61 Có lẽ mọi người sẽ không hiểu, Bảo Nhi rõ ràng đã bị ông chủ Trương giả mạo bắt tới ngôi nhà ở ngoài thành, mà vì sao vẫn xuất hiện trong nhà, nếu suy nghĩ kỹ một chút bạn sẽ nhận ra Bảo Nhi này chỉ là giả mạo, còn về ai đã giả mạo, sao phải giả mạo…bởi vì tương đối phức tạp, cho nên hồi sau sẽ giải thích rõ ràng cho các bạn hiểu, câu chuyện lại tiếp tục.
62 Ngọc Nhi biết khó lòng trốn thoát, đành phải quay đầu lại, khi cô ta nhìn thấy Quách Tiểu Phong thì hết sức kinh ngạc. - Ngạc nhiên lắm có phải không, đừng sợ, đợi chút nữa ngươi sẽ còn phải kinh ngạc hơn đấy.
63 -Haha…ngươi coi ta là đồ ngốc à, ngươi dựa vào cái gì mà dám nói ta chính là hung thủ? Thức ăn có thể ăn linh tinh được, nhưng lời nói không được nói bừa.
64 Kỳ thực sự tình đã đến nước này thì kết cục cũng đã rất rõ ràng. Lưu Thiêm đầu tiên là vượt ngục, sau đó đánh ngất ông chủ Trương, tiếp đến là giả mạo tiểu thiếp của Lôi Thành Đào, Hoàng Thế và Hồng Bảo để thực hiện kế hoạch, thuận lý thành văn, nhân lúc bọn họ không cảnh giác đã cắt gân chí mạng của bọn họ, làm bọn họ từ hưng phấn tới hoảng sợ, cuối cùng do mất máu quá nhiều mà chết, vì để che dấu tội ác, còn cố ý tạo ra giả tượng u hồn của Tiểu Hoa phu tử hiện về giết người, làm lệch hướng điều tra của quan phủ.
65 Quách Tiểu Phong rất vất vả để đối phó với Lưu Thiêm, dường như chỉ có thể miễn cưỡng đỡ lại sự công kích của Lưu Thiêm, Lưu Thiêm công kích càng dữ dội và nhanh hơn.
66 Giới thiệu:Một bức thư được gửi tới từ đảo Đào Hoa, một đại hội tập trung những nhân vật phá án nổi tiếng của Đại Tống, một âm mưu đã được vạch kế hoạch từ lâu, tứ đại kỳ tài phá án của Đại Tống, tứ đại quan gia với những tính cách khác nhau, và bốn câu chuyện được suy đoán một cách bất ngờ.
67 Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chẳng mấy chốc mà đã qua hai năm. Hai năm sau, Vương Hâm dó chăm chỉ lại rất được việc, tuy về võ công và trí lực đều không thể bằng Quách Tiểu Phong, nhưng cũng được Triệu đại nhân coi trọng, thăng cho làm bổ đầu, còn Quách Tiểu Phong được làm Danh đại bổ đầu, thông thường nếu không có việc gì quan trọng thì không phải tới Nha môn, chỉ khi nào gặp phải sự việc không có cách giải quyết, Vương Hâm mới phải tới thỉnh giáo Quách Tiểu Phong, những lúc rảnh rỗi, Quách Tiểu Phong lại giúp đại ca QuáchThiên Hùng lo việc làm ăn.
68 Đã quyết định tham dự đại hội lần này, nên Quách Tiểu Phong và Quách gia cũng bận rộn hẳn lên, nào là phải chuẩn bị lương thực, y phục, xe ngựa và những vật dụng cần thiết cho Quách Tiểu Phong và đoàn người.
69 Quách Tiểu Phong cùng mấy người Bạch Nguyệt Quang sau khi ở lại Hàng Châu một thời gian, vào ngày 25 tháng 11 đã tới Mẫu Sơn, đi khoảng năm ngày đường thì tới đảo Đào Hoa, sự thuận lợi trên đường đi dường như đã nằm trong dự liệu của Quách Tiểu Phong.
70 Qua sự chào hỏi của Chu quản gia, đoàn người lần lượt lên thuyền, trừ Âu Dương Tiên, thì tất cả những người khác dù ít dù nhiều đều mang theo gia quyến, nhiều nhất là Quách Tiểu Phong, mang theo Bạch Nguyệt Quang, Tiểu Quách Hùng, còn cả Mạnh Kiều và Quách Thiên Lễ.
71 Chu quản gia vừa dứt lời, Quách Tiểu Phong liền nghĩ ra kế sách, kiến nghị với mọi người đi theo hướng đó và cũng nhận được sự tán đồng của mọi người.
72 Tiểu Điềm đi ra ngoài, Vương Hâm mặt vẫn đỏ vì ngại, một bộ mặt rất lúng túng và khó xử, Tiều Điềm lườm cậu ta một cái. - Nhìn gì mà nhìn, còn không vào trong thay đồ, đúng là đồ ngốc.
73 Vương Hâm đứng trước cổng của Quách phủ, tuy đã quyết định đi tìm Tiểu Điền, nhưng tìm thế nào đây, đi đâu để tìm, Vương Hâm không có chút manh mối nào, nên cậu ta quyết định cứ tới Nha môn trước, Nha môn đã đóng cửa từ lâu, Vương Hâm phải đập cửa một hồi lâu, Triệu đại nhân mới ra mở cửa.
74 Khi Vương Hâm tỉnh lại, phát hiện mình đã thoát khỏi đại họa, tin rằng mình đã gặp được đại phúc, Tiểu Điềm, Tiểu Điềm đâu? Vương Hâm nghi hoặc nhìn xung quanh, thử cử động tay một chút mà một cơn đau truyền khắp cơ thể.
75 - Đại phu, đa tạ ngài. Vương Hâm cảm kích nói. - Không có gì, nếu không phải Quách Tiểu Phong là tướng công của đồ đệ ta, ta cũng chẳng buồn cứu cậu đâu, cậu xem cậu đã khiến cô nương đây thành ra thế nào rồi?Vị đại phu hài hước nói.
76 Mấy người Quách Tiểu Phong dưới sự chỉ dẫn của Thượng Quang Văn Cẩm nhanh chóng ra khỏi rừng hoa đào và đã đến căn phòng nhỏ của đảo Đào Hoa, Chu quản gia đã kính cẩn chờ đợi ở đó rất lâu rồi, ngoài Chu quản gia ra vẫn còn sáu nam nhân có vẻ rất kỳ dị.
77 Đã đến nước này, Âu Dương Tiên cũng lực bất tòng tâm, nhưng chất dịch lỏng của quái vật này hình như không có độc tính, không thì Âu Dương Tiên đâu có thể tiến như bay đến bây giờ.
78 Thú mỏ vịt bị Quách Tiểu Phong và Hoàng Bỉnh Phong hợp sức khắc chế, cứ ngỡ mọi chuyện như vậy là kết thúc, nhưng từ tứ phía lại truyền lại một âm thanh nguy hiểm, khiến hai người không thể không đề cao cảnh giác.
79 Sau khi lũ rắn bò đi hết, Hoàng lão đảo chủ cũng biến mất, tâm tình Hoàng Bỉnh Phong cũng khó tránh khỏi một sự xúc động nghẹn ngào đang dâng trào. Rất lâu sau, Hoàng Bỉnh Phong mới quay mình nhìn Quách Tiểu Phong nói.
80 Với bộ dạng này của Âu Dương Tiên, nhất định là không thể tiếp tục tham gia đại hội suy lý lần này, tạm thời phải ở lại đảo Đào Hoa để điều trị vết thương.