1 Tây Bắc. . . Xứ Thái. . . Miền sơn cước thâm u huyền bí. . . Sơn Lai Châu vùng đường ngược thần tiên “phá” lãnh quét lá rừng, bóng dáng cô nàng thướt tha soi đáy suối, mùa xuân hoa bướm trắng xoá đèo cao.
2 Biên thuỳ Tàu - Việt. Chiều đỏ cuối hạ. Quả lửa đáp gần rặng núi Tây. Vắng gió. Khí đá hun oi nồng. Mấy dãy rừng già quạnh quẽ hoang sơ, thỉnh thoảng vài tiếng gà chiều vọng từ dưới thung lên đèo eo óc buồn tênh.
3 Từ phía cổng tời cống cách nhau vườn cây rộng. Cống này chắn ngang một con lạch chạy gần tường Nam, ăn thông ra một cái hồ nước có ngòi sinh phần giữa hồ.
4 Thái Dũng vùng tỉnh giấc. Bên tai nghe tiếng đàn sáo véo von, chàng tuổi trẻ họ Lê hốt hoảng mở choàng mắt thấy đèn đuốc sáng trưng, cửa buồng xịch mở, một bầy gái hầu xiêm y sặc sỡ bước vào, cúi chào lễ phép, ả lớn tuổi nhất thánh thót:- Đã đến giờ hoàng đạo, thỉnh công tử ra làm lễ hợp cẩn! Soái nương đang đợi!Thái Dũng chợt nhớ đến cảnh ngộ mình, ngao ngán lắc đầu:- Hoàng đạo, hợp cẩn gì? Nhà ta ngộ biến, thác oan.
5 Dứt lời, dị nhân hái quả chuối lạ trao Thái Dũng. Mấy lần từ tạ chàng trai dâng tôn sư, rồi mới dám bóc ăn. Quả chuối đá to bằng bắp chân thơm ngon lạ lùng, ăn vào thấy trong mình khoẻ mạnh tỉnh táo khác thường.
6 Tiếng động loạn thêm gần, dồn dập lại. Bỗng phía Đông Nam, chó sủa ran, ba bốn con hươu sao xé lá cây vọt ra, ngơ ngác, “vút vút” hai mũi tên bay cắm phập vào chân hai con ngã khuỵu.
7 Thấy lấm tấm mồ hôi, đói bụng, Thái Dũng bèn gò cương, thả ngựa chậm bước, đưa mắt nhìn quanh. Một vùng rừng xuân mơn mởn, trắng xoá đầy hoa bướm, núi xanh lơ vắt ngang rải rác lưng đồi ẩn hiện bóng nhà sàn thổ dân.
8 Phút chốc đã xa miền trận chiến, bốn bề chỉ còn rừng xanh hoa trắng, chim xuân ríu rít trên cành. Mấy phen Thái Dũng định từ biệt cô gái áo tía, rẽ lối khác, nhưng cứ bị cuốn giữa đám đông, không sao lại gần nàng được.
9 Thình lình chàng tuổi trẻ họ Lê mở choàng mắt ra. Bên tai, tiếng nước vẫn đổ đều, gió đêm lùa hốc núi cao buồn mang mang, canh khuya chợt tỉnh, bỗng dưng sầu, nhớ cha mẹ anh em tử biệt, niềm đau gia biến tan hoang cuộn dâng, thao thức không sao ngủ lại nổi.
10 Vừa phóng tới một cánh rừng thưa, bỗng từ đâu hiện ra một hình thù quái đản. Lão có râu, cao lêu nghêu, mù hai mắt. Trên cổ, cỡi một mụ mập như chum vại, què liệt.
11 Giai nhân khoát tay:- Lãn Ông Thánh y ẩn cư, có vắng nhà cũng chỉ đi quanh Si Công Linh, cọp xám quen thung thổ, dẫn theo may kiếm được! Số mạng ông khách chỉ còn gang tấc! Mau lên! Thuý Lan!Gái hầu Lan dắt khỉ ra ngoài, đi liền.
12 Cao Bằng biên trấn. Dân gian vẫn không hết kinh hoàng. Sau độ thảm sát Lê gia trang, cả nhà quan tuần phủ Lê Hoàn, kẻ chết, người mất tích bí mật, khắp vùng biên trấn, bỗng gái tơ thình lình bị “biến” mất hàng chục, hàng trăm.
13 Một đêm phong vũ. . . Chớp loè sấm động, mưa to gió lớn. Vịnh Bắc Kỳ sơ hạ, trời nước âm u ba đào cuồn cuộn, mây giăng tám hướng, cả một miền biển Đông nép mình trong mưa gió, không một bóng thuyền bè.
14 Thái Dũng vừa định giục Song Ma tiến ra, thình lình nghe tiếng tù và ập tới, rồi âm thanh nổi dậy ào ào như có thiên binh vạn mã chạy vào san sát, ầm ầm gợn sắc, như dùi thấu màng tang.
15 Ngay lúc bỏ nữ tặc Ngân Sơn, chàng tuổi trẻ họ Lê dụng thuật khinh thân, lao thẳng tít về phía Tây, thấy một khu rậm cây, bèn chạy luôn vào. Không thấy ai theo hết, chàng mới dừng chân, đưa mắt quan sát kỹ.
16 Chẳng rõ bao lâu, Thái Dũng sực tỉnh lại. Khí đá lạnh ngấm vào cơ thể, chàng mở choàng mắt ra mới hay mình đang nằm co ro trên bàn độc, trên người đắp một chiếc chăn đơn Thổ Cẩm.
17 ình thù phi thú, phi nhân, coi gớm ghiếc, quái đản, khoác một tấm áo choàng đen, đầu là một cái sọ người, mình mẩy từng lớp đen xì, coi như vẩy cá. Hai con mắt đầu lâu đỏ khé như mắt cọp ăn đèn săn, nhòm xuống bãi khô lâu.
18 Đêm rằm, trọng hạ. Khí đã chăng mờ biên trấn Cao Bằng. Trong bản doanh đạo quan binh, giữa hàng trường thành kiên cố, đầy nhóc kỵ binh, thiết giáp, súng ống, tại phòng Chỉ huy, lão tướng lừng danh biên giới đấm mạnh xuống bàn, gầm lên như cọp đói xổng mồi: - Mất mặt! Mất mặt! Oai danh nhà nước chuyến này còn chi? Trăm tàu chiến, hùng hậu chạy trên sông tàu hỏa ầm ầm thiết lộ, giữ không nổi mấy tử tù, bị đốt cả tàu hỏa, đánh chìm luôn chiến hạm! Định thị oai, làm mất cả oai danh, nói thế nào với quan toàn quyền, quan thống sứ! Tất cả ngồi im, liếc nhìn nhau.
19 Súng nổ loạn biên thành. Dân gian dắt díu nhau chạy như vịt, tìm nơi ẩn nấp, các sắc dân đi xem trảm ngã sấp ngã ngửa, giày xéo lên nhau, túa ra các ngả như ong vỡ tổ, cản cả chân ngựa, lính tráng hét khan cổ không kìm hãm nổi.
20 Thái Dũng và Năm Lực phi ngựa như bay, đến một dãy rừng, bất ngờ thấy một đứa bé đang bị bọn người lạ mặt toan bắt cóc. Thái Dũng ra tay cứu và đưa em về.