81 Văn Tùy Hán xuất kiếm trong ngọc ngà châu báu. Kiếm hoa lệ. Đó giống như một thanh kiếm mạ vàng, rực rỡ chói mắt, mê mẩn tâm thần. Người cũng cao nhã.
82 Ngắm chuẩn và bắn. Trong ống đồng mà Lôi Ao vác trên vai, nhất định có vũ khí giết người cực kỳ lợi hại. Mặc dù Lôi Ao không tiếp tục ra tay, nhưng lại khiến Hà Xa càng phân thần, phân tâm.
83 Lôi Đột bị nổ thành trăm ngàn vết thương, rách nát tả tơi. Lôi Ao lại bị nổ đến “biến mất”. Nhưng vẫn còn Lôi Nhất. Lôi Nhất đang truy kích. Khi Hà Xa đánh văng con “cá chuồn giết người” kia trở lại ống đồng, sau đó phi thân rút lui, Lôi Nhất đã nhanh chóng chặn đường.
84 Chỉ cần bắt hai đứa trẻ này là có thể uy hiếp cao thủ của Danh Lợi Quyển, hơn nữa còn làm tan rã và phá hủy đấu chí của bọn họ. Đây là suy nghĩ của Lôi Bố.
85 “Sát Lục Vương” Lôi Bố lại là một người không có chỉ tay. Chỉ tay thường ghi chép và biểu thị quá khứ và tương lai của một người, chẳng lẽ lão nhân này là một người hoàn toàn không có quá khứ, cũng không có tương lai.
86 Chiếc đũa bay nhanh, Hà Xa đón đỡ cũng nhanh. Lúc này “Cửu Chưởng Thất Quyền Thất Nhất Thoái” của y mới phát huy toàn bộ, cũng không biết trong nháy mắt này y đã đánh ra bao nhiêu quyền, tung ra bao nhiêu chưởng và đá ra bao nhiêu cước.
87 Không. Không phải bay ra, mà là đá ra. Bị người ta đá (hoặc ném, hoặc quăng, thậm chí là vứt) ra. Hai vật thể kia là bóng người. Bọn họ bị người ta đá mạnh ra, sau đó vụ nổ mới phát sinh.
88 Thiên Hạ Đệ Thất đã bị thương, bị người ta chế ngự, không còn khả năng đánh trả. Xem ra gần đây hắn cũng bắt đầu bị thất sủng trước mặt Thái Kinh. Hơn nữa lúc này đối phó với hắn, làm một cách sạch gọn lưu loát, hậu đài của hắn cũng sẽ cho rằng đám người Tứ Đại Danh Bổ Vô Tình, hoặc là đám người Kim Phong Tế Vũ lâu Thích Thiếu Thương, Tôn Thanh Hà đã ra tay.
89 Văn Tùy Hán càng hiểu rõ, mình cũng chỉ là một con cá trong vại mà bọn họ nuôi dưỡng. Hơn nữa còn là một con cá tương đối nhã nhặn. Dù sao hắn cũng không cùng hung cực ác như Lôi Bố, cũng không ẩn giấu chân tướng như Lôi Diễm.
90 Văn Tùy Hán xem ra rất nhã nhặn, cử chỉ của hắn cũng khá nho nhã. Hắn nói năng càng hào hoa phong nhã:- Xin lỗi, ta tưởng không có người ở trong. “Tiểu Điểu” Cao Phi cười cười, y tô môi đỏ nhưng lại râu ria đầy hàm, hình tượng hết sức kỳ dị:- Chúng ta đều là người.
91 Mặt trời giống như ở nơi đó. Trong tay. Đối phương đang muốn dùng mặt trời trong tay in vào ấn đường của y. Cao Phi đã khí suy lực kiệt, nhưng vẫn cố gắng xông lên phía trên.
92 Cao Phi đang bay cao. Chân chảy máu vẫn đang chảy máu. Y không dùng chân để “bay”, mà là dùng tay, lượn trên không. Trước khi y nhổ ra một ngụm nguyên khí, hai tay vung vẩy, tay áo đã rung lên một chút.
93 Ta không thể chết!Hai tay Cao Phi nắm chặt lấy xà ngang của Danh Lợi Quyển, trong lòng hét lên như vậy. Chỉ cần là người không muốn chết thì nhất định sẽ muốn sống tiếp, điểm này lẽ ra không hề đặc biệt.
94 Hoàng kim kiếm. Ánh kiếm hoàng kim. Một kiếm này lại muốn chém đứt chiếc đầu của huynh đệ hắn. Hóa ra hắn không phải tới cứu huynh đệ của mình, mà là tới giết kẻ này.
95 Rất bất ngờ, người từ trên lầu rơi xuống lại là Văn Tùy Hán. Hơn nữa còn là nửa đoạn thân thể của Phú Quý Sát Nhân Vương. Không phải vừa rồi thừa dịp dưới lầu đang xung đột, hắn đã dùng trăm phương ngàn kế đột phá vòng vây, xông vào mười số mười chín làm mưa làm gió sao?Sao lại rơi vào kết cục như vậy?Xem ra dường như hắn còn chưa tắt thở.
96 Y đột nhiên đứt hơi. Y đã chết. Người này không chết vì vụ nổ, mà chết bởi đao. Y đã thành vong hồn dưới đao. Y có thể tránh khỏi vụ nổ là nhờ tính toán chuẩn xác, y chết dưới đao cũng là vì tính toán sai lầm.
97 Sau đó hắn thu đao. Nhất thời không ai dám đến gần. Chỉ thấy người bị thương rên rỉ giãy dụa, gào khóc lăn lộn, người chết thì nằm trong vũng máu, nội tạng đầy đất.
98 - Chó săn?Lôi Bố giận dữ cười, trời cao lại vang lên một tiếng sấm, xem ra mưa đã sắp rơi:- Trong mắt dân chúng, có ai không phải là chó săn? Ai cũng như nhau.
99 Hai mươi ba người xông tới, giết đến. Trong số những người này, có không ít hảo hán giang hồ, cao thủ võ lâm, có người còn là chúa tể một phương. Chẳng hạn như có một vị họ Bố, tên Lạp Cách, vốn là hiệp sĩ của dân tộc Tạng, thường sử dụng dây xích làm roi.
100 Không ai muốn chết. Nhưng không muốn chết không có nghĩa là sẽ không chết. Cũng có người muốn chết. Người muốn chết cũng không khó chết. Ngươi chỉ cần nhìn thấy ánh đao này, sẽ biết chết dễ dàng như thế nào, sinh tồn khó khăn đến thế nào.