1 Tịch dương vẽ lên một dải ráng vàng rực rỡ theo thân ảnh hai người, gió đêm phơ phất, tay áo phất phơ, từ xa nhìn lại, họ như hai kẻ thần tiên. . . Kiếm quang của Già Lam Kiếm như hoa xuân bừng nở, từ chốn sâu thẳm của ký ức bay tới, vô tung vô tích.
2 Kiếm quang của Già Lam Kiếm đột nhiên thu liễm, xuyên qua thời gian và không gian, biến ảo đâm thẳng vào ngực hắn. Chân trái hắn rút lại đến khi chạm vào mắt cá chân phải, toàn thân quay tít, A Nan Đao chém ra như điện, gạt được một kiếm độc địa này.
3 Già Lam Kiếm từ trái vòng qua phải, kiếm quang rung lên đột nhiên hóa thành hai đạo kiếm ảnh đồng thời đâm vào tiểu phúc và vai phải hắn, không ai nhận ra thực chiêu.
4 Già Lam Kiếm thu lại, vẽ lên một đóa hoa kiếm lớn, chợt hóa khinh linh thành mạnh mẽ, chém xuống dứt khoát, uy thế nặng ngàn cân. Hắn khẽ ngâm một câu thiền xướng, đem tầng thứ mười hai Ban Nhược Vô Tướng chân lực nhập vào A Nan Đao đưa lên đỡ.
5 Già Lam Kiếm rít lên, vẽ ra một vòng tròn, áp tới như núi non khiến hắn không tránh được. A Nan Đao đan nhau hình thành từng làn sóng dâng lên, dòng khí lan tràn, thanh kiếm bị chặn lại.
6 Kiếm quang của Già Lam Kiếm như dòng thác từ ngân hà đổ xuống, lan ra như tuyết lở, đâm sang trái với uy thế không gì chặn nổi. Đao khí lẫm liệt của A Nan Đao đột nhiên tỏa sáng, bao trùm không gian, kiếm quang và đao khí va nhau, lóe lên như ánh trăng tròn.
7 Già Lam Kiếm rốt cục đã ngưng lại, tựa hồ đã quay về sau ngàn năm vạn năm mệt mỏi, trong tuyệt vọng ẩn tàng vô hạn sát cơ. A Nan Đao chầm chậm đưa xéo lên, ôn nhu như tình nhân mở rộng vòng tay.