1 Đã là người của giới võ lâm, tất phải nghe đến uy danh lừng lẫy của tay kiếm vô địch thiên hạ: Yến Nam Thiên!Và đã là người của chốn giang hồ, thứ nhất là những thiếu nữ đang độ mơn mỡn đào tơ, tất không sao khỏi mơ ước một dịp nào được nhìn thấy vẻ hào hoa tuấn tú tuyệt phàm của chàng kiếm sĩ đẹp trai nhất Giang Phong, cũng như tài múa kiếm vô song của vị kiếm thủ Yến Nam Thiên.
2 Đôi mắt của Giang Phong bốc lửa, chàng nhìn nơi nào cũng thấy rực lên một màu hồng, màu của máu. Phải! Chàng phải khơi dòng máu của bọn Hồng Y Kê Quan và Hắc Diệu Quân, khi nào máu của chúng chảy đến giọt cuối cùng, lòng chàng mới lắng dịu.
3 Yêu nhau, từ trong cảnh nguy, yêu nhau là cả hai biết rằng họ tự lên án tử hình cho họ, họ cam nhận cái án tử hình đó, để yêu nhau. Yêu như thế, là tự nguyện đồng tử với nhau rồi.
4 Địa phương là một thị trấn nhỏ, rất nhỏ, có lối sinh hoạt oể oải, mỏi mòn. Địa điểm là một ngôi quán, dĩ nhiên phải nghèo nàn vì dân cư nơi đây mệt phờ trong cái việc kiếm ra đồng tiền bát gạo, còn đâu mà phè phỡn bên chén rượu chung trà?Ngôi tửu quán dựng lên dựa con đường trải đá, con đường duy nhất của thị trấn xác xơ này, thỉnh thoảng tiếp đón một vài viễn khách.
5 Hoàng hôn xuống, đêm đuổi dần những tia nắng cuối cùng, đùn tại phương trời Tây, kết tinh thành ráng muôn màu, gợi niềm nuối tiếc cho khách độc hành trên quảng đường vắng lặng.
6 Sông Hòa Điền nước tuôn như thác đổ. Thời gian vào tháng bảy, thái dương tàn chênh chếch về Tây, mặt nước nhuộm vàng chơm chớp cuốn tạo cái vẻ linh động hùng vĩ cho con sông dài, rộng.
7 Một ngọn đèn không sáng lắm, song chiếu ngay mặt Yến Nam Thiên, ánh sáng đó càng làm cho y khó chịu ít nhiều, y muốn đưa tay che, cho đôi mắt bớt chóa, song tay cũng như chân không cử động được.
8 Cáp Cáp Nhi nhìn xuống Yến Nam Thiên đang nằm bất động trên nhà, bỗng bật cười ha hả, kêu lên :- Các vị không nên tranh giành với nhau nữa! Về cái việc này, tại hạ đã có một chủ trương.
9 Tiểu Linh Ngư lớn lên. . . Ác Nhân cốc chẳng phải ít người, song những người thân cận hắn nhất là Đỗ bá bá, Tiếu bá bá, Âm thúc thúc, Lý thúc thúc, Vạn thúc thúc và một người nữa có lúc hắn gọi Đồ thúc thúc, có khi hắn gọi Đồ cô cô.
10 Tiểu Linh Ngư nhìn sững y một lúc, đoạn hừ một tiếng :- Như vậy là bại hoại sao? Nếu cho là bại hoại thì cái điều bại hoại đó, một gã đánh xe lừa cũng làm được, đợi gì một cao thủ võ lâm?So sánh với những hành động của các vị thúc bá của hắn trong Ác Nhân cốc thì việc thông gian chẳng đáng kể gì.
11 Bước ra khỏi nhà, hai con người bên trong đã biến thành hai con người khác. Nói biến thành hai con người khác, không đúng lắm, bất quá họ trở lại trạng thái của mỗi ngày.
12 Tiểu Linh Ngư lẩm nhẩm :- Ngươi làm cao với ai? Ngươi không nhìn ta, dễ thường ta nhìn ngươi à? Đừng tưởng mình cao giá!Hắn cố ý nói lớn lên, dù nói với chính mình, nói lớn để cho thiếu niên nghe lọt, thiếu niên hiểu là câu nói đó dành đặc biệt cho y.
13 Tiểu Linh Ngư vỗ tay cười lớn :- Hay! Hay! Phong Cuồng Nhất Bát Thức! Cái tên nghe tuyệt diệu quá chừng. Bây giờ ta mới biết, kẻ điên cũng biết sử dụng quyền pháp, một thứ quyền pháp đặc biệt dành cho kẻ điên.
14 Tiểu Linh Ngư nấp mình trong bụi cỏ quan sát tình hình, thấy rõ bọn họ Lý xuất hiện bao vây Thiết Tâm Nam rồi anh em họ Mao mới lặng lẽ tiến đến. Có thể là họ đợi anh em Lý gia xuất thủ trước.
15 Có bóng ma nào lại khả ái?Nhưng, bóng ma đỏ này đáng yêu lạ!. Gặp thử bóng ma này, dù biết rằng người và ma thuộc hai thế giới riêng biệt, không thể hòa hợp nhau, người ta cũng dám yêu như thường.
16 Thiết Tâm Nam kêu lên:- Không. . . không. . . ạ. . . không sai! Lan! Hoa Lan!Tiểu Linh Ngư mĩm cười:- Ta có biết, bây giờ, ngươi đang bàng hoàng, ngươi chẳng biết phải đi đâu, ngươi chẳng biết làm gì, cho nên ta không nói gì hết, ta muốn để cho ngươi yên tịnh mà suy tư.
17 Âm thanh nghe ra rất lạnh, song lạ làm sao lại êm tai. Ngoài Tiểu Tiên Nữ ra, còn ai có giọng nói đó ?Thiết Tâm Nam lập tức ngưng khóc, Tiểu Linh Ngư cũng thoáng giật mình, nhưng hắn không hề quay đầu nhìn lại, hắn tiếp tục thở dài rồi than:- Má nó khóc làm chi ! Không chết đâu mà má nó sợ ! Yên trí đi, chúng ta cần nhất là phải đi gấp, nếu không thì cửa ải đóng lại, chúng ta phải đợi đến sáng mai, như vậy thì trễ quá, mà trễ một chút là tình trạng của nó nặng thêm một chút.
18 Tiểu Linh Ngư xì một tiếng :- Đại ca? Ngươi thử đứng gần xem ai nhỏ hơn? Ngược lại, ngươi phải gọi ta là đại ca mới phải!Hắc Tri Thù trừng mắt nhìn Tiểu Linh Ngư trân trân một lúc lâu.
19 Người đó, chẳng phải là Tiểu Tiên Nữ. Giọng nói của nàng, có bảy phần giống giọng nói của Tiểu Tiên Nữ, nhưngTiểu Tiên Nữ không thốt chậm rãi như vậy, chưa bao giờ Tiểu Linh Ngư nghe Tiểu Tiên Nữ thốt thong thả một lần nào.
20 Theo chân Mộ Dung Cửu, Tiểu Linh Ngư quan sát qua khắp tám gian nhà. Mộ Dung Cửu càng phút càng tỏ lộ vẻ ôn hòa, đến ánh mắt cũng ôn hòa luôn, niềm lạnh nhạt tan biến mất, nàng nhận ra tiểu quỷ thực sự không khả ố như nàng tưởng lúc đầu, và câu chuyện của hắn càng lúc càng hấp dẫn hơn.