1 Trong cái rét căm căm của hàn phong vào sáng sớm tiết trọng đông, một thiếu niên anh tuấn đang rạp mình trên lưng ngựa, phong thái hiên ngang hùng dũng, tuấn mã phi như bay trên thảo nguyên đầy tuyết trắng.
2 Lã Nam Nhân tiềm phục rất lâu trong bóng tối sau tường thành, đoạn chàng cởi chiếc áo võ sĩ ra, thắt thành tay nải buộc buộc quanh người. Đó là kiểu y phục rất phổ thông ở thành Bảo Định vào thời điểm này và cũng là kiểu ăn mặc thường thấy của những người phải đội gió tuyết ở phương Bắc.
3 Ba người với sáu ánh mắt lặng lẽ nhìn nhau, ngoài tiếng gió vù vù ra, kỳ dư chẳng có bất kỳ thanh âm nào. Bên ngoài phiến đá chỗ Y Phong đứng lúc đầu có bốn ánh mắt lặng lẽ lộ xuất vẻ chăm chú nhìn về phía ba người.
4 Phần cảm kích này vẫn còn lưu lại trong lòng Tôn Mẫn cho đến hiện tại khi bà đang ngồi trong xe. Vì nhớ lại những điều đó nên song mục của bà lại bắt đầu rưng rưng ngấn lệ.
5 Lúc này thì đã hửng sáng, nhìn trong hàng lang của tiểu khách điếm vẫn còn rất tối, một bóng người mặc hắc y đứng sừng sững giữa hành lang. Tôn Mẫn như "kinh cung chi điểu" (chim bị tên) nên tự nhiên khó tránh khỏi kinh hãi mà kêu thất thanh.
6 Bóng đêm càng lúc càng thâm, sơn đạo cũng càng lúc càng gồ ghề khúc khuỷu. Nhưng con đường cực kỳ gian nan trong mắt người thường này, sao có thể làm khó Vạn Kiếm Chi Tôn và Tam Tâm Thần Quân được, bọn họ vẫn kéo cỗ xe đi một cách nhẹ nhàng tựa như nhã sĩ du xuân.
7 Xuống Chung Nam sơn, đến Ngưu Khẩu, vượt Ngưu Hà, vào thành cổ, qua Hán Trung, rồi vượt Hàn Cốc quan đầy nguy hiểm, men theo đường Mễ Thương để đến Tứ Xuyên.
8 Nói thì chậm, nhưng diễn biến tại đương thời cực kỳ nhanh. Hàng loạt ý niệm lướt qua đầu Y Phong trong chớp mắt, và chàng quyết định thu chiêu triệt thức.
9 Đại hán kia ngửa mặt cười lớn một tràng rồi đột nhiên chạy ra sang đống thịt đã khô như tảng đá, lão ngồi xuống như tư thế ban đầu và bắt đầu ăn. Lúc này trong đầu Y Phong đã có một khái niệm mơ hồ, chàng thầm nghĩ :- "Nhất định là hai người này đang tỉ thí võ công.
10 Chàng cất giọng sang sảng nói :- Tiền bối đã ép người vào thế như vậy, tự nhiên là vãn bối không thể không nói ra. Đôi mày kiếm của chàng chợt nhướng lên, chính khí thật lẫm liệt.
11 Y Phong dùng tốc độ nhanh nhất mà chàng có thể để ra khỏi sơn động. Bên ngoài ánh nắng chói chang thời gian vừa qua giờ ngọ. Chàng dõi mắt nhìn tứ phía, cảnh sắc nơi khe núi vẫn y như cũ, thạch thất vẫn đứng sừng sững bên thác nước.
12 Nhất thời dường như huyết dịch và cốt tủy của Y Phong đều đông đặc lại. Chàng cảm thấy như không tin vào mắt mình, mặc dù chàng biết mục lực của mình rất sáng suốt.
13 Diệu Linh đạo nhân dang rộng hai cánh tay muốn ôm chầm lấy thân thể Mỵ Nương, nào ngờ lão ta chỉ ôm vào hư không, ngẩng đầu nhìn lại thì thấy trước mắt là Tam Tâm Thần Quân với dung diện lạnh lùng đến độ vô tình.
14 "Bốp!" một tiếng, vai trái của Y Phong trúng một chưởng, tuy chàng cảm thấy khá đau nhưng vẫn chưa đến nỗi thọ thương. Y Phong biết dụng ý của đối phương, song chưởng của chàng lập tức phát ra vù vù theo thế Bát Phong Bát Đả, nhưng chẳng đả thương được một sợi tóc của Vạn Thiên Bình.
15 Y Phong cảm thấy nữ nhân tuyệt sắc vừa bước vào này có vẻ quen quen, và sau khi nghe những lời của Tiêu Nam nói, chàng đã thầm đoán ra người này là ai.
16 Y Phong đang chìm trong mâu thuẫn giữa hai chữ "đi" và "ở", Lạt Thủ Tây Thi liếc nhìn Tiêu Tương Phi Tử rồi bật cười nói :- Hoặc là ngươi vui vẻ ở lại đây, hoặc là ngươi dứt khoát ra đi, nam tử hán đại trượng phu sao lại hành sự như đàn bà thế?Diêu Thanh Vũ cũng cười lớn một tràng, đoạn nói :- Lão đệ! Ngươi và ta vừa gặp đã như chỗ cố cựu, chúng ta phải bày yến tiệc vui vẻ vài ngày mới được, lão đệ ngươi từ chối thì rõ ràng là xem thường ta rồi.
17 Nguyên lai sau khi dịch dung thì diện mạo của Y Phong trở nên giống hệt Tam Hiệp - Chung Anh Kỳ trong Phi Hồng thất kiếm. Vì vậy mà ngay cả những sư huynh đệ sống chung với Chung Anh Kỳ từ nhỏ cũng không phân biệt được.
18 Tiền Dực liếc nhìn Hoàng Trấn Quốc một cái rồi chớp chớp song mục, căn bản như chẳng để ý đến lão, và dường như cũng chẳng xem lão ta ra gì. Thái độ cuồng ngạo này khiến quần hào lại sôi động bàn luận.
19 Bỗng nhiên nghe Diệu Nguyên đạo nhân lớn tiếng nói :- Ngươi thắng được ta rồi hãy tranh chức Chưởng môn Chung Nam cũng không muộn. Người cũng lướt tới theo lời nói, chưởng phong xuất ra vù vù, chớp mắt đã đánh vào giữa ngực Diệu Vũ đạo nhân.
20 Trong lúc bọn đệ tử Chung Nam chuẩn bị nghi lễ cho Huyền Hóa đạo nhân tiếp nhận chức Chưởng môn thì Y Phong lặng lẽ suy nghĩ về những chuyện kỳ quái vừa rồi.