1 - Lão gia, tam phu nhân có rồi!Một nha hoàn trên người mặc y phục màu xanh lục, mi thanh mục tú từ xa chạy đến, hưng phấn hô lớn. Một vị trung niên nhân trên người mặc thanh y, khí thế kinh nhân đang ngồi xem sách.
2 TTa hiện tại đã được sáu tuổi, năm vừa rồi đã tiến vào cảnh giới Tích Cốc sơ kỳ. Ta phảng phất như trở lại thời kỳ trẻ thơ, giao lưu cùng với những hài tử chung quanh, trêu chọc đùa giỡn.
3 Ta kinh ngạc phát hiện gã Lang Phong này cũng không phải là một kẻ tầm thường, hắn gây cho ta một loại cảm giác giống như bị dã thú uy hiếp vậy. Xem ra gã Lang Phong này là nhân tài thiên phú.
4 Ta yên lặng ngồi trên ghế, nhìn hoa lê mọc đầy vườn, tâm tình vô cùng bình tĩnh. Gió nhẹ thổi qua, vài phiến hoa theo gió phất phơ rơi xuống. Ta thật sự rất hưởng thụ cảm giác thanh tĩnh này, tâm hồn là một phiến không linh.
5 Ta cao hứng đứng trên bãi cỏ hậu hoa viên, múa bài Thiếu Lâm La Hán Quyền. La Hán Quyền này là căn nguyên của Thiếu Lâm ngoại gia công phu, cái gì Thiếu Lâm bảy mươi hai tuyệt kỹ cũng là từ nó diễn hóa mà ra.
6 Ta không có biện pháp nào, chỉ đành nói: - Con làm sao biết được! Hôm đó khi con và người hầu của Âu Dương công tử tỉ thí, hắn cũng đứng một bên xem. Sau khi tỉ thí kết thúc, con bảo Âu Dương công tử đưa mẫu thân của người hầu đến chỗ con.
7 Đồng ruộng vô biên lướt qua người ta như chớp, trước mặt xuất hiện một mặt hồ mênh mông. Tốc độ của ta vẫn nhanh như trước, không hề chậm đi một chút nào, lao về hướng mặt hồ yên ả trước mặt.
8 Ta như một cơn gió lướt qua đại môn của Trương gia, yên lặng đứng trước cửa phòng của mẫu thân. Lúc này trời tối đen, toàn phủ thế gia chìm vào trong một phiến tĩnh mịch.
9 Phụ thân, là phụ thân! Toàn thân ta run lên. Ta muốn quay đầu lại, bước ra cửa nhìn ông ấy, nhưng ta lại không thể hạ quyết tâm tha thứ. Ông ta vì sao lại ở bên ngoài, không bước vào nhìn ta? Ha ha! Phụ thân, người vẫn còn khăng khăng vì lợi ích của thế gia.
10 Ta kinh ngạc nhìn thiếu áo tím niên này. Hắn cũng đang nhìn ta, không hề lo lắng chút nào, thập phần trầm tĩnh. Ta là địch nhân của bọn hắn, vậy mà hắn không hề sợ hãi chút nào.
11 Đoàn người chúng ta theo mấy gã tiểu binh thẳng đến sơn trại. Lúc này hiện ra trước mắt ta là hai chiếc rương lớn. Thật đau đầu, mấy cái rương lớn này đúng là khó xử lý nhất.
12 Ta thong thả đi đến trước mặt Trương đại thúc, nhìn ông ta, nhìn ánh mắt của ông ta, đôi mắt có thể nhìn thấu mọi vật trên thế gian. Trương đại thúc tên là Trương Cuồng, ông ta quả thật rất cuồng, mà cũng có tư cách để cuồng.
13 -Trương đại thúc, chúng ta sắp lên đường, đại thúc có cần chuẩn bị gì không? Ta nhìn Trương đại thúc cười cười hỏi. Ông ta lúc này hoàn toàn chìm trong lời khen ngợi vừa rồi của ta.
14 Ta tiến vào trang viên tương lai của ta. Vừa bước qua đại môn, một chiếc cầu đá dài liền xuất hiện trước mắt. Bên dưới cầu là một hồ nhân tạo rất lớn, dưới đó còn có không ít thực vật thủy sinh.
15 Trong đầu ta đột nhiên lóe lên linh quang. Chẳng lẽ là có một quần mật thất bên dưới bên dưới trận thế này, nhưng thông đạo thì lại ở nơi khác rất xa? Rất có khả năng! Ta càng nghĩ càng thêm khẳng định.
16 Ta nhìn trận thế trước mắt, có thể nói là trận thế vĩ đại nhất tại Thanh Long đại lục, thở dài tiếc nuối. Xin lỗi, vì kế hoạch của ta, đành phải phá hủy ngươi thôi! Ta vận chân nguyên lực, hai tay giơ ngang, mười ngón tay hoặc co, hoặc duỗi, hoặc kết lại, hoặc rung lên.
17 Nhìn mọi người từng người một ngồi xuống, dáng vẻ thập phần nghiêm túc, ta mãn ý điểm đầu, mọi người còn biết khinh trọng trước sau. Ta đầu tiên đi đến bên cạnh Lang Phong đại ca, nhân vì Lang Phong đại ca thân thể rất tốt, lại đã luyện Thái Cực Âm Dương Quyết được mấy ngày qua, tẩy tinh phạt tủy cho hắn là dễ nhất.
18 Toàn mật thất chìm trong không khí vui mừng hoan hỉ, mọi người đều biết giá trị của viên vô hạ bích ngọc này, mọi người từ sau khi biết thân phận của ta, đều quyết định cùng đứng trên một trận tuyến với ta.
19 - Thiếu gia, các gian phòng trong Tinh Phong trang viên đều hoàn toàn chỉnh lý sạch sẽ, đã có thể vào ở được. Vương ca đi đến gian phòng của ta, bước đến bên cạnh ta cung kính nói.
20 - Hừm. Chỉ thấy một lão già đứng trên đài cao của phách mại hội hừm mấy tiếng, chúng nhân bên dưới lập tức yên tĩnh trở lại, nhìn lão già trên đài cao, nhân vật chính của hôm nay đã lên đài, còn nghị luận gì nữa chứ ? Người trên đài cao chính là đại tổng quản của Kinh Thành Phách Mại Hành, toàn quyền phụ trách các sự vụ của Kinh Thành Phách Mại Hành, ngươi muốn hỏi lão bản của Kinh Thành Phách Mại Hành này là ai ? Chính là một nhân vật nhìn không thấu nha – đương kim thánh thượng.