41 Ở Trung Quốc cổ đại hoặc ít nhất là trong Kim Dung tiểu thuyết luôn lấy cờ vây làm chủ, mấy thứ như cờ tướng hay cờ vua căn bản không lên nổi mặt bàn.
42 Nói đến Quách Tĩnh liền là một truyền kỳ có điều truyền kỳ này liền không khiến Vô Song vui vẻ cho lắm.
Trong võ lâm tồn tại một thứ gọi là ‘thế hệ’, cứ 10 năm liền đã bắt đầu gọi là 1 thế hệ mới.
43 Lúc này cho dù tình hình giữa Mông Cổ cùng Đại Thanh vẫn rất căng thẳng nhưng cũng chưa đến mức xé rách da mặt.
Ở Bắc Địa Biên Cảnh là nơi Bắc Địa Vương An Lộc Sơn tọa trấn, ở nơi này thình thoảng vẫn xảy ra chiến đấu giữa hai bên bất quá cũng chưa bao giờ xuất hiện đại chiến, cả hai vẫn đang giữ một loại ‘hòa bình’ mơ hồ.
44 Võ Đôn Nho cùng Võ Tu Văn tuy cũng theo Quách Tĩnh học võ nghệ bất quá nếu nhìn theo tuổi tác hiện nay của hai người có lẽ thời gian đi theo Quách Tĩnh chưa quá lâu, một thân thực lực sao có thể so với Vô Song?, đương nhiên hai huynh đệ Võ gia trong mắt Vô Song căn bản không phải là cái gì đại nhân vật, hai người này cho dù thêm 10 năm tu luyện cũng không phải là đối thủ của Vô Song hiện nay.
45 Ở giữa sân lúc này là một mảnh tịch mịch, hoàn toàn tịch mịch thậm chí đến cây kim rơi xuống cũng có thể nghe rõ mồn một.
Vô Song đứng giữa sân, từ trên người hắn hàn khí tỏa ra đến mức Quách Phù run cầm cập, hàn khí kết hợp với ánh mắt lạnh như băng của Vô Song lại càng thêm đáng sợ.
46 Dương Quá có thể coi là một cái hài tử số khổ.
Năm nay Dương Quá mới vừa 5 tuổi, so với Vô Song tưởng tượng còn nhỏ hơn nhưng hắn so với những đứa trẻ cùng tuổi thì mạnh mẽ hơn nhiều lắm.
47 Ở đây không ai không phải là cao thủ, thậm chí vượt xa hai người Thư Sinh cùng Phán Quan, ánh mắt đương nhiên rất độc.
Bọn họ liền nhìn ra, trên sân lúc này Doãn Chí Bình thoạt nhìn như đang chiếm thượng phong, có điều bộ pháp của ‘cô bé’ kia không hề loạn, tiến lui có thứ tự, hơn nữa người lạc nhịp lại chính là Doãn Chí Bình, chỉ cần Doãn Chí Bình không thể tiếp tục đủ lực duy trì thế công, liền chắc chắn thất bại.
48 Đối với rất nhiều người Vương Trùng Dương là cao cao tại thượng tồn tại, Vương Trùng Dương là niềm tự hào của Toàn Chân Giáo có điều trong miệng Vô Hà Tử bản thân Vương Trùng Dương lại trở thành Trùng Dương tiểu tử.
49 Có Vô Hà Tử đứng ra vì vậy việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ thành không, lúc này Quách Tĩnh tuyệt đối sẽ không nhắc lại sự việc đám hộ vệ Quách phủ cùng Quách Phù, lại càng sẽ không đi hỏi nguyên do.
50 Nếu đã suy nghĩ thông việc dung mạo, Vô Song trong lòng cũng bớt đi vài phần khó chịu, hắn cũng không phải là người thích suy nghĩ tiêu cực, nếu thật sự không cách nào thay đổi được hắn cũng đành chấp nhận, dung mạo vấn đề này Vô Song tạm thời sẽ không suy nghĩ đến, có điều hiện nay trong đầu Vô Song việc cấp thiết nhất liền là muốn ngay lập tức mua cái mặt nạ che mặt.
