1 Kiếm khí tung hoành tam vạn lýNhất kiếm quang hán thập cửu châuCuối thu. Cây lá xơ xác , hoàng hôn ngả bóng. Dưới cây lá xơ xác có một người đứng , hình như hòa cùng một thể vớiSắc thu của mặt đất.
2 Quạ đen :- Hiện giờ ta không chắc giết được ngươi. Yến Thập Tam cười lớn. Ðột nhiên hắn phát hiện người này quả nhiên làQuạ đen , ít ra Quạ đen cũng không nói dối.
3 Người lớn đi vào trong rừng. Một đứa trẻ thanh tú , đầu đội nón xanh lạiđi ra , buộc một miếng lụa màu đỏ ở một nhánh cây nằm ở bìa rừng. YếnThập Tam thấy thế thở dài nói :- Xem ra ta nên uống rượu ở chỗ khác thì tốt hơn.
4 Yến Thập Tam không tranh cãi , cũng không muốn tranh cãi. Ðây là quytắc của võ lâm tứ đại thế gia , người giang hộ thừa nhận. Nếu không phải cóthâm thù đại hận , không ai muốn xâm phạm quy tắc này.
5 Người trầm tư , rừng cây yên lặng. Yến Thập Tam lắng nhìn cành cây khôtrong tay nàng. Mộ Dung Thu Ðịch :- sao ngươi còn không rút kiếm ?Yến Thập Tam :- Kiếm đã nằm trong tay ta , lúc nào cũng có thể rút ra.
6 Một động tác thật chậm chạp , thật hoa mỹ , tự nhiên như gió thoảng. Rồithanh kiếm của hắn từ từ đâm tới xuất phát từ một chỗ không thể ngờ , Sau đólại biến hoá không thể ngờ.
7 Bình rượu đang đối diện với hắn , hắn đã thấy nhưng không thể dùng bìnhrượu này để bịt miệng mình. vì miệng của hắn đã bị một vật khác bịt lại ,một vật vừa thơm lại vừa mềm.
8 Chàng giải thích thêm:"Hai mươi năm trước trên tuyệt đỉnh núi Hoa Sơn, ông cùng tiên phụ đã giao thủ,người khác không biết nhưng tôi biết !"Ông già dong xe nắm chặt tay lại.
9 Chủ quán họ Tạ cũng nhìn thấy người ấy nhưng lại lộ vẻ rất kinh ngạc, thậm chícòn có phần khiếp sợ nữa. Yến Thập Tam không nén nỗi phải hỏi:"Người ấy là ai vậy ?"Chủ quán họ Tạ hỏi ngược lại:"Chàng có biết trang chủ đời này của Thần kiếm sơn trang là ai không ?"Yến Thập Tam đáp:"Tạ Vương Tôn !"***Tạ Vương Tôn không phải là loại danh hiệp quát thét giang hồ, oai chấn võ lâm.
10 Vì thế chàng đi. Sắc đêm càng đậm. Tạ Vương Tôn chầm chậm đi băng qua sân nhà tăm tối, đi lêngian lầu nhỏ ở phía sân sau. Trên lầu nhỏ đèn lửa ảm đạm.
11 Trời rạng sáng. Quán trà đông chật người, đủ các kiểu người chờ đợi đủ kiểu việc làm. Hai tay A Cát bưng bát trà nóng lên húp sì sụp. ở đây còn có canh, bánh bao, dầu chá quẩy.
12 A Cát lại ngậm miệng, hết nói, cảm thấy trong lòng bắt đầu đau đớn. Có con người nào trời sinh ra lại tình nguyện làm nghề đó đâu, nhưng đã là conngười đều phải ăn, đều phải sống!Cô ta là nguồn hy vọng duy nhất trong con mắt mẹ già và anh trai, cô đã làm chohọ có được miếng thịt mà ăn.
13 ở vườn sau lá phong đã rực đỏ, cúc mùa thu rực rỡ như vàng mười. Lão Chủ Lớn chắp hai tay sau lưng đứng trước bồn hoa cúc, lẩm bẩm một mình:"Đợi đến lúc chúng nó chở cua lớn ở hồ Dương Trình tới, chưa biết chừng vừa khéocúc lại nở thì thật là thời điểm tuyệt vời !"Lão thỏa mãn thở ra một hơi dài rồi lại lẩm bẩm:"Thế mới là tuyệt vời, thật tuyệt vời".
14 Sòng của cô ba thường mở chiếu bạc, chỉ cần có tiền để thua là có thể vào chơithoải mái chính vì vậy mà Tam giáo Cửu lưu (từ chỉ chung các tầng lớp người trongxã hội phong kiến Trung Quốc xưa gồm đạo Nho, Phật, Lão cùng Nho gia, đạo gia,âm dương gia, pháp gia, danh gia, mặc gia, tung hoành gia, tạp gia và nông gia.
15 Xác của Đầu Sắt đã được thu về. Nước bài cuối cùng trong đời đạt "Chí Tôn Bảo"của gã vẫn đặt trên bàn. Trúc Diệp Thanh ngồi bên bàn dùng tay khe khẽ gõ trên mấy lá bài rồi mỉm cườibảo: "Nghe nói trong đời người đạt nước bài "Chí Tôn Bảo" này vạn người chỉ cómột lần cơ hội, ý tứ muốn nói là hàng ngày cho ngươi đỗ bài cửu đến đều trongnăm mươi năm thì cơ hội đạt nước bài này có nhiều cũng không quá ba chục lần.
