61 Ðiền Bá Quang giơ đơn đao lên nói: - Lệnh Hồ huynh! Ðiền mỗ thật không có ý đả thương Lệnh Hồ huynh, nhưng Lệnh Hồ huynh cố chấp quá độ, Ðiền mỗ nói thế nào Lệnh Hồ huynh cũng không chịu hạ sơn.
62 Lão nói xong đem đệ nhất kiếm về "Ðộc cô cửu kiếm" là "Tổng quát thức" theo thứ tự khẩu quyết mà giải thích từng câu. Lão lại truyền thụ cả những biến hóa phụ thuộc vào khẩu quyết.
63 Lệnh Hồ Xung vận kình lực vào hai cánh tay thì cổ tay đau nhức thấu xương, không sao giãy dụa được. Mắt hắn lại thấy hình dạng sáu quái nhân rất kỳ dị mà võ công lại cao thâm khôn lường.
64 Bỗng nghe lão già phái Hành sơn nói: - Nhạc huynh! Công việc nội bộ quí phái, đáng lý bọn tiểu đệ là người ngoài không nên chõ miệng vào. Nhưng Ngũ nhạc kiếm phái chúng ta đã liên minh với nhau, chia xẻ vinh nhục, vậy một phái nào cư sử không hay để đồng đạo giang hồ chê cười là bốn phái kia phải chịu nhục lây.
65 Nhạc phu nhân tính khí hãy còn cương cường nóng nảy hơn chồng nhiều. Bà thấy Thành Bất Ưu lấn át uy hiếp không thể nhịn được nữa liền rút thanh trường kiếm đánh soạt một cái.
66 Thực ra Ðào cốc lục tiên tính tình rất chất phác, cả sáu người hết lòng cố trị cho Lệnh Hồ Xung khỏi bệnh. Có điều tuy nội công bọn họ rất cao thâm, song chỉ biết vậy mà thôi, chứ không hiểu cách khắc địch thủ thắng mà không tốn chút hơi sức nào.
67 "Soạt" một tiếng vang lên! Nhạc phu nhân rút thanh trường kiếm ra khỏi vỏ toan đâm thẳng vào Ðào Hoa Tiên là một trong hai người đang khiêng giá gỗ. Nhạc Bất Quần vội la lên: - Hãy khoan! Lão chắp tay nhìn Ðào cốc lục tiên nói: - Sáu vị giá lâm núi Hoa Sơn mà tại hạ không biết trước để ra xa nghênh tiếp mong rằng các vị tha lỗi cho.
68 Nhạc Bất Quần vẻ mặt nghiêm nghị nói: - Bộ Tử Hà bí lục nầy do thủ bút tổ sư đời thứ 14 và sư tổ bản phái chép ra. Ta theo từng câu mà luyện tập, quả nhiên bên trong có chỗ tuyệt diệu vô cùng! Vậy 16 chữ cuối cùng cũng như tự tích khắc trong bí lục quyết không phải là giả trá.
69 Lệnh Hồ Xung nói: - Ta. . . thà chết chứ không trái mệnh sư. Sư phụ đã nói ta không thể. . . học "Tử hà thần công" này được. Tiểu. . . sư muội! Tiểu sư muội.
70 Ðiền Bá Quang tiếp tục kể chuyện Ðào cốc lục tiên tranh luận. Người đầu tiên lại lên tiếng: - Nếu gã dồn chúng ta vào trong sơn động rồi đứng trấn ở ngoài cửa không cho ra nữa thì cũng là bao vây chứ gì? Người kia cãi: - Thế là vít vào động, không phải bao vây.
71 Nhà sư to béo cười ha hả nói: - Lâm nhi! Ngươi bảo cho gã biết pháp danh gia gia là gì đi! Nghi Lâm mỉm cười nói: - Lệnh Hồ đại ca! Pháp danh gia gia tiểu muội là Bất Giới.
72 Lệnh Hồ Xung rất lấy làm khó nghĩ. Trước nay không bao giờ hắn dám trái lệnh sư phụ. Nhưng Ðiền Bá Quang đã hứa lời sửa tội lỗi mà bây giờ giết gã thì không khỏi mang tiếng là bất nghĩa.
73 Mọi người tiến vào đại điện thì thấy một pho tượng thần xanh mình mặc khoác áo lá cây, tay cầm nắm cỏ khô. Nguyên đây là đức Dược Vương Bồ Tát họ Thần Nông đang nếm bách thảo.
74 Nhạc Linh San sợ hãi thét lên: - Ðừng. . . đừng hại thân mẫu ta! Rồi nàng ngất đi. Nhạc phu nhân là một trang hào kiệt trong đám quần thoa. Bà không sợ hãi gì mà còn nghĩ rằng nếu gã vung đao chém chết mình để khỏi bị ô nhục là một điều mình rất mong mỏi.
75 Chiêu kiếm này phóng ra không lấy gì làm mau lẹ, nhưng bộ vị tuyệt diệu hết chỗ nói. Ðó chính là "Phá kiếm thức" một tuyệt chiêu trong "Ðộc cô cửu kiếm".
76 Ngoài miếu Dược-Vương chỉ còn lại người phái Hoa Sơn và ngoài ra là bọn người che mặt. Lão già che mặt bật tiếng cười khô khan nói: - Lệnh Hồ thiếu hiệp! Kiếm thuật của thiếu hiệp rất cao minh khiến cho ai cũng phải bội phục.
77 Lệnh Hồ Xung gọi hồi lâu, điếm tiểu nhị mới thưa rồi đem rượu lên. Hắn uống say lúy túy chẳng còn biết trời đất gì nữa. Sáng hôm sau Lao Ðức Nặc đỡ hắn lên xe.
78 Bỗng nghe có tiếng vó ngựa dồn dập, mấy người kỵ mã lướt qua bên mình Lệnh Hồ Xung. Một người ngồi trên ngựa quát: - Tránh ra! tránh ra! Y vung roi ngựa quất bọn vô lại chạy tán loạn.
79 Nhạc phu nhân nói: - Bọn tại hạ đã tới Lạc Dương thì chẳng thể vỏ những nhân vật này không đến ra mắt được. Vương lão gia tử! Phiền đại gia cùng đi với bọn tại hạ đến bái phỏng con người phong nhã đó được chăng.
80 Lệnh Hồ Xung thấy ba đầu ngón tay lạnh buốt đặt lên cổ tay mình. Ba ngón tay này rất mềm không giống như da thịt bà già. Bà chỉ sờ mạch trong giây lát đã la lên: - Ô hay! sao lạ thế này? Lát sau bà bảo đưa tay phải vào.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 15