1 (1) Đôn đốc: Thúc đẩy và nhắc nhở. (2) (3): Tác giả hai bộ truyện “Thế giới Hoàn mỹ” và “Chiến thần bất bại” đang viết. (4) Đanh: Lạnh lùng, không cảm xúc.
2 (*) Mới vào, chưa có “cây máu” hay “cây mana” gì đâu. ___________________________________________Hắn đến công ty như mọi ngày, vẫn trên con đường quen thuộc, vẫn với cái ba lô thời sinh viên ngày nào, và vẫn mới cái xe máy cũ kĩ mà hắn kiên quyết không chịu đổi.
3 - Ha ha ha… Quá là vui…Vừa ra khỏi nhà ở của Thần Long, hắn cất tiếng cười to. Hành động của hắn lập tức làm mọi người xung quanh chú ý. Họ bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.
4 Cho tí sữa lên bánh mì, hắn ngấu nghiến ăn. Vừa ăn vừa lẩm bẩm:- Lâu lâu ăn lại món cũ vẫn thấy ngon. Có điều hơi khó nuốt. 10 phút sau, khi đã giải quyết 2 ổ bánh mì, hắn dùng phần sữa còn lại pha thành 2 cốc sữa nóng.
5 - Thật chán. Nghĩ lại về 1 tuần trôi qua chỉ toàn đánh quái, hắn muốn ói. Game Huyền Thoại từ lúc mở ra đến bây giờ, không ít người chơi đã đạt đến cấp 10, trong số đó tất nhiên không có hắn.
6 “Víu…”Một mũi tên phá không mà bay, nhanh như chớp giật ghim thẳng vào mắt của một con Nhện tinh. “-22”“Giết chết Nhện tinh sơ cấp cấp độ 9 nhận được kinh nghiệm 20”“Số lượng quái đã giết: 6/50”Nhận được âm thanh nhắc nhở, hắn khoái trá cười.
7 Khi đã nhận được tiếng nhắc nhở tiêu diệt xong 60/60 con quái, hắn bước vào một vòng sáng cuối đường. “Qua màn. Chuyển cảnh!”“Xoẹt…”Hắn bị đưa đến một khu vườn, đằng xa là một ngôi nhà nhỏ.
8 Hắn lại đang chạy từ hang động vào phó bản vực sâu “Khu rừng gào thét” về làng Koha. Đây tất nhiên không phải là lần đầu tiên hắn chạy đi chạy về như vậy.
9 “Nhiệm vụ ẩn giấu: Phân thân của bác sĩ điên. Mô tả nhiệm vụ: Tiêu diệt nhân bản của bác sĩ điên. Phần thưởng: Không biết. ”- Kukuku… Ta trốn kĩ thế mà vẫn bị người phát hiện.
10 “Đinh! Chúc mừng người chơi lên cấp 15. ”Hắn thở phào một hơi. Lại thêm 1 tháng cày bới, cuối cùng hắn cũng lên cấp 15. Nhìn lại vài món trang bị trắng với một dòng, hắn cũng khá hài lòng.
11 “Pặc… Pặc…”- Đứng lại, đứng lại cho tao. Hắn vừa đuổi theo một con hươu vừa hét to. Dù hắn hét khan cả cổ, con hươu chỉ càng chạy nhanh hơn, tóm lại là lợi chẳng thấy đâu, chỉ thấy hại trước mắt.
12 Quãng thời gian đen tối vẫn còn kéo dài. Cho đến cuối cùng, hắn quyết định chạy bộ từ làng tân thủ đến núi Võ Đang. Hắn quyết tâm phải tới đó cho bằng được.
13 “Đùng…”Một bộ móng vuốt sói đập thẳng xuống lớp nham thạch cứng rắn dưới mặt đất. Hắn vừa thở hồng hộc vừa lăn qua trái tránh né. - Nhân loại vô sỉ, nhận lấy cái chết.
14 Hắn nhụt chí xoay đi xoay lại, hắn xoắn xít không biết nên làm thế nào cho tốt. Thời gian cứ trôi qua mà mãi ngồi chơi như thế này thì không ổn. Không khéo bị bọn trâu bò đằng trước bỏ càng ngày càng xa.
15 Trong một hang động tối đen với vài ánh sáng leo lét, nhìn về Đệ Nhất Mỹ Nam, hắn rít lên:- Ngươi nhìn boss làm gì thế? Đánh nó đi chứ. Đệ Nhất Mỹ Nam đáp lại một câu làm hắn đứng hình:- Nhạc sĩ tập sự không có chiêu công kích, chỉ có chiêu phụ trợ với khống chế mà thôi.
16 Tối hôm sau. - A, ngươi được lão già Xies Zhang giới thiệu qua đây?Trưởng trấn Cảng Gió vuốt chòm râu bạc, mở ra lá thư tiến cử, đọc qua rồi hỏi. “Rõ ràng là thế mà.
17 Nhìn một bầy quái đông đúc phía trước, hắn vừa bắn tên, vừa cảm thấy nhụt chí:- Má nó, kinh quá. Quái đông vật vờ ra. Chỉ có hai thằng thì khi nào mới đánh thông phó bản?Đệ Nhất Mỹ Nam dùng tay trái vân vê bờ môi mà cười nhạt:- Khì… Muốn nhanh thì đánh quái chăm chú vào.
18 - Pặc… Pặc… Pặc…Tiếng gì vậy? Tiếng gì vậy? Có phải là tiếng bắn tên của người chơi Đừng Cắt Ngang không? Hay là kỹ năng của tên nào đó??Nhất định không phải là tiếng phát ra từ người chơi Đừng Cắt Ngang.
19 Khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, Đệ Nhất Mỹ Nam bắt lấy vai hắn mà gầm lên:- Con mẹ nó, thằng chó chết này, mau trả lại cho tao một nghìn đồng tiền vàng. Đậu xanh rau má cả nhà mày nhé thằng khốn, mày giấu vàng của tao đi đâu rồi?Bị xô ngã trái ngã phải, tai ù mắt hoa, đầu óc choáng váng, hắn hét rầm lên:- Mẹ nó, buông tao ra cái thằng gay này.
20 “Bùm… Bùm… Tũm…”“Bịch…”Hắn và Đệ Nhất Mỹ Nam hết sức lo lắng mạng sống của mình, hắn và gã ta cũng chuẩn bị đau khổ ứng phó một phen. Thế nhưng nhìn cái tình cảnh trước mắt, hắn nghẹn họng trân trối.