1 Vào một chiều đầu thu. Nước sông Đoạt Hồn lặng lẽ chảy qua một cánh đồng bằng ngoài quan ải. Gió tây hiu hắt thổi lá vàng rơi. Làn khói lạt bao phủ ngoài nội, vẽ nên một bức họa đồ thảm đạm dưới bóng tịch dương, khiến khách qua đường không khỏi trạnh niềm cố quốc.
2 Huyền Tu chân nhân hỏi:- Thí chủ. . . Lão chưa dứt lời, Độc Cô Nhạn vung trường kiếm lên lớn tiếng quát:- Đạo trưởng hỏi thế là quá độ rồi! Nếu các vị không muốn chết thì nên đi ngay đi.
3 Thiên Long thiền sư bị cưỡng bách không thể lùi bước, cũng đưa hai tay bằng bặn nghinh tiếp. Bốn chưởng chạm nhau. Hai lưng lom khom. Thế là một già một trẻ bắt đầu cuộc đấu sinh tử.
4 Nữ Lang áo lục la lên:- Mẫu thân đừng ngăn trở hài nhi. Nhưng thiếu phụ áo xanh vẫn níu chặt lấy tay nàng. Vẻ mặt nghiêm nghị bà hỏi:- Giết người đã chết thì thôi! Sao còn muốn phá hủy thân thể người ta nữa?Làm như vậy há chẳng tàn nhẫn quá ư?Nữ lang áo lục giậm chân đáp:- Những tên khốn kiếp này đã hạ sát Độc Cô Nhạn!Thiếu phụ áo xanh vẫn lạnh lùng nói:- Độc Cô Nhạn không phải bị hai gã này trực tiếp đánh chết đâu.
5 Thân pháp người này mau lẹ phi thường. Bất cứ là tay cao thủ nào trong võ lâm cũng không mau lẹ được đến thế! Người y đi lướt qua nhanh đến nỗi nữ lang không kịp nhìn rõ thân hình.
6 Nàng toan xoay tay đánh xuống, nhưng hai cánh tay nặng tựa ngàn cân không sao nhất nổi được. Bị bao nhiêu tuyệt vọng chồng chất lên đầu óc, nàng bất giác ngấm ngầm thở dài, miệng lẩm bẩm:- Thôi thế là xong rồi!Nữ lang càng ôm chặt lấy Độc Cô Nhạn nàng tự nhủ:- Nhạn ca! Nhạn ca! Được ôm Nhạn ca mà chết.
7 Ngoài con đường vừa đi vào, không còn thông lộ nào khác. Thẩm Thiến Hoa nhíu cặp lông mày ra chiều lo lắng hỏi:- Nhạn ca! Có lẽ chúng ta lầm đường vào đây rồi.
8 Độc Cô Nhạn thi triển khinh công thượng thặng núp vào phía sau tảng đá lớn. Chàng lẩm bẩm:- Lão già áo trắng kia chắc là động chúa động Bạch cốt, còn lão áo xanh đang nghiêm trang bên cạnh lão là Tư Đồ tổng quản gì đó.
9 Độc Cô Nhạn trầm ngâm chưa kịp trả lời thì Vô Danh Tẩu lại nói tiếp:- Nếu cả hai ta cùng chết thì chẳng nói làm chi. Trường hợp có kẻ thắng người bại thì bên thua phải chịu một điều kiện của bên thắng.
10 Vô Danh Tẩu lặng lẽ hồi lâu rồi chậm rãi hỏi:- Độc Cô Nhạn! Các hạ đã chịu thua chưa?Độc Cô Nhạn nghiến răng đáp:- Tại hạ không phủ nhận điều đó!Vô Danh Tẩu khen rằng:- Các hạ thật không hổ là truyền nhân của Thiết Huyết môn, khiến người ta phải tâm phục.
11 Độc Cô Nhạn rúng động tâm thần, chàng lảng sang chuyện khác:- Tại hạ xin cáo từ!Độc Cô Nhạn chưa dứt lời thì bất thình lình có tiếng người lạnh như băng quát lên:- Hãy khoan!Ngoài cửa thạch thất xuất hiện một bóng đen.
12 Lão già đối với hai người tiến vào mật thất tựa hồ như không hay biết. Lão không liếc mắt nhìn ra một cái nào. Vô Danh Tẩu cũng không kinh động lão, chỉ chú ý nhìn vào trong nồi.
13 Tĩnh từ Sư thái mỉm cười hỏi:- Người căm hận gã đến thế ư?Thẩm Thiến Hoa đáp:- Ta không có cách nào để nói rõ hết mối hận chứa chất trong lòng ta được.
14 Độc Cô Nhạn nổi lên một tràng cười rộ. Chàng xoay tay phóng chưởng ra nghinh địch. Thiện Tâm thiền sư đang từ trên không lão nhào xuống. Đồng thời Độc Cô Nhạn múa tít thanh trường kiếm.
15 Mụ áo xanh lộ vẻ kinh hãi hỏi lại:- Phải chăng tôn giá là. . . Âm Thánh Lâm Thiên Lôi?Lão già cười đáp:- Trí nhớ của nhị Phu nhân hay quá! Lâm Thiên Lôi chính là lão phu.
16 Chàng ngấm ngầm quyết định chủ ý hễ gặp Lâm Thiên Lôi là lập tức cáo từ đi ngay lên núi Vân Vụ, bất luận có cứu được Thẩm Thiên Hoa hay không nhưng vẫn cố gắng vì nàng một chuyến.
17 Sầm một tiếng chấn động! Đá vụn vỡ ra như cám bay lên bụi cát mịt mù. Đồng thời một trận gió tanh mưa máu ào ào đổ xuống. Trong lục hoảng hốt, Độc Cô Nhạn chưa hiểu vụ này là thế nào, chàng không khỏi giật mình kinh hãi băng mình đi, lùi lại ngoài mười trượng.
18 Lâm Nguyệt Thu ngơ ngác hỏi:- Sao ngươi dám quả quyết như vậy?Độc Cô Nhạn đáp:- Nếu không thế thì hắn đã chẳng hạ sát lệnh tổ phụ. Câu này của chàng tỏ ra rất đúng lý vì hung thủ đến đây mục đích là lấy cho được Thiên Lôi Dẫn nếu hắn chưa nắm được khúc nhạc thì chỉ dùng những cực hình tàn khốc để tra khảo chứ không giết người ngay.
19 Chàng không có cách nào tìm ra được nguyên do và cũng không còn thì giờ để nghĩ thêm, chàng đứng nhìn bóng sau lưng hòa thượng xiêu vẹo ra đi mỗi lúc một đi xa.
20 Lão nói xong nhìn hai tên hán tử đứng trơ như tượng gỗ quát lớn:- Các người còn chưa chuẩn bị đao trủy thủ để chờ lịnh mổ bụng lấy thai ư?Hai tên hán tử khép nép dạ lên một tiếng kính cẩn.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50