1 Gió xuân đầm ấm, Ngàn liu xanh tươi, Hoa phô sắc thắm, Hương nức lòng người. Tiết trời vào buổi đang xuân, ánh dương quang sáng lạn khắp miền Nam. Trên một đường phố lớn về phía cửa Tây phủ Phúc Châu, tỉnh Phúc Kiến, nổi lên một tòa nhà, cách kiến trúc thật là hùng vĩ.
2 Phước Oai tiêu cục, ngoài tổng cục ra có thêm 12 phân cục. Tiêu cục này tiền nhiều thế mạnh, nắm được rất nhiều tay cao thủ võ lâm. Trong vòng hai chục năm nay nhiều lộ ở các tỉnh không được yên tĩnh, cũng có một số người bảo tiêu gặp phải mấy vụ rắc rối, nhưng những tay hảo thủ trong 12 tiêu cục mà kéo hết ra thì những vụ tày đình cũng giải quyết ngay được.
3 Lâm Bình Chi chẳng còn hồn vía nào nữa, tưởng chừng như trái tim muốn nhảy ra ngoài miệng. Chàng hoảng hốt lùi lại mấy bước. Hán tử họ Giả cùng hai tên tiêu đầu họ Sử và họ Trịnh ngừng lại không tỷ đấu nữa.
4 Lâm Chấn Nam quát hỏi:- Ngươi có điều chi mà hốt hoảng như vậy?Tên chạy hiệu Thất Trần ấp úng đáp:- Bạch. . . Bạch Nhị chết rồi!Lâm Chấn Nam giật mình kinh hãi hỏi ngay:- Ai giết gã? Tụi bay đánh bạc rồi gây thành ấu đả phải không?Trong lòng phiền muộn, Lâm Chấn Nam bụng bảo dạ:- Những tên hán tử này bôn tẩu giang hồ quen thói cờ bạc mất rồi, thật khó mà quản thúc chúng được! Ðộng một cái là tay đấm chân đá, rồi rút dao đâm chém nhau.
5 Lâm Chấn Nam trong lòng rất là phiền não, thấy Trần Thất rắc rối hoài, ông tức mình đẩy gã một cái khá mạnh, hất lùi lại mấy bước đánh "binh" một tiếng, gã ngồi phệt xuống đất.
6 Ánh trăng soi vào mặt thấy người này nước da vàng ửng, lại có chòm râu dê. Lâm Bình Chi định thần nhìn kỹ lại thì chính là thi thể Sử tiêu đầu. Chàng liền lớn tiếng gọi:- Gia gia! Gia gia lại đây mà coi!Cả Lâm Chấn Nam lẫn Thôi, Lý tiêu đầu cùng nghe tiếng gọi chạy đến.
7 Lâm Chấn Nam trong lòng tức giận bụng bảo dạ:- Mi bất quá là tên bộ khoái nhỏ mọn mà bữa nay muốn thừa cơ giậu đổ bìm leo yêu sách ta điều này điều nọ.
8 Mọi người trong lòng phiền muộn chẳng ai muốn nói năng gì. Họ lặng lẽ ngồi uống rượu giải sầu. Chẳng bao lâu, mấy người say quá lăn ra ngủ. Sáng sớm hôm sau, mấy nhà trồng trọt ở trong làng mé tây gánh rau đưa đến cho tiêu cục.
9 Bỗng thấy trong sân có một người nằm. Ông nhìn lại thì ra tên điếm tiểu nhị đã dẫn mọi người vào phòng tối hôm qua. Lâm Chấn Nam giật mình kinh hãi chạy ra ngoài coi thì tên tiểu nhị này đã chết rồi.
10 Vu Nhân Hào khoa trường kiếm khoanh thành đường vòng tròn rồi đột nhiên đâm tới. ánh kiếm lóe ra nhiều điểm. Mũi kiếm đâm vào bảy tám chỗ. Lâm Chấn Nam không biết đối phương đâm vào chỗ nào, nên không dám vung kiếm lên gạt mà chỉ lùi lại một bước.
11 Thiếu nữ bán rượu uốn éo tiến vào trong quán cười nói:- Tiểu nữ cũng biết phái Hoa Sơn và phái Thanh Thành vốn có tình giao hảo. Nhưng tiểu nữ nghe trong quý phái có một vị sư huynh họ Dư hay trêu cợt con gái nhà lương thiện để người ta thấy chuyện bất bình vì lòng nghĩa hiệp mà giết đi.
12 Thiếu nữ tủm tỉm cười nói: - Ba chung rượu này chất độc tương đối ghê gớm hơn một chút. Hai vị có uống hay không? Phương Nhân Trí ngửi mùi rượu, nhìn sắc rượu biết ba chung nước xanh là này không phải là rượu chi hết, mà là chất cực độc hòa với nước.
13 Ði thuyền thì không có tiền trả ngồi ở đằng lái rất khó cho chuyện dò hỏi tông tích song thân, Lâm Bình Chi ở Nam Xương không dám chần chờ lập tức lên đường đi về phía tây.
14 Lâm Bình Chi thấy bóng người lấp loáng trên cửa sổ thì trong lòng hồi hộp vô cùng. Chàng lún thấp người xuống lại thấy cánh cửa sổ chuyển động. Nguyên gã họ Cát đổ chậu nước rửa chân ra ngoài rồi, chưa khép cửa cài then.
15 Gã có con khỉ cười hỏi:- Sao sư muội vừa thấy bọn ta đã mắng liền?Thiếu nữ cười đáp:- Bọn sư ca cứ nấp nánh để hăm người nên tiểu muội mới bảo vậy chứ.
16 Lục Ðại Hữu nói:- Lão họ Dư thật là giảo quyệt. Lão viết thư xin lỗi mà thực ra đưa cáo trạng đến sư phụ, khiến cho đại sư ca phải bị phạt quỳ cổng lớn bảy ngày, bảy đêm.
17 Lao Ðức Nặc nói:- Lời ca tụng của Lục sư đệ nghe chừng khó tiêu lắm. Mấy tên sư đệ khác đồng thanh la lên:- Nhị sư ca mau kể tiếp đi! Ðừng rườm lời với gã lục hầu nhi làm chi nữa.
18 Thiếu nữ cười nói:- Nếu được vậy lựa là còn phải bàn. Nhị sư ca sớm trở nên tay đại tài chủ thì tiểu muội cũng có phần nhờ, được húp vô số dầu mỡ. Mọi người nghe cô nói đều cười ồ.
19 Mọi người nghe lão bán hoành thánh la lên như vậy thì giật mình kinh hãi. Cao Căn Minh vội hỏi:- Phải chăng Dư Thượng Hải đã tới nơi?Lão bán hoành thánh chỉ bĩu môi chứ không trả lời.
20 Trong nhà đại sảnh, giữa lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, Hướng Ðại Niên lật đật đi ra, gã chạy đến bàn tiệc của bọn đệ tử phái Hoa Sơn, nhìn Lao Ðức Nặc nói:- Lao sư huynh! Sư phụ tiểu đệ mời sư huynh vào nói chuyện.