61 Trong lúc quần hùng bật lên tiếng la kinh ngạc thì một dãy tiếng hú văng vẳng vọng lại. Vì trong trận đánh hôm qua, Tuệ Phàm thiền sư gặp phải âm tà thần công của Thuần Vu thế gia, bọn Tuệ Phàm thiền sư mười mấy người công lực thâm hậu là thế mà còn bị một mình Thuần Vu đại phu nhân đánh cho mỏi mệt.
62 Không may hơn nữa là Độc Cô Nhạn chỉ còn sống được một ngày, trừ phi chàng chịu lộ chân tướng và năn nỉ Thiên Nam Độc Thánh Đoàn Vân Trình cứu chữa cho.
63 Độc Cô Nhạn thốt nhiên giật mình kinh hãi. Nguyên chàng đã nghe rõ có tiếng người cười rất lạnh lẽo rồi nói:- Mưu kế của các ngươi tuy hay thiệt nhưng e rằng không được như nguyện đâu.
64 Độc Cô Nhạn cũng không nói gì, trong lòng chàng có đủ các mùi cay đắng ngọt ngon, vì lời nói của Thuần Vu đại phu nhân khiến tâm hồn chàng rung động. Giả tỷ song thân chàng sợ chàng mắc bệnh truyền nhiễm mà phải đem bỏ ngoài Quỷ sầu giản thì mối cừu hận của chàng có vì thế mà cải biến không?Tiếng gọi thê thảm của Tứ phu nhân đi theo giọt châu tầm tã: Minh nhi, minh nhi cùng tiếng rên la của Linh xà cư sĩ lại không ngớt vẳng lên bên tai chàng.
65 Luồng hơi độc do cửa sổ phía sau phóng ra lại được Lê Vi Tử cùng Thế ngoại tam kỳ hợp lực dùng phép khích thủy hóa khí phun lên cao mười trượng và phóng ra trong một phạm vi rộng chừng hai chục trượng vuông.
66 Hủ mộc Ẩn Giả cười khà khà nói:- Trên sông Trường Giang làn sóng sau xô làn sóng trước, một lớp người mới đổi lớp người cũ. Xem chừng chúng ta là những hạng lão hủ đã hết thời.
67 Vô Danh Tẩu cười ha hả nói:- Nếu vậy chúng ta sẽ gặp nhau trên núi Nhạn Đãng. Độc Cô Nhạn thở dài đáp:- Tại hạ cũng mong như vậy. Dứt lời chàng quay người chạy đi.
68 Độc Cô Nhạn lạnh lùng nói:- Khoan đã. . . . . Chàng đưa tay trỏ ra phía xa xa chừng mấy chục trượng nói:- Lão thử coi đây, kia có phải là hai người không?Tứ Bất hòa thượng giật mình kinh hãi vội ngó về phía ngón tay trỏ của Độc Cô Nhạn thì thấy dưới gốc cây tùng có bày bàn cờ.
69 Những cái mà Độc Cô Nhạn nhìn thấy tuy là ảo ảnh, nhưng là một ảo ảnh rất thân thiết. Từ một ngọn cỏ, một lá cây cho đến mùi hương của hoa thơm đều thấm vào tâm hồn chàng.
70 Lâm Tam Tuyệt trỏ tay về phía xa xa nói:- Bạch Vân song tiên là những nhân vật mà lão phu nhân rất lấy làm úy kị. Thuần Vu lão phu nhân trầm giọng hỏi:- Ngươi ở đây đã mấy năm trời thì chắc hẳn quen thuộc với mấy lão đó.
71 Đường địa đạo này quả nhiên không phải là công trình trong một ngày, nó đi vòng vèo ít ra là trăm trượng mới đến đầu kia. Nhưng dây thuốc nổ này cháy hết mà vẫn không thấy tiếng nổ, dường như bị chặt đứt ở khúc giữa.
72 Độc Cô Nhạn khẽ nói với Đoàn Vân Trình:- Tiền bối hãy thong thả, tại hạ. . . Chưa dứt lời chàng đã quay người sang hỏi người vừa xuất hiện:- Phải chăng tôn giá là đệ tử Cái Bang?Người kia đầu bù tóc rối ăn mặc như một gã hóa tử, trông thấy Độc Cô Nhạn liền quỳ xuống nói:- Hóa tử xin tham kiến Độc Cô hiệp sĩ.