1 Ta là Tiểu Nhã năm nay 17 tuổi, từ khi lên 8 tuổi, do bị tai nạn nên mỗi đêm ta đều mơ thấy một nam nhân vận hắc y đứng nhìn mình rơi lệ. Giấc mơ ngày nào cũm lặp lại, rất chân thực, nhưng khi tỉnh lại thì ta lại quên mất khuôn mặt hắn.
2 Tiểu Nhã hoảng sợ tìm cách ra khỏi quỷ vương tông. Nàng dựa theo trí nhớ của Bích Dao ra đến cửa, gặp 2 người canh gác. Tiểu Nhã nhặt viên đá nhỏ ném qua một bên dụ họ rời đi.
3 Tiểu Nhã vào tiệm y phục, chọn một bộ hồng y mặc luôn. Lúc thay y phục nàng thấy chân váy bị mất một mảnh vải, thiết nghĩ có thể do lúc nãy bị Tiểu Hôi kéo rách luôn rồi.
4 Chu Tiểu Hoàn cho người sắp xếp phòng cho nàng, tối đến cơm nước đúng giờ. Ăn xong nàng nhìn tay nải, quyết định nên dấu trọn vẹn những đồ của Bích Dao đi, tránh gây phiền phức.
5 Quỷ Lệ cứ đứng im nhìn nàng chằm chằm, nàng bị hắn nhìn như vậy liền đỏ mặt dãy dụa:
- Cái đó, đa tạ ngươi đỡ ta, giờ không sao rồi, thả ta xuống đi
Hắn hơi nhíu mày, như muốn nói gì đó với nàng nhưng lại thôi khiến nàng cảm thấy khó hiểu.
6 Cái ôm của hắn rất ấm áp, nhưng cơ thể hắn lại rất lạnh.
- Tiểu Phàm ca ca, tỷ ấy là Tiểu Nhã, không phải Bích Dao.
Trong lòng nàng dâng lên một tia đau lòng.
7 Không lâu sau, nàng tỉnh lại, thấy toàn thân đau nhức. Vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Quỷ Lệ đang đứng trước mặt nhìn nàng. Tiểu Hôi thấy nàng tỉnh rồi liền "chí chí" kêu lên.
8 Giờ thì hay rồi, còn mỗi mình nàng, nàng nên là gì đây?
"A đúng rồi, trong tiểu thuyết là Quỷ Lệ tự tỉnh lại sau tiếng gọi của Bích Dao, nhưng giờ Bích Dao đang ở đây mà? Thôi được rồi, để nàng gọi hắn"
- Tiểu Phàm! Tỉnh lại đi, Tiểu Phàm! Trương Tiểu Phàm?
Quỷ Lệ vẫn bị trói ở đó khuôn mặt không có chút biểu cảm, có phải nàng gọi không đủ thành ý không?
Nàng phân vân ghé sát mặt hắn nhìn gọi lại:
- Tiểu Phàm? Tiểu Phàm?
Đột nhiên hắn mở mắt, đôi mắt đỏ ngầu đầy sát khí khiến nàng hơi hoảng sợ.
9 Tiểu Nhã đứng không vững, Tiểu Hoàn mau chóng chạy đến chỗ nàng:
- Tỷ tỷ, tốt quá rồi. Có nước thần có lẽ chuyện của Bích Dao tỷ tỷ sẽ có chuyển biến tốt.
10 Đêm hôm đó, Tiểu Nhã mơ một giấc mơ kì lạ. Nàng mơ thấy Quỷ Lệ vận lam y đang ngồi dưới gốc cây cổ thụ châm lửa nướng thỏ. Hắn cười ôn nhu nhìn nàng nói:
- Bích Dao, qua đây ăn nào!
Người hắn gọi không phải nàng nhưng nàng lại như bị mê hoặc đi tới bên hắn, thời gian như ngừng lại giây phút này.
