn nàng hỏi.
15 Nàng và hắn đang nói chuyện khá vui vẻ, bỗng nàng thấy hắn hơn khác lạ, hơi thở của hắn nhanh hơn, trong bộ dạnh hắn dường như khó thở hơn, bỗng hắn ho một tiếng, nhờ ánh trăng mờ mờ nàng có thể nhìn thấy thế hắn nôn ra là máu, đã thế lại còn là màu đen, nàng đưa tay xờ trán hắn, nàng giật mình.
16 Nghe hắn hỏi thế, nàng suy nghĩ một chút rồi nói.
"Ta và huynh giống như bèo nước gặp nhau, há gì phải câu nệ như vậy. "
Hắn khẽ cau mày, lấy tay chống lấy mặt đất, ngồi thẳng lưng nhìn nàng.
17 Nàng nghe hắn nói thế, nở một giọng cười đắc ý nói.
"Cái chuyện điều chế thảo dược này ta không cần phải học, ta đã rất thành thục nó rồi. "
Hắn cực kỳ ngạc nhiên (Một tiểu nha đầu 10-12 tuổi thế này lại có thể thành thục điều chế thảo dược sao, quả là thiên tài hiếm có, đúng là thú vị a).
18 Thấy nàng vui vẻ như thế hắn cũng thầm cười trộm nào ngờ bị nàng nhìn thấy, nàng cả 3 kiếp này chưa từng nhìn thấy một người nam nhân nào đẹp trai như hắn, lúc hắn cười quả thật là khuynh quốc khuynh thành, nàng và hắn bốn mắt rồi hắn khẽ ho một tiếng nói.
19 Nghe nàng nói thế hắn cũng là suy nghĩ một hồi (Tiểu nha đầu này đã cứu mạng của mình, lại chỉ là một tiểu nha đầu đối với mình mà nói không có hại, như vậy có nói ra thân phận thật sự cũng chẳng sao).
20 Nghĩ như thế trái tim nàng khẽ run động, nhìn y nói.
"Cảm ơn huynh, ta đã cảm thấy ổn hơn rất nhiều rồi. "
Lục Phong cũng không chọc nàng nữa, nhìn con lợn quay khổng lồ trước mắt mình nói.
Thể loại: Huyền Huyễn, Truyện Teen, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 16