81 Ở bên bờ, Paras đang chặn đánh hơn một trăm người còn lại. Dần dần, từ đánh giết chính diện, nó dựa vào ưu thế thân hình nhỏ gọn, cũng như lợi dụng thân thể của những tên hải tặc làm lá chắn mà hiệu suất giết địch tăng lên nhanh chóng.
82 Trời xanh thăm thẳm, mây trắng bay bay…Dị thú bay lượn, cây lạ uốn quanh…Đột nhiên một vòng tròn lục nhạt xuất hiện. Khí tức từ trong vòng tròn khiến dị thú quỳ rạp dưới đất, chúng run rẩy và không dám ngẩng đầu lên.
83 Hàn Phong Thúc là giáo sư, kinh nghiệm của hắn rất phong phú, đối với tương lai của thiếu niên Hành Giả hắn tràn ngập chờ mong. Đương nhiên hắn càng gia tăng sự quan tâm trong âm thầm, một khối ngọc thô nếu tạo hình thành công thì ngày sau ắt nở rộ ra màu sắc tuyệt mỹ, đó mới là việc hạnh phúc của một giáo sư.
84 Vị Tiên Đế nhìn xuống chư tiên, nhẹ giọng nói:- Đã xác định được vị trí của tên kia chưa?Mười hai vị Tiên Quân nghe vậy thì trong lòng kinh hoàng không ngớt.
85 Núi cao trập trùng, cổ mộc khắp nơi, sương mù lượn lờ. Càng tiếp cận học viện Thanh Sơn, càng xuất hiện nhiều tòa núi cao, từng tòa từng tòa núi cao dựng đứng, vách núi cheo leo, nhưng cũng không tính quá hiểm trở.
86 Học viện Thanh Sơn chỉ có 5 tòa kí túc xá gần kề nhau nằm ở phía đông thành, rất dễ tìm, học sinh và giáo viên chia ra sinh hoạt ở nơi đây. Theo lời trưởng lão Hàn Phong Thúc, người có thể trở thành nhà huấn luyện pokemon ít lại càng ít, đã vậy mà số thiên tài có độ tuổi phù hợp có thể tiến vào học tập ở nơi đây lại càng khó gặp.
87 Muốn giỏi việc gì thì phải làm nhiều việc đó. Học tập cũng thế, kinh doanh cũng vậy, mà rèn luyện kỹ năng cũng không khác gì. Kỹ năng là một phạm trù mơ hồ không rõ, nhất là đối với một kẻ vừa tiếp xúc với nó không lâu như hắn.
88 Tâm lý một màu đen làm cho con người tỉnh táo và bình tĩnh, cũng như bình thản đối diện với mọi việc. Dù nội tâm có chút sợ hãi, nhưng Đường Thánh vẫn thong dong nhìn về chủ và tớ bên đối diện.
89 Đường Thánh đầy oán hận nhìn hắn. Đến giờ phút này còn có gì để nói sao?Liệu bản thân gã còn có thể lôi kéo người khác khi bộ mặt đã mất hết như thế này sao?Không! Chỉ có cái chết của tên đối diện mới rửa sạch sỉ nhục ngày hôm nay!Song Đường Thánh cũng biết ngay lúc này đây gã không thể làm gì được hắn.
90 Ngày 25/7, một ngày bình thường với mọi người, một ngày đón nhận nắng ấm. Mặc dù nắng ấm của vài chục năm trước đã không giống với nắng ấm của những năm sau này.
91 Khẽ thở dài một hơi, hắn ngẩng mặt nhìn chính bản thân mình bên trong chiếc gương cũ. Hắn đứng đó, có chút bâng quơ nghĩ về chặn đường đã qua. Nó như là một cơn ác mộng dài, và không có đường đi cùng lối thoát.
92 - Xin lỗi, mời ngài đi theo chúng tôi. Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với người bên kia, người bảo vệ ngẩng mặt nhìn hắn, trầm giọng nói. Thế nhưng đó không phải là một thái độ mời đúng nghĩa, nó như một sự cưỡng chế khi hắn bị vây vào giữa, không có lối thoát và buộc phải làm theo lời của họ.
93 Hắn bắt đầu trầm mặc. Với sức mạnh mà bọn họ nắm trong tay, chưa kể sự chuẩn bị từ đầu của họ, cho dù hắn có cố gắng kéo dài thời gian cũng chỉ là phí công vô ích.
94 Sau khi giết chết một tên, hắn không hề dừng lại, mà lấy tốc độ nhanh nhất nhào về phía tên bên cạnh. Một ánh vàng lóe lên giữa nhà kho, nó có chút chói mắt, nhưng nó không làm phán đoán của những tên còn lại xuất hiện sai số quá lớn.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Số chương: 251