11 Quỷ Lệ liếc Tần Vô Viêm một cái sắc bén rồi nói:
- Đừng sợ. Có ta ở đây, không ai dám bắt nạt cô!
Tiểu Nhã nhìn Quỷ Lệ, trong lòng cũm cảm nhận được một tia ấm áp khó tả.
12 Tần Vô Viêm và Quỷ Lệ đi nửa ngày trời cũng không thấy quay lại, Tiểu Nhã cũng an tâm hơn. Nàng ở trong phòng ngồi thiền tụ khí điều dưỡng cơ thể.
Trong lúc ngồi thiền, nàng rơi vào huyễn cảnh.
13 Quỷ Lệ nắm tay nàng đi đến vách núi. Hắn hơi giật mình buông tay nàng ra. Thế mà hắn lại nắm tay nàng ư? Từ lúc sinh ra đến giờ, nữ nhân mà hắn nắm tay qua cũng chỉ có Bích Dao và nàng.
14 Nàng khẽ run run khi cảm nhận được hắn đang cắn nhẹ môi nàng. Tiểu Nhã tròn mắt nhìn hắn.
"Đây. . . . đây là nụ hôn đầu của ta đó. Hình như, cũng là nụ hôn đầu của hắn"
Trong trí nhớ của Bích Dao, bọn họ chưa một lần hôn nhau.
15 Nửa đêm sấm chớp sét đánh vang trời, Quỷ Lệ vốn không thích ồn ào nên hắn tạo kết giới trước cửa động để cách ly với thế giới bên ngoài. Hắn vốn định ngồi thiền đến sáng nhưng vô tình nhìn thấy đuôi rắn đang bò về phía bên kia khoảng ngăn cách y phục.
16 Trước cửa Quỷ Vương Tông, Chu Tiểu Hoàn đang đi đi lại lại:
- Thư Thư, huynh nói xem Tiểu Nhã tỷ ở đây có ổn thật không?
Tăng Thư Thư tay cầm quạt chắt chắt vào tay đáp:
- Ổn hay không lát nữa Tiểu Phàm với Tiểu Nhã ra không phải là sẽ biết sao
Chu Tiểu Hoàn tỏ vẻ chán trường:
- Huynh nói vậy cũng nói được
- Hồng y nữ hiệp ra rồi kìa.
17 Tiểu Nhã bị Quỷ Lệ gọi liền đứng lại:
- Ta, về Du đô với Tiểu Hoàn
Quỷ Lệ không hiểu, vì sao nàng phải rời đi? Đây rõ ràng là nhà của nàng, nơi mà nàng lớn lên, có người thân của nàng còn có hắn yêu nàng! Chẳng lẽ nàng mất trí nhớ rồi? Hay là nhớ được một ít?
- Sao Phải về Du đô, ở đây không tốt sao?
"Tốt mới lạ, bên cạnh có tên ác ma chuyên đi hút máu người, những người khác thì hạ độc tính kế ta.
18 Trên đường ngự kiếm về du đô, nàng hí hửng ngắm cảnh xung quanh, Chu Tiểu Hoàn thấy lạ:
- Tỷ tỷ, tỷ yên tâm. Sau khi về Du đô muội sẽ tìm cách giải cổ độc cho tỷ, như vậy tỷ sẽ không phải nhìn sắc mặt của họ nữa.
19 Sáng hôm sau, nàng giật mình tỉnh dậy vì lạnh. Xunh quanh kết giới đã biến mất từ bao giờ, sau gáy truyền đến cơn đau nhẹ. Ây da, có phải nàng ngủ không đúng tư thế nên mới bị đau cổ không nhỉ.
20 Tiểu Nhã ở Du đo 10 ngày, trong 10 ngày này nàng dã suy nghĩ rất nhiều, tối hôm qua là đêm cuối cùng nàng gặp được ý thức của mình ( Bích Dao) trong kiếp trước.