1 “Tiểu tử, dĩ nhiên lại chạy đi chơi, chính là muốn ăn đòn đúng không?”.
Giọng nói già nua vang lên trong sơn cốc vắng vẻ cùng với những tiếng ‘cốc cốc’.
2 Lão nhân lúc này đắc chí cười to, khuôn mặt liền trở nên hồng nhuận, đối với cái danh hiệu Độc Cô Cầu Hòa của mình phi thường đắc ý, trái lại Vô Song mặt xám lại sau đó trực tiếp lắc đầu ngao ngán.
3 Tiêu Dao Cốc có thể coi là một thế ngoại đào nguyên cách biệt hoàn toàn với ngoại giới thậm chí trên giang hồ cũng không nhiều người biết sự tồn tại của Tiêu Dao Cốc chứ đừng nói là biết Tiêu Dao Cốc nằm ở đâu.
4 Nhìn lão đầu kia lại tiếp tục cầm hồ lô rượu một hơi uống hết mặt không đỏ tim không loạn, miệng thì liên tục hô to danh hiệu bản thân Vô Song cũng không biết làm thế nào.
5 Thấy ánh mắt của Dạ Xoa nhìn chằm chằm vào mình, Vô Song căn bản cảm thấy như đang nằm mộng, khuôn mặt có chút ngơ ngác nhìn lại Dạ Xoa mang theo vài phần không tin tưởng.
6 Sự việc lần này ảnh hưởng lớn nhất đương nhiên là với Vô Song có điều dù sao hắn cũng là linh hồn của người trưởng thành, đầu óc của hắn vẫn có thể rất nhanh tiếp nhận cùng phân tích tình huống.
7 Vô Song thật sự cũng không có giống như Vô Hà Tử suy nghĩ, công bằng mà nói Vô Song vốn không phải là người thế giới này, hắn lại mang theo linh hồn của nam nhân trưởng thành, lúc này muốn hắn nhận một người chưa gặp lần nào làm cha chỉ sợ là không thể, đối với hắn mà nói người phụ thân này chỉ giống như bù đắp một khoảng thiếu hụt trong tâm hồn hắn mà thôi, còn việc trả thù?, thứ này thật sự Vô Song chưa nghĩ đến.
8 Dạ Xoa bản thân nàng lúc này có thể coi là tù nhân của Tiêu Dao Cốc, bản thân nàng bị nội thương rất nặng, nội lực toàn bộ tán loạn không cách nào tụ tập, kinh mạch toàn thân như đứt gãy, chỉ cần nhìn Dạ Xoa lúc này liền có thể thấy một chưởng của Vạn lão mạnh đến mức nào.
9 Dạ Xoa nằm trên đùi Vô Song, ánh mắt mơ hồ dần dần cũng bắt đầu trở nên có thần, nàng rốt cuộc nhận ra khuôn mặt của Vô Song tại sao quen đến thế.
“Tiểu tử?, là ngươi?”.
10 Những ngày tiếp theo của Vô Song gắn với hai chữ bình yên, ở Tiêu Dao Cốc những ngày này bản thân Vô Song dần dần hình thành một loại thói quen, hắn cùng Dạ Xoa cũng tạo thành một loại ăn ý đặc biệt.
11 “Sư Phụ à, sư phụ a”.
Vô Song lúc này đang ở sau lưng Vô Hà Tử, vì Vô Hà Tử đấm lưng, vẻ mặt mười phần ngoan ngoãn, thật sự không khác gì một đứa bé sáu tuổi bình thường.
12 Nhìn thấy khuôn mặt Vô Song nhăn lại, Vô Hà Tử trong mắt thoáng hiện ra một tia ngạc nhiên, Vô Hà Tử lúc này làm gì có tâm trêu đùa Vô Song, lời hắn nói đương nhiên là thật, trong mắt Vô Hà Tử liền không có loại võ công nào thích hợp cho Vô Song hơn Quỳ Hỏa Bảo Điển.
13 Vô Song hắn bản thân là người thế kỷ 21 bất quá là nam nhân ai không từng một lần nghĩ có được tuyệt thế võ công đánh khắp thiên hạ vô địch thủ?, một phần nhiệt huyết này một phần suy nghĩ này chỉ sợ đứa bé nào cũng từng mộng tưởng đi.
14 Trong chính phòng, hai tay Vô Song lúc này đang cầm chiếc hộp gỗ trầm hương, ánh mắt của hắn gần như không có cách nào rời khỏi được quyển sách cổ cùng vài cây kim châm, tất nhiên lúc này Vô Song vẫn không có cách nào học được Quỳ Hoa Bảo Điển, hắn phải đến Dược Vương Cốc, phải gặp được ông ngoại.
15 Năm nay Vô Song 6 tuổi, 10 năm nữa hắn sẽ tròn 16 tuổi.
10 năm là một khoảng thời gian rất dài nhưng cũng trôi qua rất nhanh đặc biệt với tuổi trẻ, trong 10 năm này thiên hạ biến đổi ra sao, quần hùng nổi lên thế nào đều không phải việc Vô Song hắn quan tâm, thứ làm hắn quan tâm chỉ có Thiên Long Giáo liệu có tồn tại được không.
16 Một trong những việc quan trọng nhất với Vô Song hiện nay chính là học cách di chuyển trong màn sương trắng của Tiêu Dao Cốc, cho dù hùng ưng có thể bay lượn cao bao nhiêu bước đầu tiên vẫn phải học cất cánh, cho dù Vô Song ngày sau muốn làm gì thì cũng bắt buộc phải đi ra được khỏi Tiêu Dao Cốc.
17 Vong Ưu Thôn không tính là lớn lại càng không có nhiều người bất quá lại là một nơi phi thường đặc biệt.
Vô Song từng nghe nói toan bộ Vong Ưu Thôn đều là đệ tử của Vô Hà Tử có điều bên trong Vong Ưu Thôn cũng không có ai là cao thủ chân chính bất quá khi gặp trực tiếp những đệ tử này của Vô Hà Tử bản thân Vô Song liền phải nhìn lão nhân kia bằng con mắt khác, rất khác.
18 Vong Ưu Thôn có một căn nhà dành riêng cho Tiên Âm lúc này cũng trở thành nơi ở của Vô Song, hắn hiện nay liền thật sự quyết định ở lại Vong Ưu Thôn, dù sao từ Vong Ưu Thôn tiến vào Tiêu Dao Cốc cũng không khó khăn gì, từ lúc học được cách phá Tiêu Dao Trận thì việc đi lại giữa hai nơi có thể coi là dễ dàng.
19 Trên giang hồ dùng độc liền là một loại thủ đoạn bị người người phỉ nhổ, là một loại hèn hạ thủ đoạn mà chính giáo gán ghép lên người tà giáo bất quá trong mắt Vô Song độc dược liền là một loại vũ khí đáng sợ.
20 Thiên phú thuyết tồn tại căn bản rất ít người biết hơn nữa cái gọi là thiên phú nếu không phải người chí thân thường xuyên ở cạnh quan sát hoặc chính bản thân mình thì liền rất khó có thể nhìn ra, một người ngộ tĩnh cao hay thấp sao có thể dùng mắt thường để đánh giá?.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50