1 Truyền rằng, ai vào được cổ thành sẽ học được cái thế võ công, lên ngôi bá chủ. Xa xa, giữa rừng tuyết trắng phủ dày trên những ngọn anh đào trơ trụi lá bỗng xuất hiện một tia chớp màu huyết, băng mình trong tiếng réo rít của những đợt gió tuyết lùa xuống từ ngọn Tuyết Sơn hùng vĩ.
2 Ngôi tửu quán dưới tàn cây cổ thụ tỏa ra mùi rượu thịt thơm lừng quyến rũ khách bộ hành. Nhưng không phải vì thế mà hôm nay quán đông khách. Thực khách phần lớn là giới giang hồ, khẩu khí lớn, đao kiếm đầy mình.
3 Hai cô cháu sau khi chia tay thiếu niên lưng gù liền nhắm trấn Đông Bình thẳng tiến. Tuyết Từ có lẽ không vui, thỉnh thoảng lại thở dài. Tạ Tam Cô chau mày hỏi:- A đầu! Ngươi có chuyện gì mà thở vắn than dài?- Từ nhi.
4 - Lão phu chờ ngươi đã lâu rồi. Chàng gù dừng chân, xoay người vòng tay bái lễ:- Tiền bối nói vãn bối chăng? Lão hòa thượng ngồi dậy vươn vai ngáp dài, xương cốt chuyển động nghe kêu răng rắc.
5 - Có chuyện rồi đây! Dứt lời, lão phóng ra khỏi phòng, Ngạo Thiên cũng vội vàng theo sau. Dưới lầu lúc nào có khoảng hơn chục tên võ sĩ của Khương gia, đao kiếm tuốt trần vây lấy cô cháu họ Tạ.
6 Xú Hòa Thượng chén một bữa rượu thịt no say rồi lên giường nằm ngáy như sấm. Riêng Âu Dương Ngạo Thiên trong lòng trĩu nặng âu lo nên không tài nào ngủ được.
7 - Tiểu tử còn trở lại đây làm gì? Ngạo Thiên chẳng đặng đừng liền đẩy cửa bước vào. Hòa thượng đang ngồi độc ẩm, nói mà không ngẩng lên:- Ngươi quả thật không sợ lão phu lấy mạng sao mà còn trở lại? Ngạo Thiên cười gượng:- Vãn bối có mỗi cái mạng nhỏ này, tiền bối muốn lấy bao giờ mà chẳng được.
8 - Các ngươi muốn gì? Bọn võ sĩ áo đen chính là đệ tử Hắc Kỳ đường. Tên đường chủ cũng bước ra lạnh lùng hỏi:- Phải chăng các ngươi là người của Thuận Thiên giáo?- Nếu đúng thế thì đã sao!- Ta thừa lệnh bắt các ngươi về tra xét, biết điều thì xuôi tay chịu trói sẽ bảo toàn tính mạng.
9 Từ lúc gặp nhau đến giờ, đây là lần đầu tiên Ngạo Thiên thấy Xú Hòa Thượng cả ngày đăm chiêu không nói năng gì. Ngay cả đến rượu thịt, lão cũng không màng ngó tới.
10 Hừ! Ngươi không định đi chung với bọn ta đấy chứ? Hòa thượng đỏ mặt gắt lên:- Ta việc gì phải đi chung với các ngươi. - Thế sao ngươi không tách ra mà cứ lẽo đẽo theo ta?- Tạ Tam Cô! Mụ thật nhiều chuyện.
11 - Tả sứ! Trương Thiên Hoành lạnh lùng hỏi:- Các ngươi hành sự thế nào rồi?- Thuộc hạ đắc thủ đã bắt được hai tên Thuận Thiên giáo. - Thiếu môn chủ đã đến chưa?- Ta chờ ngươi đã lâu rồi.
12 Giữa rừng có một căn lều trúc có lẽ do bọn thợ săn dựng lên ở tạm qua đêm. Trong lều heo hắt một ánh đèn, văng vẳng vọng ra tiếng sáo du dương trầm bổng nghe thật êm tai.
13 Đứng trước cỗ quan tài là thư sinh che mặt đã từng ra tay với Âu Dương Ngạo Thiên, cạnh đó là Điện Tiền hữu sứ Thái Bảo Cổ Ngạn. Thư sinh che mặt lạnh lùng lên tiếng:- Hoắc Đô! Từ trong đám võ sĩ bước ra một trung niên đại hán có một vết sẹo dài vắt ngang trên gương mặt gớm ghiếc:- Thuộc hạ có mặt.
14 - Thảm quá. . . Thảm quá. . . Lão cúi xuống rút lá cờ Thuận Thiên cắm trên xác Mạnh trang chủ rồi thốt lên:- Võ lâm đại loạn mất rồi. Ngạo Thiên bất giác nghĩ đến hình dạng mảnh mai yểu điệu, giọng nói dịu dàng thỏ thẻ của thiếu nữ áo hồng mà không ngăn được tiếng thở dài.
15 Cuối cùng, chàng nghe có tiếng bước chân của nhiều người, ánh sáng hắt xuống từ con đường hầm tăm tối. Rồi đó, chàng nhìn thấy hai lục y thiếu nữ cầm trên tay hai ngọn đuốc, theo sau là một trung niên mỹ phụ.
16 - Hồi cung!Lập tức hai trong số bốn thị nữ áo xanh tiến tới cắp lấy thiếu nữ áo hồng, phi thân lao vút đi. Thoáng chốc, cục trường chỉ còn lại mười mấy xác chết nằm ngổn ngang.
17 Tuy nhiên chàng phát hiện có một điều kỳ lạ đang xảy ra trong cơ thể. Dòng chân khí cuồn cuộn lưu thông trong huyết mạch hầu như không còn một sự cản trở nào nữa.
18 Âu Dương Ngạo Thiên nuôi chí luyện thành tuyệt đỉnh khinh công vượt vách núi ra ngoài, nhưng xem chừng với độ cao hàng trăm trượng, lại rêu phong trơn trượt thế này thì không còn hy vọng gì.
19 - Từ khi ca ca cứu muội khỏi ngọn Độc Phong, trên người không còn mảnh vải che thân thì muội đã quyết ý trở thành thê tử của Ngạo Thiên ca ca. Nếu chàng nhẫn tâm từ chối thì muội sẽ nhảy xuống Độc Phong động mà tự tuyệt.
20 Nửa đêm, giữa lúc chàng đang ngủ mơ màng thì bỗng nghe tiếng máy động thân pháp trên nóc nhà. Không chút chậm trễ, chàng ngồi dậy phóng qua cửa sổ vọt lên nóc nhà.