41 - Kỳ thực có một vấn đề rất then chốt, đó là Hoàng Tam rốt cuộc là khi nào mới quyết định báo thù Nhị Cẩu, Vương Mãnh và Đỗ Bân ba người họ. Quách Tiểu Phong tỷ mỷ nói.
42 Nhóm người Quách Tiểu Phong cuối cùng cũng rời khỏi sơn thôn và đã đến Tây Song Bản Nạp, nhưng họ không ngờ được rằng ở đây cũng xảy ra những sự việc ly kỳ, người chết không chỉ chết trong trạng thái sợ hãi, mà còn bị lấy đi một phần bộ phận cơ thể, có thể dùng cụm từ “Vô nhân đạo” để hình dung, không chỉ như vậy, Bạch Nguyệt Quang còn chính mắt trông thấy sự ẩn hiện của bóng ma trên tường.
43 Câu chuyện về bi kịch của nữ phu tử đó đã xảy ra cách đây nhiều năm, mấy năm sau có một đoàn người lữ hành không hề có liên quan gì đến vụ án đó đã tới thị trấn trỏ đó của Tây Song Bản Nạp, đó chính là nhóm người Quách Tiểu Phong, bọn họ ở lại trong một quán trọ trong thị trấn.
44 Vương Hâm và Quách Tiểu Phong ra ngoài phố, phố ở Tây Song Bản Nạp là những ngôi nhà được làm bằng trúc san sát chỉnh tề hai bên đường, trên phố người người tấp nập, tiếng mua bán rất náo nhiệt.
45 Màn đêm dần buông xuống, cả nhà Quách gia quây quần ăn bữa cơm tối, do chuyện của Bạch Nguyệt Quang, nên tâm trạng mọi người cũng không được vui vẻ, không ai nói lời nào.
46 -Quá…quá ghê tởm. Quách Tiểu Phong cũng lui ra ngoài. - Sao rồi, tôi đã bảo các cậu đừng vào đó rồi mà, các cậu không nghe, nhìn Vương bổ đầu kìa, mới đó mà đã trở nên thế kia.
47 Quách Tiểu Phong cũng đã tìm hiểu được, những người trước đây có quan hệ tương đối tốt với Lôi Thành Đào có Hoàng Thế, Hồng Bảo, và cả Chu Hữu Tài. Ba người này cùng một bè phái với Lôi Thành Đào khi còn học ở phòng học Trạng Nguyên, đáng nói là bọn họ cũng đều là những kẻ xấu xa không chịu học hành, cả ngày cùng với Lôi Thành Đào giở trò bì ổi, ức hiếp người khác.
48 Trời tờ mờ sáng, Lôi quản gia đã đứng đợi ở cổng Nha môn, mãi đến khi trời sáng hẳn Nha môn mới bắt đầu ngày làm việc mới, vừa trông thấy Nha dịch, ông ta vội đi lại.
49 Tin tức về cái chết của Hoàng Thế không hề khiến Quách Tiểu Phong sửng sốt, nhưng Quách Tiểu Phong lại không ngờ dự cảm của mình lại ứng nghiệm nhanh như vậy, thế là lại vội vàng từ Nha môn tới nhà của Hoàng Thế, tuy nhà của Hoàng Thế cũng rất có khí thế nhưng vẫn còn thua nhà của Lôi Thành Đào.
50 Hoàng Thế và Lôi Thành Đào đều bị chết một cách khó hiểu, khiến vụ án vốn không đơn giản càng trở nên ly kỳ và phức tạp hơn, điều này khiến Lý đại nhân và Quách Tiểu Phong đau đầu vô cùng, rốt cuộc ai là hung thủ? Nhìn bên ngoài thì, cửu thiếu phu nhân Xuân Đào của Lôi phủ và tam phu nhân Thu Cúc của Hoàng phủ đều rất có khả năng là hung thủ, nhưng Quách Tiểu Phong vẫn còn mấy điểm nghi vấn chưa có sự giải thích hợp lý, nếu nói cửu thiếu phu nhân của Lôi gia là Xuân Đào có thù với Lôi Thành Đào, sau đó tìm mọi cách để được làm tiểu thiếp của Lôi Thành Đào, vậy tam phu nhân của Hoàng phủ cũng như vậy sao, sao có thể trùng hợp như vậy chứ, rõ ràng vệc cửu thiếu phu nhân và tam phu nhân mất tích khiến người ta thấy rất hoài nghi nhưng chưa thể nào đưa ra được bất cứ kết luận nào, cáo thij truy nã sớm đã được ban bố, nhưng hiện giờ đã là buổi chiều, sao vẫn chưa có chút tin tức gì? Quách Tiểu Phong nghĩ thầm.
