1 Thanh âm khi thì dồn dập, khi thì thong thả. Trong viện, một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, đứng ở một cây cọc gỗ dùng sức đánh cọc gỗ. Trên trán không ngừng chảy xuống mồ hôi,hắn đã duy trì động tác như vậy thời gian rất lâu.
2 "Hạ Ngôn, tộc trưởng kêu ngươi lập tức đến phòng hội nghị!" Tiểu thúy vào phòng Hạ Ngôn, Hạ Ngôn vẫn không phản ứng , như cũ cầm bút lông chậm rãi viết chữ.
3 "Hạ Ngôn, ngươi không cần nhiều lời, đối với chuyện này, ta cùng các vị trưởng lão đều không thể cho phép. Hừ, nếu là chúng ta cho bài vị mẫu thân ngươi vào nhà thờ gia tộc, cả gia tộc cũng không thể đáp ứng.
4 "Ca ca, ngươì dạy muội đi thụ được không?" Hạ Ngôn trong đầu hồi tưởng chuỵên trước kia, Hạ Tử Hân túm y phục của hắn,trên khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ khẩn cầu, trong lòng buồn bả thở dài một tiếng.
5 "Không cần giật mình! Kỳ thật, Hạ gia chúng ta lúc ban đầu,lão tổ tông là một vị thánh hoàng! Từ khi vị tổ tông không còn trên thế gian, Hạ gia chúng ta cũng từ từ suy sụp.
6 Rời khỏi Hạ gia bằng cửa sau, Hạ Ngôn trên đường mua một bao bánh nướng, tổng cộng tiêu mất năm mươi đồng tiền. Lúc sau mới từ bắc môn Ngọc Thủy thành ra, hướng về Ngọc Thủy sơn đi vào.
7 Người này có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở phía sau mình, khẳng định là một cao thủ. Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ,không nên đắc tội người như vậy cho thỏa.
8 "LãoThánh Hoàng , ngươi có cái gì thì nói nhanh lên, ta thật sự không còn bao nhiêu thời gian ! Ngươi nếu muốn dạy ta vũ kỹ ngon, vẫn phải chờ ta thông một ít kinh mạch trong cơ thể rồi mới nói, ta hiện tại không thể sử dụng nội lực để học vũ kỹ nào.
9 Còn người của Hạ gia,gần như là quên mất hắn rồi,lễ hội [Mừng tuổi] quan trọng ở Long đại lục, Hạ Ngôn cũng không tham gia,người trong gia tộc cũng không có ai tìm hắn.
10 "Thế nào, cảm giác cơ thể ra sao rồi?" Lão Thánh Hoàng hiện ra đứng ở trước mặt Hạ Ngôn,vẻ mặt đắc ý hỏi. Hạ Ngôn cười khẽ một chút cũng không nói gì,đi đến một gốc cây gần đó ,khống chế nội lực toàn thân,sử dụng tâm pháp điều động nội lực đi vào hai tay, từng đạo khí kình mãnh liệt từ song chưởng phóng ra, một chưởng không có chút nào màu mè trực tiếp phóng ra khí kình vào thân cây đại thụ trước mặt.
11 Hôm nay là đại hội tuyển chọn đệ tử ưu tú ba năm một lần của Hạ gia. Qui luật của cuộc tuyển chọn ba năm một lần cùng với cuộc tuyển chọn đệ tử của Tử Diệp học viện không khác nhau mấy.
12 Địa vị Hạ Ngôn ở Hạ gia so với tên đệ tử bình thường của chi khác cũng không bằng. Mà đệ tử ở chi thứ cũng không có bị đối xử như Hạ Ngôn,mà trong gia tộc cũng có nhiều người không cho rằng Hạ Ngôn là đệ tử Hạ gia.
13 Thấy Hạ Mạc Phi kinh ngạc,Hạ Ngôn hoàn toàn có thể hỉu, kỳ thật nếu người trong Ngọc Thủy thành nếu thấy hắn tham gia đại hội cũng sẽ kinh ngạc cực kì,không kinh ngạc cũng sẽ không có được mấy người.
14 Hạ Minh chạy đến bên viên đá,đặt đôi tay nhỏ lên viên đá thật lớn, trong lòng vận hành tâm pháp. "Vang ầm ầm ~ "Viên đá lăn lộn, sau một lát, Hạ Minh đem viên đá lăn đến con số tám mươi ba khắc.
15 Như Tam trưởng lão Hạ Trường Hà,cũng thật lâu không thể bình ổn nỗi lòng đang dao động. "Phần phật ~ "Tộc trưởng Hạ Phi Long,lập tức trên chỗ ngồi đứng lên, ánh mắt như cái đinh đóng lên trên người Hạ Ngôn, giống như muốn xem thấu trên người Hạ Ngôn rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
16 Hạ Cổ Thu tuy rằng nhìn ra kiếm kĩ của Hạ Ngôn có chút không tầm thường,nhưng cũng không nhận ra Hạ Ngôn diễn luyện sở bày tinh hoa kiếm kĩ, cho nên hắn nhìn về phía Hạ Ngôn có chút cổ quái,lại thêm chút nghi hoặc.
17 Tam đại gia tộc Ngọc Thủy thành, Hạ gia, Vương gia, tTịch gia, tổng cộng chọn ra mười lăm đệ tử ưu tú, tranh đoạt năm suất sát hạch của Tử Diệp học viện.
18 Bất quá, thông qua khổ luyện để tăng cường độ thân thể lên,bây giờ đã không còn hiệu quả gì rõ ràng. Cho dù Hạ Ngôn mỗi ngày lên xuống Ngọc Thủy sơn trăm lần, cũng không có hiệu quả gì lớn, nhiều nhất cũng chỉ đủ để bảo trì trạng thái.
19 Có một ngày, cháu ở trong núi gặp một đầu mãnh hổ sặc sỡ, chém giết một hồi,cháu cuối cùng cũng đem đầu mãnh hổ kia giết chết, bất quá cũng bị thương nhẹ.
20 Hạ Ngôn cũng chưa từng gặp qua Tịch Thu Thủy, bất quá, nghĩ rằng cho dù đối phương đả thông toàn bộ một trăm lẻ tám võ đạo kinh mạch, Hạ Ngôn cũng có dư tự tin đánh bại Tịch Thu Thủy.