81 Viên Tĩnh tốc độ lúc này cực kỳ nhanh, nàng cũng không có nghĩ được mang Vô Song đến chỗ Phong Lăng Sư Thái kiểm tra một chút, trong đầu nàng rối bời, sau đó liền mang theo Vô Song chạy về Tiên Âm Động.
82 Vô Song không hiểu lý do tại sao Phong Lăng Sư Thái lại mang cô bé còn chưa dứt sữa kia đến đây, có điều hắn rất nhanh liền sẽ hiểu.
Phong Lăng Sư Thái chính là muốn Viên Tĩnh giúp bà ta chăm sóc A Kha.
83 Nói đến Viên Tĩnh sự kiện, Vô Song cũng chỉ có thể đổ lên đầu đại sư huynh của hắn – Tửu Điên.
Mùa đông năm ngoái, cũng là lúc Vô Song 9 tuổi, hắn nhận được quà từ Vong Ưu Thôn.
84 Với Vô Song mà nói, việc Viên Tĩnh xác định tình cảm với hắn không phải là xấu, có điều đã qua 1 năm, Vô Song vẫn chưa nghĩ ra cách để công bố ‘giới tính’ của mình với Viên Tĩnh, đây mới là sự kiện làm hắn đau đầu không thôi.
85 Vô Song chuẩn bị rời khỏi Nga Mi Sơn nhưng hắn sẽ không để lại A Kha ở đây.
Tất nhiên muốn mang A Kha rời khỏi Nga Mi Sơn cũng không dễ, hắn lúc này tạm thời có hai phương án để chọn.
86 Vô Song làm người hai kiếp, chính vì vậy có một số thứ hắn phải hiểu được.
Hắn còn tự biết mình là ai, hắn không hiểu tại sao nhân vật chính nào trong mấy câu chuyện xuyên việt của kiếp trước sau khi xuyên việt cũng thông minh tuyệt đỉnh, trí tuệ trực tiếp sánh ngang Gia Cát Lượng, không gì không biết, không gì không hiểu, tính toán không bỏ sót.
87 Mang theo tâm tình xem náo nhiệt, Vô Song lập tức mang theo A Kha sau đó chạy ra bên ngoài, hắn thực sự muốn xem rốt cuộc là vị cường nhân nào bá đạo như vậy.
88 Một đao của hắc y nhân kia chém ra, vừa là cho Phong Lăng Sư Thái xem nhưng cũng là để cho Miêu Nhân Phụng xem.
Đao kia, Miêu Nhân Phụng biết tên, gọi là Bát Phương Tàng Đao Thức.
89 Vô Song mở mắt ra, hắn cũng không biết rốt cuộc thì mình đã bất tỉnh bao lâu, thậm chí cảm thấy toàn thân đau nhức, xương cốt rạn vỡ.
Vừa mở mắt ra, đập vào mắt Vô Song là một căn phòng xa lạ nhưng cũng có chút quen thuộc, cái cảm giác này rất lạ.
90 Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao không hổ là thánh dược chữa thương của Tây Vực, quả nhiên chỉ mới khoảng ba ngày Vô Song đã có thể xuống giường, bất quá xuống giường là một việc còn bảo hắn hoạt động bình thường được hay không lại là một việc khác.
91 Sau 5 ngày, Vô Song có thể đi lại bình thường, thương thế hoàn toàn hồi phục, điều này lại làm Vô Song có nhận thức thêm về Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao của Tây Vực.
92 Rời khỏi Tử Ngọc Sơn, Vô Song một thân một mình đứng giữa ngã tư đường.
Cho dù Vô Song có Đại Địa Đồ trong tay nhưng thứ này quá lớn, căn bản không thể mang theo bên người, hơn nữa Đại Địa Đồ cũng không thể nào chi tiết đến mức thông báo từng cái ngã tư được.
93 Huyết Chích Tử. . . . đây là một cái tên cực kỳ đáng sợ, phi thường đáng sợ trên giang hồ.
Huyết Chích Tử là một tổ chức thần bí, chuyên hướng về võ lâm nhân sĩ trong giang hồ mà ra tay, mỗi lần xuất thủ liền dùng lôi đình thủ đoạn, tàn sát không chừa lấy một ai.
94 Giết người bất quá chỉ là đầu rơi xuống đất.
Bọn họ là Huyết Chích Tử, ai ở đây cũng tay nhuốm đầy máu, sinh tử vốn chỉ trong một ý niệm, căn bản không sợ hãi cái chết.
95 “Gia gia cảnh sắc ở đây thật đẹp a”.
Dọc theo bờ sông, một đứa bé trai khoảng 9-10 tuổi nắm lấy tay gia gia của mình, miệng cười tươi rói.
Đáp lại đứa bé này là nụ cười mỉm hiền từ của lão nhân bên cạnh.
96 Vô Song hiện tại cũng không phải là Vô Song của bốn năm trước, cái gì cũng không biết cái gì cũng không hiểu.
Tại thế giới này, Võ Đang Phái thật sự là một con quái vật cực kỳ đáng sợ, ít nhất khác xa so với Kim Dung tiểu thuyết.
97 Nếu Vô Song đã xác định thân phận Nga Mi đệ tử, hắn cũng không cần phải đeo mặt nạ, ít nhất trước mặt Trương lão đầu.
Đón lấy kim sang dược từ trong tay Trương lão, Vô Song bản thân cũng không có phủ lên vết thương vội, hắn chậm rãi rút một cánh tay ra khỏi áo ngoài, cố gắng cẩn thận không để lộ phần ngực, dù sao rút một cánh tay ra mà thôi, cũng sẽ không để lộ ‘ngực’ vì vậy Trương lão không có khả năng nhìn ra Vô Song vốn không có cái đó.
98 Chặng đường từ Bích Thủy Hồ đến Hồ Điệp Cốc cũng sẽ không quá xa xôi, hơn nữa thuyền phu cũng là cực kỳ quen thuộc đường đi, dù sao Hồ Điệp Cốc thật sự có thể coi là danh lam thắng cảnh, hơn nữa Hồ Điệp Cốc cũng rất nổi tiếng, đây là nơi Tiên Y – Hồ Thanh Ngưu sinh sống.
99 Chia tay được Trương Nhân cùng Trương Vô Kỵ, tâm tình của Vô Song đương nhiên là rất tốt, ít nhất sẽ không có ai nhìn chằm chằm vào hắn.
Lúc này Vô Song cũng rất mệt, Trương lão đầu rời đi Vô Song mới có khả năng quan tâm đến thương thế của chính mình, trên người Vô Song không có chí mạng vết thương nhưng nội thương lại có.
100 Vô Song sau khi rời khỏi sông Bích Thủy liền đi một mạch, hắn cũng không có tiến vào khu rừng lúc trước, cũng không đi theo hướng thượng lưu sông Bích Thủy, hắn một đường hướng về hạ lưu mà đi.