1 Mưa thu rả rích cả đêm, sáng sớm nay tuy ánh mặt trời có chiếu cao nhưng trời cũng khá lạnh, đối với Quách phủ mà nói, hôm nay là một ngày bình thường như bao ngày khác, chỉ có duy nhất một điều không bình thường đó là Quách lão gia không thấy lớn tiếng như mọi ngày, mà vẫn ngủ như lợn chết vậy.
2 Cái chết của Quách lão gia khiến Quách phủ rối loạn như một nồi cháo, lúc Quách lão gia qua đời, cậu cả Quách Thiên Hùng còn chưa kịp nhìn mặt cha mình lần cuối.
3 - Đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?Chu bổ đầu cung kính hỏi Quan phủ phủ Thuận Thiên Triệu Ứng Long, về Quan phủ Triệu Ứng Long này cũng xin được giới một chút.
4 Triệu đại nhân Triệu Ứng Long hoàn toàn phủ nhận sự suy đoán của Chu bổ đầu, hơn nữa còn vô lý hạn định cho Chu bổ đầu nội trong ba ngày phải phá được vụ án này, Chu bổ đầu cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tuân theo yêu cầu vô lý đó của Triệu đại nhân.
5 Bạch Nguyệt Quang bị giải tới công đường. - Người đâu, làm cô ta tỉnh lại đi. Triệu đại nhân rốt cuộc vẫn là Triệu đại nhân, không bao giờ có thể tin Bạch Nguyệt Quang bị người hãm hại.
6 Bạch Nguyệt Quang thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, dù là ai, bất luận như thế nào cũng không thể chịu đựng được việc mình bị kẻ khác hãm hại rồi bị tống giam, không những vậy, người hãm hại mình lại chính là người bao nhiêu năm nay kết nghĩa chị em với mình, cô càng nghĩ càng đau lòng, dần dần hồi ức lại lần đầu tiên mình gặp Viên Viên.
7 Bên ngoài tuyết rơi lớn, như tô điểm thêm cho một đêm không bình yên, Quách Tiểu Phong như người mất hồn trở về nhà. Lý Phiêu Phiêu đã nghe ngóng được sự tình, tuy mừng thầm trong lòng, nhưng ngoài miệng không dám nói ra những lời kiểu tỏ vẻ “cười trên nỗi đau của người khác”.
8 Ngày hôm sau, bên ngoài vẫn còn mịt mùng, trời còn chưa sáng, Quách Tiểu Phong đã thức dậy đi đến Nha môn, hắn vội vàng xin lỗi Nguyệt Quang, từ sau đêm qua khi Xuân Mai đến, Quách Tiểu Phong phấn chấn hẳn lên, cho dù con đường phía trước có chông gai thế nào, nhưng chỉ cần hai người luôn sát cánh bên nhau, khó khăn gì cũng có thể vượt qua.
9 - Nguyệt Quang, sao nàng lại ngốc như vậy, cha ta rõ ràng không phải là do nàng giết, tại sao nàng lại nhận tội? Nguyệt Quang …. Quách Tiểu Phong ôm lấy Bạch Nguyệt Quang thương xót nói.
10 Quách Tiểu Phong cuối cùng đã tìm thấy Viên Viên, tiếc rằng cô ấy đã là một thi thể. Quách Tiểu Phong tuy là một người qua loa đại khái, nhưng cũng hiểu đạo lý người chết phải giữ nguyên hiện trường.
11 - Hải Đường, có nghĩa là gì, ta cảm thấy cái mà Viên Viên muốn nói đến không phải là Hải Đường, các người cứ nhìn kỹ tờ giấy này, tờ giấy này rõ ràng là bị người ta xé đi mất một nửa, có vẻ như nửa kia của tờ giấy này đã viết cái gì đó rất quan trọng, khả năng có thể trực tiếp làm bại lộ thân phận của hung thủ.
12 Thiếu - sẽ UPDATE sauQuách Tiểu Phong Phá ÁnTác giả: Giang Hộ Xuyên Địch HoaPhần I: Hải Đường tỏa hương
13 Trong một căn phòng nhỏ tối tăm, một nam một nữ ôm chặt lấy nhau, người nam chính là Mạnh Lâm, nữ chính là em gái của anh ta Mạnh Kiều. Căn nhà này kín mít không có lỗ thông gió, cũng không có cửa sổ, thật khiến người ta ghê sợ.
14 Quách Tiểu Phong kéo Bạch Nguyệt Quang chạy tới Nha môn, bỗng nhiên nhớ đến điều gì đó, mà chân không thể bước nhanh. - Chàng chậm một chút, tuy chàng kéo ta, nhưng vẫn không phải là ta đang chạy.
15 - Quách công tử, đại sự không hay rồi. Quách Tiểu Phong vừa về tới nhà đã bị Chu bổ đầu gọi đi. - Sao ?Quách Tiểu Phong hiếu kỳ hỏi. - Hoàng…Hoàng thượng ra lệnh, cho chúng ta nội trong ba ngày phải tìm ra hàm nghĩa của “Hải Đường”.
16 Kẻ mặc đồ đen sau khi di chuyển chớp nhoáng thì rẽ vào một ngõ nhỏ vắng người qua lại, bên trong ngõ có một kẻ mặc đồ đen khác đang đợi. - Không hay rồi, Quách Tiểu Phong hình như đã nghi ngờ tôi, nhưng Hoàng thượng đã ra chỉ nội trong ba ngày bọn Quách Tiểu Phong phải tìm ra được hàm nghĩa của “Hải Đường”, chúng ta phải nhanh chóng ra tay thôi, tránh đêm dài lắm mộng.
17 Chiếc kim khâu có chứa Thất Tinh Hải Đường sắp đâm vào thân thể Mạnh Kiều rồi, nhưng chỉ sau một tiêng “Ting”, chiếc kim đó bỗng dưng bị gẫy ra. - Ai ?Lý Phiêu Phiêu cảnh giác hỏi.
18 - Không sai, khi đó tôi cũng nghĩ ngay tới hoa Hải Đường, nhưng Lý tiểu thư trước tiên lại nghĩ tới xem có người nào tên là Hải Đường không, nhưng lúc đó tôi cũng chỉ cảm thấy hơi kì lạ mà thôi, chưa có bất cứ nghi ngờ nào, bởi vì khi đó tôi chưa biết nguyên nhân cái chết của cha tôi, cho đến khi tôi hỏi Lương Kiện Tác rằng, có phải khi trúng độc chỉ cần dùng kim bạc là có thể phát hiện ra, nhưng Lương Kiện Tác lại nói kim bạc chỉ có thể phát hiện ra độc dược thông thường, vì thế tôi xác định cha tôi chết bởi một loại độc dược đặc biệt nào đó, nhưng lại có một câu hỏi đặt ra cho tôi, đó là tại sao cô ta phải giết cha tôi, để rước họa cho Nguyệt Quang chỉ là một, lý do tiếp theo mới là lý do quan trọng nhất.
19 - Haha…Quách Tiểu Phong, cứ cho là anh biết tôi đã giết người đi, anh có thể làm gì tôi? Đừng nói đến cái tên thất phu kia, cứ cho là anh đi, anh đánh lại tôi sao?Lý Phiêu Phiêu chỉ tay vào Chu bổ đầu đắc ý nói.
20 Ở Quách phủ, lúc này Lý Nghị đang mài dao. - Xẹt, xẹt, xẹt…Âm thanh đó khiến Bạch Nguyệt Quang cảm thấy rợn người. - Bạch tiểu thư không cần phải sợ hãi, có lão phu ở đây, đảm bảo không ai có thể làm hại tiểu thư.