16 Trong phòng không một tiếng động, không một chút âm thanh. Cũng chẳng biết làbao lâu nữa, bỗng Lão Chủ Lớn bảo:"Ngươi hẹn với gã tối nay à?"Trúc Diệp Thanh đáp:"Vâng!"Lão Chủ Lớn bảo:"Thế thì ngay bây giờ ngươi phải đi bố trí chỗ ấy cho xong đi!"Trúc Diệp Thanh hỏi:"Ông Chủ Lớn thật sự chuẩn bị đi ư?"Lão Chủ Lớn gật gật đầu, bảo:"Ta muốn gặp gã!"Lão nói như để tự giải thích cho mình:"Vì xưa nay ta không ngờ trên đời này lại có hạng đàn ông như thế có thể khiếnmột con điếm cam tâm tình nguyện chết vì mình! Ta muốn gặp xem gã có chỗ nàođặc biệt hay không?"Trúc Diệp Thanh ngậm miệng.
17 Một người đàn ông đã có quyền lực thì còn gì mà không được nữa!?Lão Chủ Lớn bảo:"Gì gã cũng không thích, có lẽ thứ gã thích chính là cái ngôi vị của ta!"Mắt Hỗ Sắt lóe sáng:"Chỉ cần ông chủ nói một lời, tôi sẽ tùy cơ khử gã ngay!"Lão Chủ Lớn hỏi:"Ngươi dám chắc ư?"Hỗ Sắt đáp:"Tôi.
18 Mụ Cả Hàn đáp:"Chẳng có gì là hay cả!"Hỗ Sắt bảo:"Gã chịu chém mấy nhát thay cho mụ, mụ cũng có thể đối đãi với gã y như vậychăng!"Mụ Cả Hàn bảo:"Tôi có muốn đối đãi tốt thế nào với gã, gã cũng có đâu thèm để ý!"Hỗ Sắt bảo:"Gã vì anh em nhà Miêu Tử mà dám liều mạng cùng Ông Chủ Lớn, đối với gã cólợi gì?"Mụ Cả Hàn đáp:"Chẳng có lợi gì cả!"Hỗ Sắt bảo:"Xem con người như gã sao lại có thể làm những việc chẳng dám nhìn mặt ai?"Mụ Cả Hàn không nói gì vì mụ cảm thấy mình đã đoán nhầm.
19 Hỗ Sắt ngửa mặt cười như điên:"Ta biết là tự ngươi đã từng nói: "Muốn làm một kiếm khách vô địch thiên hạ thìphải vô tình", thế còn bây giờ thì sao? Giờ ngươi đã thay đỗi rồi, ngươi đâu còn làkiếm khách vô địch thiên hạ, trận đấu này ngươi bại, không còn phải nghi ngờ gìnữa!"Hai nắm tay A Cát bỗng nắm chặt cứng, con mắt cũng nheo lại.
20 Trúc Diệp Thanh bảo:"Vì người đàn bà như nàng, nếu là ta dù có chết cũng không khi nào đem cho kẻkhác!"Tử Linh cười, dùng đầu ngón tay thuôn như cọng hành mùa Xuân chọc khẽ vàomũi Trúc Diệp Thanh:"Bất kể thế nào, tài bán cháo phỉnh của chàng thiếp phải tôn là đệ nhất thiên hạ!"Trúc Diệp Thanh bảo:"Chẳng lẽ các tài khác ta còn thua kém các người khác sao?"Tử Linh cười tít bảo:"Nếu chàng chẳng mạnh, có gì thiếp cứ khư khư theo mãi chàng?"Tiếng cô ta cười như tiếng chuông reo:"Thiếp đang cười lão rùa già đen sai thiếp đến chỗ chàng làm gián điệp, giá lão biếtchuyện của chúng ta lại không tức đến nhẩy lầu mới là lạ!"Trúc Diệp Thanh cũng cười:"Đó cũng là vì nàng tài đóng kịch nên mới có thể làm cho lão tin là nàng chán ghétta nên mới làm cho lão mọc sừng mà vẫn còn đắc ý tự khen!"Ngón tay Tử Linh ngừng lại trên ngực Trúc Diệp Thanh, nhè nhẹ vẽ thành mộtvòng tròn cô ta bảo:"Có điều thiếp vẫn không sao hiểu được cuối cùng chàng đang làm trò quỷ gì vậy?"Trúc Diệp Thanh bảo:"Ta làm trò quỷ gì đâu?"Tử Linh bảo:"Thì chàng chẳng đang thay lão rùa đen ước hẹn một tốp người tới giúp ư?"Trúc Diệp Thanh đáp:"ừ!"Tử Linh hỏi:"Chàng hẹn với những ai vậy?"Trúc Diệp Thanh hỏi:"Nàng đã nghe đến hai chữ "Hắc Sát" bao giờ chưa?"Tử Linh hỏi:"Hắc Sát" là tên một người à?"Trúc Diệp Thanh bảo:"Không phải một người mà là một đám người!"Tử Linh bảo:"Sao họ không chọn tên gì mà lại chọn cho mình cái tên xúi quẩy như vậy?"Trúc Diệp Thanh bảo:"Các kiểu dạng người đều có đủ hết.