1 Tháng ba. Yên vũ Giang Nam. Lạc hoa nhân độc lập, vi vũ yến song phi. Hoa rơi, người đứng một mình, mưa lâm râm, đôi yến tử bay ngang. Đôi yến tử đã bay qua tường đầu, một mình Thường Hộ Hoa vẫn còn đứng trong vườn.
2 Đỗ Tiếu Thiên lại cười: - Kết quả nó có hút được máu của ngươi không?Nhìn bộ dạng của hắn, xem ra đang nghĩ Thôi Bắc Hải kể chuyện cười. Thôi Bắc Hải lại thủy chung không cười, cũng không để ý tới thái độ của Đỗ Tiếu Thiên:- Không, nó vừa mới bộc phát phóng lên mình ta, kiếm của ta đã xuất kích!Đỗ Tiếu Thiên giật mình:- Đối phó một con ngài mà ngươi cũng dùng tới binh khí sao?Bộ dạng của hắn, ngữ khí nói chuyện của hắn rõ ràng là chế giễu Thôi Bắc Hải chuyện bé xé ra to.
3 Cả chính y cũng khó tin được chuyện này, nói ra còn có ai có thể tin được? Y cười khổ, cũng chỉ còn nước cười khổ. Mười một tháng ba. Đông phong lại thổi, hoa rụng như mưa.
4 Đỗ Tiếu Thiên nói: - Gió sương lạnh quá thì có thể mặc thêm áo. Thôi Bắc Hải lắc đầu:- Con người ngươi nguyên cũng cố chấp như ta. Đỗ Tiếu Thiên cười, chuyển thoại đề:- Ta lặn lội đường xa về, sao ngươi không có biểu thị gì hết vậy?Thôi Bắc Hải đáp:- Ta vốn đáng lẽ phải thiết yến cho ngươi tẩy trần, chỉ tiếc tâm tình ta thật quá rối rắm như tơ vò.
5 Thường Hộ Hoa hỏi: - Tại sao không thể?Đỗ Tiếu Thiên cười khổ:- Bởi vì ta tuy đã thấy qua Hấp Huyết Nga, lại chưa thấy qua máu của Hấp Huyết Nga, tịnh không biết máu của Hấp Huyết Nga có phải giống máu người hay không!Thường Hộ Hoa quay sang hỏi:- Trước chuyện này các ngươi chưa từng thấy qua Hấp Huyết Nga?Đỗ Tiếu Thiên lắc đầu:- Chưa từng.
6 Dương Tấn nói: - Nếu đó là sự thật, Dịch Trúc Quân e rằng không còn sống tới bây giờ. Đỗ Tiếu Thiên thốt:- Nếu đầu óc của y có bệnh, Dịch Trúc Quân chết đi, sự thất tung của y, trái lại, không khó để lý giải.
7 Câu nói đó Dương Tấn cũng cơ hồ để thoát ra. Dịch Trúc Quân nhìn Thường Hộ Hoa, lại nhìn Dương Tấn, Đỗ Tiếu Thiên, lại thở dài một hơi, chầm chậm đưa tay ra.
8 Hắn bước về phía Thường Hộ Hoa một bước, cười cười nói: - Danh tiếng vang lừng từ lâu, lại không có cơ hội tương kiến, hôm nay gặp mặt thật là thỏa mộng bình sinh, không thể không cạn một chén.
9 Thường Hộ Hoa hỏi: - Không phải ngươi thì là ai?Quách Phác đáp:- Là tiên sư!Thường Hộ Hoa thốt:- Thứ dược hoàn này tin chắc bán rất chạy. Quách Phác gật đầu:- Cho nên mới có người làm giả bán.
10 Sử Song Hà nói: - Vậy phải đi hỏi gã. Thường Hộ Hoa không ngờ đã nghe hết, quay đầu lại nói:- Thứ hoa đó tịnh không có gì không ổn. Sử Song Hà nói:- Ta nguyên nhìn không ra có chỗ nào không ổn, chỉ lànãy thấy bộ dạng của ngươi cho nên nghĩ mình hoa mắt nhìn sơ hốt.
11 Thường Hộ Hoa cũng không khỏi mất tự chủ đứng dậy cất bước, đi bên cạnh Cao Thiên Lộc. Đỗ Tiếu Thiên đương nhiên không ngoại lệ, cước bộ của hắn vừa nhấc lên, đã bị Dương Tấn chặn lại.
12 Dương Tấn đáp: - Dịch Trúc Quân!Y biến sắc, trừng trừng nhìn con Hấp Huyết Nga:- Gã cùng Trương Đại Chủy hai người đang đi tuần trong đại lao, đột nhiên phát giác Dịch Trúc Quân đang biến, cho nên xông đến trước song sắt.
13 Bên trái có một cái giường, trên giường có gối chăn. Bên phải có một cái bàn và ba bốn cái ghế. Trên bàn có đặt một hồ trà, chén trà, trên bức tường cách bàn không xa mấy không ngờ có một cánh cửa.
14 Giữa những kẽ ngón tay trên bàn tay trái của Sử Song Hà, không ngờ lấp loáng hàn quang điểm điểm! Bàn tay vừa phất, hàn quang bay ra, -- ám khí!Tiếng phá không rít gió cực kỳ sắc bén!Đỗ Tiếu Thiên hoảng kinh thất sắc, tiếng thét hoảng còn chưa thoát khỏi miệng, trên mình đã có mấy chỗ phún máu!Cự ly gần như vậy, lại dùng đến ám khí, vốn không dễ gì tránh né đón đỡ.
15 Cao Thiên Lộc điềm đạm cười: - Đang lúc rảnh, ta cũng cùng đi xem xem. Long Ngọc Ba ngây người. Dương Tấn giật mình, lắc đầu:- Đại nhân ngàn vạn lần không nên đi.
16 Chàng chưa buông tay, song thủ lại vận lực, lại quay cái giá đồng một vòng nữa. Lần này, giá đồng không chuyển động nữa, bức màn đằng sau lại vẫn tiếp tục phát ra tiếng động.
17 Thường Hộ Hoa cười cười: - Nhà tù như vậy đâu có sợ phải vào. Tiểu Hạnh cười khổ lắc đầu. Tiểu Đào liền hỏi:- Bọn tôi là đồng đảng của người, có phải cũng phải giam vào tù không?Dương Tấn thoát miệng:- Cũng phải.