1 Nghe nói chư ma quần quỷ không có máu. Truyền thuyết này tịnh không chính xác. Quỷ không có máu, ma có máu. Ma huyết. Nghe nói bọn chúng vì để mừng thọ thập vạn tuế của cửu thiên thập địa đệ nhất thần ma, tựu dụng ma huyết của bọn chúng, hóa thành một con huyết anh vũ, để làm món quà của bọn chúng.
2 Trong sương lạnh xuất hiện một người. Một hắc y nhân cao thẳng như tiêu thương, khuôn mặt lạnh lùng, nhãn thần tàn khốc. Vương Phong hỏi : - Ngươi biết nguyện vọng của lão? Hắc y nhân đáp : - Lão muốn ta chết.
3 Mưa đêm lất phất. Trên đạo lộ khách bộ hành thưa thớt, bên ngoài Bình An lão điếm có ba kỵ mã phóng nhanh. Ngựa nhanh, động tác của người càng nhanh hơn.
4 Ra khỏi con hẻm đó, là một con đường dài. Chỉ có một con đường. Vương Phong cho tới bây giờ mới thấy, nơi đây tịnh không phải là một thị trấn phồn hoa, cũng không quá lớn.
5 Người đã vào tới. Hai gã bộ đầu đội mão hồng anh, trong tay đã chuẩn bị thiết phủ để khai quan. Bọn họ có vẻ có kinh nghiệm làm chuyện này lắm. Vương Phong lạnh lùng đứng đó nhìn, hai người nhanh nhẹn bắt đầu cạy nắp quan tài.
6 Độc Kiếm Thường Tiếu vô luận đi đâu cũng không chỉ đi một mình. Giống như Huyết anh vũ, y cũng có mười ba nô tài. Mười ba người là những hảo thủ Lục Phiến môn do chính y chọn lựa, đa số luôn luôn cả ngày vây quanh hai bên tả hữu của y, còn có một số ít, nếu không phụng mệnh đi điều tra, xếp hàng đi trước mặt y.
7 Đêm đã khuya. Một khi đêm khuya, thanh âm cũng có nhiều. Tiếng lồng chim đu đưa, tiếng côn trùng mùa thu, vốn là những thanh âm rất nhỏ, hiện tại đều nghe rất rõ.
8 Đêm càng khuya. Trăng lưỡi liềm cong vòng lạnh lẽo giữa không trung, ánh trăng ảm đạm chiếu lên cánh cửa đen sì. Cửa đóng chặt, trên mặt cửa khắc những hoa văn yêu dị, trong bóng tối vẫn thấy rõ.
9 Mưa lại rơi, ngọn đèn bão treo bên ngoài Bình An lão điếm đã bị gió thổi tắt. Lồng đèn đã rách nát, tuy là đèn bão, cũng không thể chịu đựng mưa to gió lớn tối nay.
10 Thiết Hận là một danh bộ, hắn muốn truy lùng điều tra lai lịch của một người tự nhiên là có biện pháp, hắn biết tịnh không có gì là kỳ quái. An Tử Hào, Vi thất nương, không ngờ cũng biết, đó mới là kỳ quái.
11 Tiếng chuông vừa lọt vào tai, tâm tình Vương Phong khẩn trương ngay lập tức. Tiếng chuông này chàng đã nghe qua hai lần. Lần đầu trong bóng đêm thê mê, trên hoang mộ âm trầm, lúc tiếng chuông tan biến, chàng đã thấy Quách Dị tử khí đầy mặt.
12 Anh vũ, anh vũ -- huyết nô là chim, cũng là người. Anh vũ đương nhiên cũng là một con chim, có lẽ nào cũng là người ?Người đó là ai ?Người đó hiện tại ở đâu ?Anh vũ là ai ?Anh vũ ở đâu ?Vương Phong nhịn không được muốn nhảy xuống.
13 Tịnh không phải là Vương Phong. Thanh âm đó lọt vào tai, Vương Phong cũng ngạc nhiên thất kinh, chàng so với Huyết Nô và Lý đại nương còn kinh ngạc dữ hơn.
14 Đêm càng khuya càng tĩnh lặng, gió thổi tiêu hồn. Trong tiếng gió có tiếng leng keng không ngừng, nghe rõ mồn một, giống như lúc huyết nô bay vào, mang theo tiếng chuông quái dị đó.
15 Tiếng bước chân dừng lại bên ngoài cổng. Ai ?Hữu thủ của Vương Phong bất giác đã nắm chặt cán đoản kiếm. Tiếng bước chân chỉ dừng lại một chút lại vang lên, bước vào trong màn bích lục.
16 Cả người Vương Phong đều ngây ra. Cũng không biết bao lâu sau, chàng đột nhiên giơ tay ra, sờ về phía thạch tháp bên kia. Nhiệt hỏa liếm vào bàn tay chàng đau điếng.