1 Mưa, mưa đêm, mưa rả rích. Gió phần phật, mưa rì rào, xuân lạnh liu riu. Mưa lạnh mờ sông trời, trời mênh man, sông mênh man, bóng cây hai bên bờ sông cũng mênh man.
2 Vu Khiêm tịnh không thất vọng. Quả như lời nói của Tôn Vũ, Hương Tổ Lâu còn đợi ở đầu cầu. Người chết đương nhiên không thể đi. Hương Tổ Lâu hai mắt mở trợn trừng, giống như đôi mắt cá chết, nhìn nghiêng nghiêng không có biến hóa, không có tình cảm.
3 Bờ dương liễu, gió sớm trăng tàn. Ánh trăng trắng nhợt, con đê dài trắng nhợt. Thẩm Thắng Y toàn thân bạch y, đứng một mình giữa ánh trăng. Người cũng gầy như dương liễu.
4 Kiếm đích xác tịnh không đáng sợ. Cái đáng sợ chỉ là người. Con người đó thẹo một bên mặt, nếp nhăn một bên mặt. Mỗi một nếp nhăn đều tượng trưng cho một đoạn năm tháng phách động tâm kinh, mỗi một vết thẹo đều lưu lại một cố sự kinh tâm động phách.
5 Thiểm quang trong bóng tối, là mục quang! Mục quang của thanh y nhân lạnh ngắc, ngời ngời, sắc bén!Mục quang chưa từng ly khai cái đồng hồ cát. Đồng hồ cuối cùng đã chảy hết cát!"Đã đến giờ!".
6 Gian quái ốc của Biên Bức vốn là ở phía bắc Dực thành. Khu đó toàn là đường cái, toàn là đồng hoang. Qua những vùng đất hoang, những con đường cái, Dực thành đã hiện trước mắt.