1 Thiên địa tịch mịch, hơn nữa còn tịch mịch một cách kinh thiên động địa:đây là cảm giác của Thiết Thủ đối với Thái Bạch Sơn khi bước chân vào Võ Công huyện.
2 Trang Hoài Phi nhất thời á khẩu vô ngôn, chỉ có điều máu nóng của y vẫn sôi lên sùng sục, cả bên trong lẫn bên ngoài đều như vậy. Kẻ hung bạo nhất là Châu Đông Đắc gằn giọng quát:"Được, chúng ta cho ngươi thỏa sức tìm kiếm trong ngoài khắp nơi một lượt, nếu có bằng chứng, huynh đệ chúng ta sẽ để ngươi bắt về nha môn, nếu không phải.
3 Chàng nhớ lại trận gió tuyết khi mình và y gặp nhau lần đầu tiên. Chàng cũng nhớ rất rõ khi ấy mình và Trang Hoài Phi mới gặp nhau lần đầu, thì đã liên thủ đối địch.
4 Khi về tới Mộng Sơn Tiểu Trúc, nãi ma "cô cô" nói với Tạ cô nương:"Bọn họ đến cả rồi!". Y ngây ngươi ra trong giây lát, tưởng rằng là những người kia đã đến.
5 Y nghĩ rằng người trong Hoàng Kim Ốc là người khác. Nếu không thì cũng là nàng. Nhưng trước mắt y, không phải là "người khác" mà cũng chẳng phải "nàng", mà là một người lạ trông rất quen mặt.
6 Li Li vừa mới đi, y đã gật gật đầu, vẫy vẫy tay. Vừa vẫy tay, người đã đến. Là Hồng Miêu. Bước chân của y rất nhẹ, còn nhẹ hơn cả chân mèo. "Thuyền chuẩn bị xong chưa?".