51 Vương bổ đầu và Lý đại nhân tới phòng văn thư cất giữ hồ sơ, căn phòng này mấy năm nay không ai vào, nói là không có ai đến, kỳ thực là không có ai đến để đọc tư liệu.
52 Tuy ngoài trời đang mưa như trút nước, nhưng dù thế nào thì mạng người vẫn là quan trọng, bởi vậy Quách Tiểu Phong chỉ đợi mưa ngớt một chút thì nhanh chóng tới Nha môn tìm Lý đại nhân.
53 - Lão gia các người chết rồi, hà cớ gì ông lại không báo án?Quách Tiểu Phong trừng mắt nhìn người quản gia, nói rành mạch từng từ từng từ một. - Không phải tôi không muốn báo án, chỉ là lão gia chúng tôi chết rất kỳ lạ, giống như bị ma quỷ làm vậy, cho nên tôi mới không báo án.
54 Quách Tiểu Phong sực nhớ ra bây giờ đã là rất muộn rồi, nên quay lại thôi. Nhưng, một dự cảm bất an lại dậy lên rất giống với dự cảm lúc chiều. - Lý đại nhân, hôm nay cứ tạm đến đây, Quách mỗ còn có việc, xin cáo lui trước.
55 Sau khi trấn tĩnh trở lại, Bạch Nguyệt Quang suy nghĩ xem có cách nào để ra khỏi đây. - Cô nương, cô là ai?Một giọng nói quen thuộc từ bóng tối vọng lại.
56 - Quách Tiểu Phong, đừng có quá đáng quá, mọi người chúng tôi không nợ ca ca cái gì. Mạnh Kiều trách móc. - Mạnh Kiều, lại đây, ngồi xuống uống với ca ca một chén rượu.
57 Quách Tiểu Phong ngắm nghía đồ chơi này, trầm tư suy nghĩ một hồi lâu, nếu năng lượng có thể truyền đi, vậy tâm tư tình cảm có thể truyền đi không? Tại sao bức tường của phòng học đó chỉ khi nào có sét đánh mới xuất hiện hình vẽ kỳ quái, đợi chút, khi Tiểu Hoa phu tử chết cũng là vào lúc trời đang mưa to và có sấm chớp, hai cái này là trùng hợp sao? Hay là có sự liên quan? Hay là thật sự do ma quỷ làm? Từ xưa tới nay, có không ít những truyền thuyết về ma quỷ, nhưng có phải là ma quỷ hại người hay là người hại ma quỷ.
58 Mấy ngày nay, vụ án không có chút tiến triển gì, cũng chưa có nạn nhân mới, Lý đại nhân đành phải làm theo phương án cuối cùng mà Quách Tiểu Phong đưa ra, đi bảo vệ Chu Hữu Tài, nhưng đối với sự việc hai mươi năm về trước, Chu Hữu Tài tuyệt đối không hề nhắc đến, không thừa nhận việc hắn có tham gia cưỡng bức Tiểu Hoa phu tử, cũng không phản đối, cho nên vụ án này đang rơi vào bế tắc.
59 Tôi nghĩ lúc này chân tướng đang dần được hé lộ. Thứ nhất, rốt cuộc là Quách Tiểu Phong đã tìm thấy Bạch Nguyệt Quang khi nào? Thực ra là vào ngày hôm sau khi Bạch Nguyệt Quang mất tích, chúng ta hãy quay lại với tình hình lúc trước, chiều hôm Bạch Nguyệt Quang mất tích, Quách Tiểu Phong phát hiện Hồng Bảo chết, sau khi phân tích hàng loạt các tình tiết, quy về quán trọ thì phát hiện Bạch Nguyệt Quang đã mất tích, Quách Tiểu Phong và Quách phủ đã tìm Bạch Nguyệt Quang suốt một đêm, nhưng không có kết quả.
60 Nghe Quách Tiểu Phong nói vậy, mọi người đều lặng đi, bây giờ được cứu ra ngoài đương nhiên là rất tốt, nhưng biện pháp đầu tiên có mấy khuyết điểm không thể khắc phục.