1 Trong võ lâm, có bảy phái kiếm lớn, trong bảy đại kiếm phái đó, duy Hoa Sơn phái có nữ chưởng môn nhân, sự kiện nầy bắt đầu từ Nam Dương. Từ Thục Chân tiếp nhận quyền chưởng môn, nhưng cũng bắt đầu từ lúc Hoa Sơn phái suy vi dần dần.
2 Nàng lại thay đổi một kiếm pháp thứ ba. Thay vì thủ pháp cẫn mật chặt chẻ, nhanh nhẹn, nàng lại đánh chậm và để lộ rất nhiều sơ hở. Do đó những phát kiếm như có như không, như mạnh như yếu, như thực như hư, thật là khó lường cái thực chất của kiếm pháp.
3 Y nhắm mắt lắc đầu thốt :- Tay gấu cũng ngon, cá nướng cũng ngon, song gặp cá do Trương Tam nướng, ta sẵn sàng bỏ tay gấu mà ăn cá ! Trương Tam cười lớn :- Ta không ngờ ngươi có học vấn ! Hồ Thiết Hoa điềm nhiên :- Học vấn gì ta dốt hết, chỉ có cái học vấn ăn là ta dám tự hào uyên bác! Về môn ăn ta là tay thông thái đó nhé ! Bổng y mở mắt ra rồi trợn trừng gằn giọng tiếp :- Các vị cho rằng đêm nay chúng ta sẽ có ăn ngon ? Nhưng thức ăn trong bàn tiệc đêm nay nếu không có độc thì thật là một sự lạ ! Lạ nhất trên đời nầy ! Lưu Hương vụt kêu lên :- Sao trong hủ dấm có con nít ? Chẳng lẽ ngươi muốn hạ độc cho ta chết ?Làm gì có con nít bất ngờ như vậy ? Hồ Thiết Hoa toan hỏi, Lưu Hương vội khoát tay bảo y câm miệng rồi chàng cầm hủ dấm đến be thuyền trút xuống sông.
4 Hồ Thiết Hoa cứng họng. Cứ mỗi lần đuối lý là y đưa tay vuốt mũi, chừng như vào những lúc đó mũi mới ngứa. Cái tật vuốt mũi của Lưu Hương, y học rất kỹ và hiện tại thì hầu như trò vượt bậc thầy rồi.
5 Các món Tứ Nhiệt Sao, Tứ Lảnh Bàn chưa được dẹp đi thì món Thanh Chưng Thời Ngư được dọn lên. Hải Quát Thiên đải khách chắc chắn là không ai thất vọng ! Thanh Chưng Thời Ngư là món khéo nhất của người đầu bếp họ Tiền trong Tam Hòa Lâu.
6 Thuyền của một bang chủ, lại là bang chủ Tử Kình Bang, thì phải gồm những điểm ưu :đẹp, chắc, đi nhanh, sạch sẽ, có đủ mọi tiện nghi như một biệt thự trên lục địa.
7 Hải Quát Thiên mỉm cười :- Vinh hạnh cho tại hạ quá ! Lịnh cao đồ hẳn có bản lỉnh cao minh lắm ! Quái khách chẳng chút khiêm nhượng, cao giọng gọi :- Bạch Lạp Chúc ! Lên đây ! Lưu ý đến bốn chiếc rương đấy ! Rồi y lắc đầu cười tiếp :- Đồ đệ của tại hạ có tật lạ ngay từ lúc nhỏ, không đốt lên là không làm gì nên việc.
8 Cửa vừa mở, Hồ Thiết Hoa nghe một mùi kỳ quái phất vào mũi, mùi đó vừa thúi, tanh mường tượng như mùi cá muối, mùi tanh hải sản, mùi tử thi sình. Không ai tìm được danh từ cho mùi hổn hợp đó.
9 Bức đồ là hình một con dơi. Chung quanh con dơi có những đường ngoằn ngoèo, có vô số điểm đen lớn nhỏ bất đồng, nơi góc tả bên trên có một vòng tròn. Vòng tròn nầy chiếu lấp lánh.
10 Đinh Phong thốt :- Nếu có người giá họa cho tại hạ, đánh cắp chiếc áo của tại hạ mặc vào đi giết người, mà sự việc như vậy thì rất thường có từ xưa đến nay, thiết tưởng đâu có gì là cổ quái.
11 Trong phòng của bọn Hồ Thiết Hoa có hai chiếc giường. Trong hai, có một chiếc rộng. Lưu Hương không mất lắm công phu, tìm ra được mảnh gỗ cơ quan. Bên dưới mảnh gỗ có một lối đi bí mật.
12 Lưu Hương đáp :- Hắn đánh giá Hồ Thiết Hoa quá thấp ! Hắn cho rằng Tiểu Hồ say rồi là bất tri nhân sự, nên định tìm đến Tiểu Hồ hầu ra tay. Hắn không hiểu nổi người uống rượu bừng tỉnh mau hơn người không uống trừ ra khi không còn tỉnh nổi.
13 Nằm trong quan tài đâu có thung dung thơ thới như ta tưởng. Dương quang không trực tiếp thiêu đốt song vẫn gây cái nóng nặng nề, khó chịu hết sức. Hồ Thiết Hoa bực quá, xô vẹt nắp quan tài qua một bên, bật ngồi dậy, phát giác ra Trương Tam đã ngồi trước y rồi, hắn trần trùng trục, dùng chiếc áo thay quạt, luôn tay phe phẩy.
14 Kim Linh Chi kêu lên một tiếng kinh hoàng. Lưu Hương chớp tay nhanh như điện, chụp giây lưng gã. Cùng lúc đó, Trương Tam cũng kêu lớn :- Các vị xem ! Cái gì đó ! Trong màn đêm âm u, bổng một điểm sáng hiện ra.
15 Không ai để ý đến Hồ Thiết Hoa. Lưu Hương mỉm cười thốt :- Vị bằng hữu của tại hạ tuy không hiểu âm điệu song về rượu thì phải kể là thuộc hạng nhất nhì.
16 Nơi lái thuyền, thủy thủ trực không thấy một bóng người thấp thoáng. Thế người đó ở đâu ? Nấp trong khoang ?Kim Linh Chi soát luôn hai vòng vẫn không tìm được một dấu vết nhỏ.
17 Lưu Hương nhếch nụ cười khổ đáp :- Hơi thở dứt mà tim còn đập ! Cái tình huống đó bình sanh tại hạ chưa từng thấy ! Anh Vạn Lý trầm ngâm một chút :- Có thể.
18 Tang lể rất giản đơn về nghi thức nhưng long trọng về tinh thần. Người ta cử hành cuộc thủy táng. Phật gia đệ tử chết đi tất phải hỏa táng, nhưng trên mặt biển, một cuộc hỏa táng một thể đặt thành vấn đề, mà Cao Á Nam và thiếu nữ kia không quá cố chấp thì người ta tùy tiện mà làm.
19 Hồ Thiết Hoa hỏi :- Sao lúc đó ngươi không đuổi theo ?Lưu Hương đáp :- Về khinh công, ta nhận thấy hắn không kém ta, khi ta có ý nghĩ đuổi theo, hắn đã mất dạng rồi.
20 Đêm dù dài đến đâu, rồi cũng phải tàn. Hiện tại, phương đông đã rựng sáng. Biên Bức đảo hiện ra dần dần. Nhanh hơn ai hết, Hồ Thiết Hoa đã mặc y phục thủy thủ xong rồi.