1 Một tiếng sấm kèm theo luồng sét trời xé toạt cả bầu trời Dương Châu, liền ngay đó, mưa trút xuống như thác đổ. Bầu trời Dương Châu bỗng chốc trở nên xám xịt trong màn mưa trắng xóa.
2 Ánh bình minh còn le lói bên chân trời Đông, lá còn đọng những giọt sương đêm, thế mà đã có người đến gian thảo xá của Tiểu Thần Toán Tử. Người đó đội chiếc nón rộng vành, cố ý che chân diện dung của mình.
3 Mộ Chí Cừu rót rượu ra chén, rồi mời Thần Hành Tiểu La Hán:- Mộ đệ mời Tăng huynh. - Mộ đệ đã mời thì tiểu hòa thượng này đâu thể từ chối. Thần Hành Tiểu La Hán bưng chén rượu:- Mời.
4 Tiếng đại hồng chung vang lên liên hồi, không gian toà cổ tự Thiếu Lâm vốn tĩnh mịch dành riêng cho những ai thoát ly cảnh trần tục tranh dành đoạt lợi bất giác bị tiếng đại hồng chung phá vỡ.
5 Chánh Giới đại sư bưng chén trà nhấp một ngụm rồi đặt xuống bàn, nhìn Thần Hành Tiểu La Hán, nói:- A di đà phật ! Tất cả những gì Tuệ Thông sư đệ nói đều xuất phát từ quẻ chiêm tinh của Hạ công tử sao?- A di đà phật ! Nếu như Hạ Quân Bình không nói thì Tuệ Thông cũng không miệt mài đi suốt ngày đêm để trở về Thiếu Lâm.
6 Mộ Chí Cừu nhìn Quân Bình, nói:- Huynh thiết nghĩ, Hạ đệ nên rời gian thảo xá này mà tìm nơi khác thôi. Một khi Mạng Kỳ Băng đã tìm đến Hạ đệ thì sẽ còn người thứ hai sẽ đến.
7 Quân Bình ngồi bên thỉnh thoảng liếc nhìn trộm Vi Thiên Cơ. Thủ pháp dụng Phi Điểu Thiên Can của nàng khiến Quân Bình đã ngầm thán phục. Chí Cừu đặt chén rượu xuống bàn, nhìn Thiên Cơ hỏi:- Phi Tiên Tử cô nương có thù với Dị Thần Giáo?Nàng lắc đầu:- Không!Chí Cừu nhíu mày hỏi tiếp:- Cô nương không thù không oán, sao lại tìm đến các hương đàn của Dị Thần Giáo để gây thù oán?Thiên Cơ nhún vai:- Thiên Cơ không thù không oán với Dị Thần Giáo, nhưng phải làm như vậy theo chỉ huấn của sư tôn.
8 Rầm. . . . Cửa gian tịnh cốc bật tung ra sau cái vỗ chưởng đầy ác cảm của Tri Giới hòa thượng. Lão hòa thượng Tri Giới trong dáng vẻ hậm hực, bước thẳng đến trước mặt Quân Bình.
9 Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm rời thạch ban có đôi mãng xà vương, chậm rãi rảo bước theo tấm thảm đó tiến dần về phía kim thân pháp thể Đại Minh phương trượng.
10 Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông vừa thấy thạch môn dịch mở và Quân Bình bước ra, liền phấn chấn chạy đến :- Hạ lão đệ. . . . Quân Bình ôm quyền xá Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông :- Hạ đệ đã cung nghinh pháp thể thần tăng Đại Minh nhập định rồi.
11 Trong khi Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ có thể vận hóa công phu để bế khí ngăn không cho độc hương xâm nhập vào khướu giác và các huyệt đạo chủ yếu của mình thì ngược lại Hạ Quân Bình không thể làm được như nàng.
12 Quân Bình ngồi bật dậy. Mặc dù đầu óc vẫn còn choáng váng, nhưng chàng vẫn có thể cảm nhận đặng mùi xạ hương quyến rũ của hương phấn nữ nhân thoang thoảng xông vào khứu giác mình.
13 Kình ngư hí hoa? đây. . . . Tiếng gã tiểu nhị có khuôn mặt chữ điền, ánh mắt tinh anh, chiếc miệng hơi móm, nhưng tạo thành một nét hào hoà trên mặt y.
14 Trở lại với Hạ Quân Bình. Lần thứ hai trở lại, Quân Bình càng sững sờ hơn khi thấy mình nằm trên một chiếc tràng kỷ trang trí thật cầu kỳ. Mùi xạ hương thoang thoảng xâm nhập vào khướu giác, tạo ra một thứ cảm giác lạ lẫm với những nam nhân chưa từng chung đụng với nữ nhân.
15 Tiếng cười khùng khục nghe vô cùng khả ố đập vào thính nhỉ của Quân Bình. Mặc dù đầu óc vẫn còn nặng trịch, nhưng tiếng cười kia vẫn bắt chàng phải dựng người, mở mắt.
16 Không khí trong thạch lao nồng nặc một thứ mùi tanh vô cùng khó chịu. Quân Bình những tưởng mình vừa lọt vào một cõi địa ngục gớm ghiếc nhất, mà chung quanh đầy rẫy những tử thi đang tới thời kỳ thối rữa bốc mùi hôi tanh.
17 Không cần biết âm thanh xé gió kia do thứ binh khí ám tiễn nào tạo ra, Quân Bình không màng đến, mà vẫn thi triển tuyệt kỹ khinh thân Hư Hư Mê Tông Bộ, lướt đến dụng thân che cho Tục Vạn Hương.
18 Dạ Tình thủy lầu. Toạ lạc trên một khu đất rộng, ngay giữa một hồ nước rộng non trăm mẫu, chung quanh có hàng tùng bao bọc. Rải rác trên mặt hồ được kiến tạo những gian phòng dựng trên năm cây cọc thật kiên cố.
19 Rầm. . . Cách cửa ngôi cổ miếu bật ra. Mười gã cao thủ giáo đồ Dị Thần Giáo rầm rập bước vào. Tất cả những gã đó đều vận võ phục đỏ ối, đầu chít khăn đỏ.
20 Mạng Kỳ Băng cầm lấy gốc cây khoái đao, rồi từ từ đứng lên. Trước khi rời khỏi bàn đối ẩm với Tú Tú và Trinh Trinh, y không quên uống cạn chén rượu đầy.