1 Vút. . . Vút. . . Ba bóng nhân ảnh lướt đi thật nhanh và chẳng mấy chốc thân mình họ đã lẩn khuất vào núi rừng mờ mịt xa xa, nhưng những bóng u linh tan vào cõi hư vô ngay khi vầng dương vừa ló dạng xua tan bóng đêm.
2 Nhìn cảnh núi rừng càng lúc càng âm u thâm hiểm, Trang Hậu rùng mình chép miệng : - Đại ác ma Bạch Cốt U Linh quả khéo chọn địa điểm lập thành Tổng Đàn.
3 Bọn Phùng Viên, Trang Hậu và nhất là Đoàn Bội Cơ vui mừng vì gặp lại sư phụ Chưởng môn Đoàn Quan Sơn, có cả Triển Lập và Thạch Yến đi cùng. Họ tranh nhau hỏi và háo hức nghe Đoàn Quan Sơn thuật lại trận ác chiến giữa quần hùng và quần ma Bạch Cốt Môn.
4 Đến một lối rẽ, Thạch Yến bảo : -Phía tả ta đã tìm kỹ rồi. Nếu cần, Ngũ sư đệ cứ theo bên tả thử tìm lại. Ta sẽ tìm thêm bên hữu, hi vọng có kết quả.
5 Nếu màn đêm đen thường là đồng lõa của cái ác thì lúc này, ở mãi trong sâu của động khẩu, bóng đêm lại là bạn đồng hành cực tốt của nhóm Điền Hồ ba người.
6 Điền Hồ thiếu hiệp ? - Nam Cung Chưởng môn ? - Tại hạ đây ! Nhị vị Chưởng môn vẫn bình yên chứ ? Nơi tại hạ đang đứng có địa thế khá rộng nhị vị có thể theo hướng phát âm và từ từ tiến đến.
7 Lúc tỉnh lại, một khung cảnh ma quái đầy rùng rợn chợt hiển hiện trước mặt Điền Hồ. Một dãy bốn nấm mồ vẫn còn tươi màu đất mới, với những nén hương trước bốn nấm mộ đang nghi ngút khói làm lan tỏa mùi hương trầm đi khấp nơi, khiến khung cảnh càng thêm và huyền bí.
8 Cỗ xa mã đang bon bon chạy trên quan đạo trống vắng, bỗng từ bên trong lòng cỗ xe Điền Hồ nghe có tiếng gã xa phu bật rít : -Lũ chuột nhắt, dám bám theo cỗ xe chúng ta.
9 Nơi Điền Hồ được gã xa phu đặt đứng xuống có tứ bề gió lộng. Và khi lớp lụa che kín mặt vừa được gã xa phu nhấc lên, Điền Hồ liền hiểu ngay nguyên nhân vì sao bon ho có thái độ quá cẩn trọng.
10 Bách Lý Hoàng cười như chưa bao giờ được cười. Và y cứ đưa tay chỉ mãi vào Điền Hồ, lúc này đang được đặt nằm trên một mặt ghềnh cheo leo, chỉ cần một lực đạo dù thật nhẹ tác động vào cũng đủ làm Điền Hồ mất thăng bằng, rơi ngay vào Vô Đề Thủy.
11 Nam Lý ! Tiểu huynh đệ đang ở đâu? Chỉ dám kêu khe khẽ và mắt thì luân phiên đảo tìm, nhưng có một sự thật mặc dù Điền Hồ có nghĩ đến nhưng cho đến giờ vần cố cưỡng lại không dám tin.
12 Nỗi kinh hoàng đã phủ chụp khắp người Điền Hồ. Vì đầu tiên, cảnh ngộ nguy hiểm đến với Điền Hồ là hắn lại lọt vào vùng đáy nước tối đen. Bị nước bao phủ, nhất là vào lúc không hề lường trước để bế khí nín hơi.
13 Điền Hồ vẫn quyết liệt, ngăn không cho Lạt Ma Tăng thực hiện ý định : - Như sư phụ đã nói, mạo hiểm vượt qua áp lực để quay trở lại Thủy Phủ là điều không thể thực hiện.
14 Thấy mọi người vẫn đứng lặng trước một dãy bốn nấm mộ, Điền Hồ chột dạ : - Không lẽ mọi người không hài lòng vì cách Điền Hồ này xử sự với Thạch Yến ? Đoàn Bội Cơ là người đầu tiên trút ra hơi thở dài : - Ngũ sư huynh là người có đầy lòng từ tâm.
15 Cảm nhận bản thân đang nằm, ngồi bên cạnh là Đoàn Mộc Huyền với sắc mặt nhợt nhạt cứ ngó chừng ra ngoài, còn Nam Cung Phách thì đi tới đi lui, vả mặt rất nghiêm trọng, Điền Hồ vụt lên tiếng : - Chuyện gì đang xảy ra, Đại tỷ ? Chúng ta đang ở đâu ? Vừa nghĩ Điền Hồ lên tiếng, thoảng một cái Nam Cung Phách đã chạy đến cạnh Điền Hồ : - Tam đệ tỉnh lại là hay rồi.
16 Trời vừa sáng bạch, Điền Hồ nghe thanh âm của Bội Cơ vang đến : - Ngươi thật không chịu chỉ điểm nơi cất giấu Thất Linh Tiểu Phi Kiếm ư ? Điền Hồ hắng giọng : - Nàng đã làm gì Nhị ca và Đại tỷ ? - Họ là Nhị ca và Đại tỷ của ngươi, đâu phải của ta.
17 Trong bóng đêm Điền Hồ đứng thừ người, nhìn Đoàn Bội Cơ đang cùng Thanh Thành Lục Kiếm đi xa dần và không ngỡ là nàng có thể bỏ đi không một lần quay đầu nhìn lại, dù là tỏ ý muốn kiếm tìm người đã giao cho nàng Thất Linh Tiểu Phi Kiếm.
18 Điền Hồ lạnh người khi vừa tỉnh lại đã nhìn thấy vẻ mặt đanh ác của Tử Y Nhân. Đối phương vừa cười cợt vừa cưởng bức Điền Hồ phải dùng một hoàn linh dược : - Ngươi bị nội thương khá nặng.
19 Đang chạy, Điền Hồ bỗng dừng lại và đưa cao tay cho bốn Tử Y Nhân theo chân cùng dừng. Bốn Tử Y Nhân lập tức tản ra, vậy quanh Điền Hồ và cùng thất sắc nhìn Điền Hồ đang từ từ gỡ tay lão Điền Hạ Du ra khỏi lưng.
20 Phương Băng đã đến sau lưng Điền Hồ. Nàng lên tiếng : - Cũng chưa đến nỗi tuyệt vọng đâu. Vì ai cũng vậy, hễ khẩn trương thường hay để lại chí ít là một chỗ sơ suất.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50