1 Sún Lé được Thiều-Hoa dặn, phải giải mối lo nghĩ cho Mã Huy nếu không y bỏ trốn. Y bỏ trốn rồi, thì người khác thay thế, thì khó mà kiềm chế được. Sún-Lé bảo y: - Mã đại ca đừng sợ, bề gì tôi cũng dấu cho đại ca.
2 Giá nghiêng thành nhất tiếu thiên kim, Mắt xanh trắng, đổi lầm bao khách tục. (Nguyễn-Khắc-Hiếu, Đời đáng chán) Phương-Dung bấm Trần Năng. Cả hai cùng có ý nghĩ như nhau: - Không lẽ xa giá Mã thái-hậu? Bà vừa rời khỏi đây, không lẽ bà trở lại ? Trở lại để làm gì? Cỗ xe đến trước lầu Thúy-hoa thì ngừng.
3 Dù ai không mong đợi, Dù ai không lắng nghe (Hàn-mặc-Tử) Chu Hựu nghiêm mặt hỏi Lê Đạo-Sinh: - Tướng quân bảo ta lên đồi triều kiến Thái-hậu? Thái-hậu hiện đang ở Lạc-dương chứ đâu có ở đây? Mới giờ Mão hôm nay, ta còn bái kiến ngài tại Hoàng-thành, sao ngươi bảo Thái-hậu ở trên đồi? Ngươi mới làm quan, mà dám giả chỉ dụ cả Thái-hậu, ta e rằng khó giữ nổi cái đầu.
4 Khất đại phu hướng vào Đào Thế-Kiệt: - Đào-hầu! Đặng Thi-Sách nói đúng đó. Về võ công, lão phu hơn Đào-hầu. Song về đạo lý phục hồi Lĩnh Nam, lão phu nguyện tuân lệnh người.
5 Hoài-Nam vương nói: - Đúng ra triều đình tôn trọng lời hứa đó. Song vì Lĩnh Nam giúp Thục đánh chiếm Kinh-châu, Hán-trung, Ích-châu và Trường-an. Đó là Lĩnh Nam phụ triều đình, chứ không phải triều đình phụ Lĩnh Nam.
6 Đào Thế-Kiệt lo ngại một biến cố gì không hay đã diễn ra. Ông cầm thư đọc: Niên hiệu thứ nhất, Lĩnh Nam hoàng đế, tháng ba ngày 10. Đệ tử, Đào Tứ-Gia tức Sún Cao.
7 Nguyễn Ngọc-Danh hỏi: - Hoàng tiên sinh! Xin Tiên sinh giảng cho tôi nghe về sự khác biệt của hai Ngũ pháp trường xuân được không? Hoàng Đức-Phi cung kính đáp: - Nguyễn vũ vệ đã muốn biết, tiểu nhân xin kính cẩn trình bày.
8 Quang-Vũ cho rằng Mã thái-hậu chưa giám ra tay ngay. Y giao Lạc-dương cho hai ông chú Hoài-nam vương, Tần vương, rồi giả làm thị vệ đến Nghi-dương đón Hàn Tú-Anh.
9 Lần đầu tiên trong đời Đào Kỳ gặp một đối thủ có công lực cao thâm ngoài sự tưởng tượng. Đến Khất đại phu, hôm ngộ nhận ở Thành-đô, chàng đối chưởng với ông, chỉ ngang tay nhau.
10 Đô Dương đứng dậy nói: - Đất nước đã phục hồi. Trong cần nội trị vững. Ngoài cần phòng bị. Chúng ta, là người võ lâm, lấy võ đạo hành hiệp, không gây hấn với lân bang.
11 Trưng Nhị hỏi Vũ Trinh-Thục: - Sư muội! Xin sư muội cho biết tình hình giặc tại Luy-lâu? Vũ Trinh-Thục lên tiếng nói: - Trước khi các anh hùng mang quân sang Trung-nguyên, Tô Định không có quân trong tay.
12 Sau khi tế mộ, phong thần Nguyễn Trát cùng đệ tử Long-biên tuẫn quốc. Trưng vương truyền lệnh: - Các sư đệ Trần Quốc-Dũng, Quốc-Lực, Quốc-Uy gấp trở về Thiên-trường, tổ chức nền hành chính, an ninh.
13 Phương-Dung đứng ngoài, nàng muốn giúp tổ sư, nhưng không biết làm sao. Bằng như nàng rút kiếm trợ giúp ông, là điều không bao giờ ông chịu. Cách đây hơn hai mươi năm, Nguyễn Phan nổi tiếng là Lĩnh-nam thần kiếm.
14 - Lê Ngọc-Trinh, xuất thân đệ tử danh gia. Ái đồ Khất đại phu. Được sư phụ sai xuất hiện giúp Trần Năng thống nhất ba mươi sáu động Nam Mê-Linh. Thay sư phụ quản trị các trang ấp của Lê Đạo-Sinh.
15 Phật-Nguyệt truyền y sĩ săn sóc Công-tôn Thiệu, Vũ Chu. Bà nói với Sún Hô: - Sư đệ đem bọn tù nhân đi hỏi cung, để biết tin tức. Sún Hô vâng lệnh ra ngoài, cùng với Vi Lan.
16 Mọi người vượt hàng rào, biến vào rừng. Xích-Hầu, Cu Bò vọt lên cây. Mỗi người cắp một tù nhân, đu từ cành này qua cành kia nhanh như vượn. Còn Đào Quí-Minh với công chúa Vĩnh-Hòa phải men theo gốc cây mà đi.
17 Chu Long xuất thân là một đại tôn sư võ học. Y đứng đầu Liêu-đông tứ ma. Trước đây hơn hai mươi năm, người em út của y, Vương Hùàng đã đấu với đệ nhất cao thủ triều Hán là Sầm Bành ngang tay.
18 Sau khi chôn cất tử sĩ. Phật-Nguyệt đánh trống, truyền các tướng sĩ vào họp. Bà ban lệnh phủ tuất gia đình tử sĩ. Cứ như luật Lĩnh-Nam. Tử sĩ tuẫn quốc đương nhiên được thăng lên một cấp.
19 Sáng hôm sau có sắc chỉ Quang-Vũ ban xuống, phong làm Vũ-vệ hiệu úy Tây-cung. Cu Bò lạy tạ, lĩnh chức. Đối với nó, chức tước của Lĩnh-Nam mới oai, hoàng-đế Lĩnh-Nam mới thực sự là hoàng-đế.
20 Quang-Vũ từ võng bước xuống. Mặt y tái mét. Hai thái giám đỡ y đi vào. Mọi người quì mọp xuống đất. Y gượng cười, dơ tay vẫy, ra hiệu miễn lễ. Y ngồi xuống.