1 H oàng hôn, chưa đến hoàng hôn. Mặt trời lặn đang chiếu trên đại kỳ. Cán cờ màu đen, lá cờ cũng màu đen, thêu năm con chó màu trắng, một đóa hoa màu đỏ.
2 Đ êm. Đèn đã được đốt lên. Trong phòng đầy những mùi thịt nướng và rượu. Trần rất cao, cây cờ Khai Hoa Ngũ Khuyển đang treo tuốt trên trần nhà, theo gió tung bay.
3 T iểu Mã tuy là anh em bạn bè thân thiết với Đinh Hỷ, tính tình lại không giống y. Tiểu Mã không bao giờ chịu động đến đầu não suy nghĩ, trố cặp mắt ra nhìn, vễnh tai lên nghe.
4 C ô chính là Bá Vương Thương sao?Cây thương này dài tới một trượng ba thước, ít nhất cũng cao hơn cô quá gấp bội. Cây thương này nặng hơn bảy mươi ba cân, nặng hơn cô cũng rất nhiều.
5 G ió rít mang theo kình phong, lạnh muốn buốt xương. Có ai biết được, nóng nhất và lạnh nhất, đều có một cảm giác như nhau?Đinh Hỷ biết. Y xông vào trong thương trận này, như xông vào trong một lò lửa đang thiêu đốt hừng hực.
6 Á nh tà dương khắp bầu trời. Đinh Hỷ và Đặng Định Hầu đi dưới ánh tà dương, mồ hôi ra đầm đìa ngoài áo. Hiện tại cổ xe của họ đã bị phá hư, ngựa cũng bị què, ngay cả gã đánh xe cũng bị Đặng Định Hầu đuổi đi.
7 L ên núi dễ, xuống núi cũng không khó. Mặt trời còn chưa lặn xuống bên kia núi, bọn họ đã ở mé dưới rồi. Dưới núi có con đường nhỏ, bên đường có một cây lớn, dưới cây có một cổ xe đang đậu, gã đánh xe là một gã nhỏ con, trần trùng trục, đội chiếc mủ tranh ngồi đó hứng nắng.
8 M ột bên miếu ni cô tại sao lại có miếu Thổ địa? Miếu Thổ địa tại sao lại có địa lao?Ánh mắt của Đinh Hỷ đầy vẻ đăm chiêu, y nhìn chăm chú vào tấm bản bằng đá dưới bệ thần án, miệng lẩm bẩm:- Trong am ni cô hồi xưa, chắc là có một ni cô trẻ đẹp, mới làm ra cái miếu Thổ địa bên cạnh.
9 C ổ xe ngựa còn đang đứng đợi phía ngoài, nhưng gã đánh xe đã đi đâu mất. Đinh Hỷ nhảy lên chỗ đánh xe, rút cây roi ngựa ra, Đặng Định Hầu đành phải để cho y ngồi trước.
10 M ười ba tháng năm, ngày cúng tế Thiên Đế. Y còn có một người bạn sinh nhật cũng vào ngày đó, hình như y vô tình nghe nói đến. Người bạn đó là ai?Đồng tử của Đặng Định Hầu thu nhỏ lại, y bỗng nhớ ra một chuyện.
11 Đ inh Hỷ quả thật đã đi rồi!Y quả thật đã bỏ đi, không những đem theo con ngựa, còn đem theo vò rượu, để lại hai chữ trên xe:- Tái kiến!Tái kiến có nghĩa là, có lúc không bao giờ sẽ tái kiến.
12 M ệnh vận là thứ gì?Mệnh vận không phải là sợi dây ma quái sao, không phải có lúc cũng giống như một con rắn độc quấn chặt lấy một người, làm cho y, bao nhiêu là hùng tâm, bao nhiêu là tráng chí, cũng chẳng thi thố ra được tý gì sao?Có lúc nó cũng biết bay thình lình ra, chộp lấy cái thứ trân quý nhất trong đời mình, cũng như Đinh Hỷ đoạt cây cờ Khai Hoa Ngũ Khuyển vậy.
13 Một cái đèn lồng, dùng que bằng trúc cắm xiêng lên, que trúc cắm vào giữa tường, cây đèn không ngớt dao động. Dưới đèn có một người, một người già lão lọm khọm tàn phế, gương mặt thảm đạm âm ám, đầy những vết sẹo.
14 Đinh Hỷ nói:- Trong kế hoạch của hắn, các ông đáng lý ra đã chết ở trong tháp, chỉ tiếc là. . . Đặng Định Hầu bỗng cười lên một tiếng, nói:- Chỉ tiếc ngươi tấu xảo lại là con của Bách Lý Trường Thanh, tấu xảo là người bạn của ta, lại tấu xảo là Đinh Hỷ thông minh.