21 Ngồi trên mỏm đá ven bờ suối, Quân Tùng nhăn nhó nói với nữ lang vận bạch y:- Tại sao nàng lại không tin ta chứ? Ta đã nói hết tất cả. Sự thực ta không phải là Tiểu Thần Toán tử mà.
22 Quân Tùng buông đũa, nhìn Hoa Hoa nói:- Mì ở đây không được ngon lắm nhưng ăn cũng tạm đựơc. - Công tử đã dùng hết ba tô mì, thế mà vẫn nói không ngon à?- Tại hạ ăn bởi vì cái bao tử mà thôi.
23 Quân Tùng gần như chẳng thể tin vào mắt mình nữa, Hắc Bạch Thần Quân vừa giao thủ tiếp chiêu lẫn nhau vừa bám sát theo y và Mộng Hoa Hoa. Mặc dù vẫn bám theo Quân Tùng và Mộng Hoa Hoa như hình với bóng, thế nhưng chiêu thức ấn chứng võ công của Hắc Bạch Thần Quân không vì thế mà mất đi sự cương mãnh lẫn nét biến hoá thần kỳ.
24 Quân Bình ôm quyền xá lão đại phu. Chàng từ tốn nói:- Đa tạ lão đại phu. Hẹn ngày tái kiến. Dược Y Đà nhìn Quân Bình nói:- Công tử bảo trọng. Thiên Cơ khách sáo:- Những ngày qua nếu không có lão trượng, Hạ huynh không được như bây giờ.
25 Nhắc lại Hạ Quân bình Khi môn hạ Cái Bang vây lấy, cách ly chàng với Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ Quân Bình còn chưa đoán được ý đồ của họ thì bất thình lình Tạ Thu Nhân từ phía sau cách không điểm chỉ vào đại huyệt Kiên Tỉnh.
26 Gác tay lên trán, nằm duỗi dài trên tràng kỷ, Quân Bình suy nghĩ mông lung. Cuộc diện với sư tôn Thiết Phiến Ngọa Long Thượng Quan Gia Cát khiến thần trí chàng bất giác trở nên hỗn độn, không định hướng được.
27 Trong tuyệt vực Phong Ma Sơn. Mỗi lần Quân Tùng nhúc nhích thì y lại lún xuống một chút. Quân Tùng quá đỗi hốt hoảng, gần như đã thấy tử thần ngay trước mắt mình, y thì thào nói:- Hoa Hoa muội muội nhớ ngày này năm sau cúng giỗ của ta nhe.
28 Ngồi kết đà trên một chiếc bồ đoàn là hai bộ khô cốt, trang phục đã vàng úa theo thời gian. Quân Tùng hơi ngạc nhiên khi thấy bộ xương khô bên phải vận trang y hoà thượng, còn bên trái là trang phục của môn phái Hằng Sơn.
29 Hoa Hoa nhìn qua Quân Tùng. Quân Tùng khẽ gật đầu. Hai người đồng loạt hướng đôi Thiên Ma Thần Thủ về phía đôi ấn thủ trên thạch môn đồng thời dồn chuyển tâm pháp Aâm Dương Hợp Bích vào cặp Thiên Ma Thần Thủ.
30 Quân Bình vờ rên khẽ:- Ôi cha. . . Sao ta đau đầu quá!Chàng vừa rên vừa nhổm người lên. Lan Hoa Phương Tử cùng nhỏm ngồi theo chàng. Nàng nhìn Quân Bình mỉm cười rồi bá lấy cổ chàng:- Tướng công.
31 Âm Ma Khan Tiểu Hồng không để tâm đến Lan Hoa Phương Tử mà thản nhiên nói với Quân Bình. - Hạ công tử , hãy đi theo tôi. Lan Hoa Phương Tử nhìn qua Quân Bình rồi quay lại Aâm Ma Khan Tiểu Hồng:- Tướng công của ta không đi đâu cả.
32 Thạch trại chủ giận dữ quát:- Tặc nhân. . . Ngươi là ai mà dám xen vào chuyện của Thạch mỗ?- Thạch trại chủ muốn biết gì ? Ta là người được điều đến lấy cái mạng của ngươi với giá một nén bạc.
33 Khan Tiểu Hồng đưa Hạ Quân Bình theo một địa đạo bí mật. Trong địa đạo tối om, xòe bàn tay ngay trước mặt vẫn không thấy được chỉ tay nhưng Tiểu Hồng vẫn bước đi thoăn thoắt.
34 Những tiếng chân rầm rập sau lưng buộc Quân Bình càng khẩn trương hơn. Cùng với những bước chân hối hả rượt theo, thỉnh thoảng lại có những tiếng thét đau đớn trỗi lên.
35 Đang ngồi trầm tư nhìn qua khung cửa sổ thì La Thiên Hào mở cửa bước vào. Vi Thiên Cơ liền đứng lên, hỏi luôn:- Công tử đã tìm ra tung tích của Tiểu Thần Toán Tử chưa ?La Thiên Hào nhịp chiếc quạt giấy, buông một tiếng thở dài:- Tại hạ đã cho môn hạ đi khắp mọi nơi dò la tung tích của Tiểu Thần Toán Tử.
36 Từ trong cửa hiệu bước ra, Quân Tùng đã nghe tiếng vó ngựa dồn dập dội đến tai mình. Một con tuấn mã sắc đen tuyền vụt qua. Quân Tùng bị gió bụi phủ vào mặt, buột miệng rủa:- Có mắt không tròng hay sao mà phi ngựa như chốn không người vậy ?Y còn toan rủa tiếp thì đoàn nhân mã thứ hai trên hai mươi người rầm rập lao đến, dẫn đầu là Chưởng Môn Ngũ Kiếm Phái La Thiên Hào.
37 Quân Tùng còn chưa thốt dứt lời thì đập vào mắt y là một đạo sĩ tuổi chỉ xấp xỉ ba mươi, tay ôm ngực, xiêu vẹo cố bước, rồi như chẳng còn sức, y đổ kềnh xuống ngay dưới chân Quân Tùng.
38 Nhất Tiếu đạo trưởng ngồi trên bồ đoàn, phía sau lưng là chiếc lư đồng tỏa khói trầm nghi ngút. Trông lão đạo trưởng tợ như những bậc thiên tiên đang trầm tư suy nghĩ.
39 Trở lại với nhóm người của Hạ Quân Bình. Bên ngoài lữ điếm là một cỗ áo quan đen xì, trên nắp ghim hàng bạch lạp trông thật là ma quái. Đứng chung quanh cỗ áo quan đó là bốn gã đạo tỳ vận y phục của bọn sai nha quỷ vô thường dưới chốn a tỳ.
40 Trở lại đại đường Võ Đang. Ánh trăng lưỡi liềm chênh chếch hắt xuống Nghi Sơn vùng ánh sáng vàng nhạt, không đủ tạo ra một khung cảnh nên thơ vốn có của chốn tu tiên của các vị đạo sĩ mà trái lại nó bao phủ một cảnh sắc thật ảm đạm.