51 Khi Vô Song hoàn thành nhiệm vụ của mình sau đó chậm rãi mang thức ăn ra ngoài, không ngờ ở đó đã xuất hiện thêm một lão nhân, đồng thời Vô Song có thể cảm nhận ba vị lão nhân này hòa hợp vô cùng, nhìn vào sắc mặt của họ lúc này, Vô Song có thể cảm nhận được giao tình của bọn họ tốt đến mức nào.
52 Từ Tương Dương Thành trở về Tử Ngọc Sơn lại tiếp tục mất 5 ngày.
Lúc này không khí đón năm mới đã xuất hiện ở khắp nơi, cái hương vị ngày tết tràn ngập bốn phương tám hướng.
53 Năm mới rốt cuộc cũng đến, pháo nổ râm ran vang một góc trời, cho dù là Vong Ưu Thôn từ trước đến nay vẫn yên tĩnh cũng bị không khí ngày tết làm cho nhộn nhịp không ít.
54 Vô Hà Tử không giống một cái lão nhân bình thường, lại càng không giống phong phạm của Ngũ Đế cao thủ.
Vô Song không rõ Vô Hà Tử năm nay rốt cuộc đã bao nhiêu tuổi nhưng vị sư phụ này của hắn có thể ăn, có thể ngủ, có thể uống và đặc biệt cả 3 cái đều làm rất tốt, thậm chí Vô Song kể từ khi đến Tử Ngọc Sơn vẫn chưa từng thấy Vô Hà Tử tu luyện, nếu không bận đi thăm bằng hữu thì công việc chủ yếu của Vô Hà Tử liền là ăn, ngủ cùng uống rượu.
55 Ngày tết của Vong Ưu Thôn thật ra cũng không cách nào so sánh với cái tết dưới chân núi, dù sao bọn họ cũng là người luyện võ, có rất nhiều việc để làm, người trong giang hồ muốn tận hưởng một cái tết đúng nghĩa như những người dân bình thường kia liền khó vô cùng.
56 “Mẹ kiếp, Độc Xà tên này bị điên à, tại sao đến cái nơi khỉ ho cò gáy này”.
Giọng nói của Đổ Thần vang lên, mang theo vài phần bực dọc sau đó nhỏ một bãi nước bọt trên đường lớn.
57 Thích Trường Phát cái tên này Vô Song có thể không biết nhưng vị lão nhân này có thể coi là một nhân vật nổi danh giang hồ, tất nhiên không phải là bắc võ lâm mà là ở nam võ lâm.
58 Chiến trường lúc này Thích Trường Phát vừa đánh vừa lùi, kiếm pháp trong tay hắn phòng ngự kín kẽ, cho dù bị ba cái nhất lưu cao thủ vây công vẫn có thể không bị dồn vào tử lộ.
59 Vô Song rốt cuộc cũng mở mắt ra, đầu của hắn đau như búa bổ, xương cốt toàn thân như gãy rụng.
Vô Song hiện nay vẫn còn quá yếu để dùng Phi Bộc.
Hắn trước khi đột phá chỉ có thể sử dụng Phi Bộc một lần, hắn sau khi đột phá cũng chỉ có thể sử dụng Phi Bộc hai lần, chưa kể còn một loạt động tác lúc đó, chiêu Phi Bộc thứ hai hắn sử dụng căn bản đã vắt kiệt toàn bộ sức lực của Vô Song.
60 Cho dù từng làm đối thủ với đám người ngũ quái thì tỏng mắt Vô Song vẫn có hảo cảm tương đối tốt về bọn họ.
Khi tranh chấp lợi ích xảy ra, Vô Song thường chia thành hai dạng địch nhân.