1 Mục đích của người viết truyện là khai quật lại huyền thoại hầu như đã chìm vào quên lãng: Giới Giang Hồ Đại Việt. Thoát thai từ trong lòng dân tộc, giới giang hồ Đại Việt mà đại biểu là các vũ sĩ giang hồ đã sinh tồn với những thăng trầm của lịch sử.
2 Con đường cái quan từ biên thùy Chiêm Việt về Hoan Châu trầm mình trong cơn nắng bốc lửa của một ngày hè oi ả. Đường đất đỏ hoạch vắng ngắt không bóng người đi lại.
3 Hơn tuần nay giới giang hồ Đại Việt hầu như sống trong cơn sốt nặng. Từ các thành Đại La, Hoan Châu, Hóa Châu, Hoa Lư, Cổ Loa, Lạng Giang cho tới nơi đầu ghềnh cuối sông các vũ sĩ giang hồ đua nhau bàn tán về một nhân vật kỳ lạ: kẻ cầm sổ giang hồ.
4 Gió thu hiu hắt. Sương thu lạnh. Từng chiếc lá vàng rơi dạt theo chiều gió. Mây trắng dật dờ trôi. Chút nắng thu long lanh đọng trên tàng cây. Cỗ xe ngựa ngừng trước cổng một gia trang lộng lẫy có gia đinh đứng gác.
5 Bãi biển vắng vẻ. Nắng vàng hực. Sóng vổ ì ầm. Kẻ cầm sổ giang hồ ngồi im. Sau khi thoát khỏi sự lùng bắt của kẻ thù y lần mò ra ngoài một hoang đảo nằm trong vịnh Hạ Long tìm chỗ vắng vẻ và an toàn để chữa trị thương thế.
6 Ngư Vương Trầm Lãng thong thả dạo bước. Nắng vàng óng ánh nhảy múa trên tàng cây cao. Khung cảnh vắng lặng. Hai tay chấp sau lưng, chân bước chậm, họ Trầm vừa đi vừa nghĩ ngợi.
7 Dòng sông Lạc Thổ là một nhánh của sông Lô chảy qua địa phận xã Xuân Canh mười mấy dặm đến cầu Yên Thường rồi ngoặt về phía nam qua các huyện Gia Lâm, Tiên Du và Siêu Loại.
8 Gồm có hai huyện Lê Gia và Uy Viễn, châu Đại Hoàng là một vùng núi non chập chùng và rừng cây ngút ngàn. Địch Lộng sơn ở phia bắc chừng mười bốn dặm. Núi Kiệm Lộng cũng ở phía bắc chừng mười chín dặm nhìn ra sông Hát.
9 Chiếc xe bò nặng nề và chậm chạp lăn bánh trên con đường đất lầy lội nối liền Mỹ Lương với huyện Lũng Bạt thuộc châu Quảng Oai. Không khí lành lạnh ẩm hơi nước.
10 Dân chúng cư ngụ trong huyện Giáp Sơn phủ Kinh Môn thuộc Hải Đông không ai không biết tới Hồ gia trang. Đó là một khu trang trại rộng lớn nằm giữa hai ngọn núi Yên Phụ và Dương Nham cách huyện Giáp Sơn chừng hai ba dặm đường.
11 Đang đứng nhìn ra cửa sổ kẻ cầm sổ giang hồ quay lại khi nghe có tiếng động trên giường. Đứa bé mở đôi mắt đen nhìn y với vẻ kinh ngạc: - Mẫu thân. . .
12 Lạng Giang thành là ải địa đầu của Đại Việt nơi phương bắc. Không những được đồn trú một đạo binh tinh nhuệ để tạm thời ngăn chận bước xâm lăng của lũ giặc bắc phương, Lạng Giang còn là tai mắt của Đại Việt đối với bất cứ động tịnh nào của Tống triều ở Lưỡng Quảng.
13 Trời tờ mờ sáng. Dường như không cần phải giấu diếm hành tung kẻ cầm sổ giang hồ mua cỗ xe ngựa lộng lẫy rồi tự mình đánh xe đi lên Đồng Đăng. Ra khỏi thành được chừng nửa dặm y lỏng cương cho ngựa đi thong thả.
14 Vầng kim ô bắt đầu ửng đỏ nơi phương đông. Chim kêu ríu rít trên cành cây. Chiếc xe ngựa chậm chạp lăn bánh. Đường mỗi lúc một hẹp hơn, hoang vu và vắng vẻ hơn.
15 Hồ phu nhân thong thả lên tiếng: - Tôi hi vọng họ không nghe được câu chuyện của ta. . . Đoàn Chí Hạ chép miệng: - Có thể có mà cũng có thể không. Tại hạ nói Độc Tiên Ông ngụ ở Đông Triều song không nói đích xác chỗ nào.
16 Gió thu hiu hắt. Lá vàng rơi lác đác ngoài sân. Hữu Danh Vô Thực ngồi im nơi chiếc bàn gỗ lim bóng loáng đặt chính giữa gian phòng rộng thênh thang. Có thể nói trong giới giang hồ Đại Việt và hàng quan lại của Đinh triều ở Hoa Lư ít người biết đến danh hiệu của vị thủ lĩnh đoàn do thám.
17 Thuở bấy giờ dân gian chỉ có mỗi một đường tiến thân là làm quan. Muốn làm quan thứ dân phải chọn hai ngành văn hoặc võ. Sống bên cạnh một lân bang lúc nào cũng nặng đầu óc thống trị như dòng giống Hán tộc; dân Đại Việt tuy chuộng văn song không bao giờ sao lãng võ nghệ.
18 Hơn tuần lễ trôi qua Hồ phu nhân, kẻ cầm sổ giang hồ và Hồ Phong bị giam trong một ngôi nhà nằm lẻ loi và riêng biệt thuộc tổng đàn của đoàn do thám Hoa Lư.
19 Thành Hoa Lư nhỏ và ít dân chúng cư ngụ. Những người này đa số là gia đình của quân sĩ trong thành. Khu vực dành cho gia đình quân sĩ nằm về góc tây của thành nội.
20 Hồ phu nhân đứng cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài trời. Không có gì hết ngoại trừ khoảng trời xanh mây trắng song đó là nơi duy nhất mà nàng có thể tiếp xúc với đời sống bên ngoài.