Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Số chương: 100
Chương mới nhất: Chương 100: Hai Nhân Cách!
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại : huyền huyễn, sắc hiệp, dị giới, quân sự, hài hước, 18+Nhân vật chính của ta bị bệnh mà chết, không hiểu sao lại trọng sinh đến dị giới. Ở nơi này hắn nhớ lại cuộc đời mình, hối hận về nhân sinh kiếp trước, hắn ao ước có thể trở về nơi chôn nhau cắt rốn, nơi mình được sinh ra và lớn lên - Địa Cầu.

Danh sách chương Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới


Chương 1: Cái Chết Cũng Là Lúc Bắt Đầu

1 Mở Đầu:

Hắn Tên Là TuânAnh. Sinh Ra Và Lớn Lên Trong Một Gia Đình Tầm Thường. Hắn Là Con Út Và Hay Bệnh. Nên Được Gia Đình Yêu Thương. Và Được Bao Bọc.


Loading...

Chương 2: Thời Gian Chậm Lại

2 Khi Mọi Thứ Trước Mắt Hắn Tối Dần Đi. Hắn Không Còn Cam Giác Được Thân Thể Của Mình Nữa. Hắn Mỏi Hắn Thả Lỏng Mọi Thứ. Không Biết Thời Gian Đã Trôi Qua Bao Lâu.


Chương 3: Trọng Sinh Và Trở Lại

3 Lúc Nay Tại Một Hẻm Núi Tối Tam Không Nhìn Thấy Đường. Lâu Lâu Còn Vang Lên Vài Tiếng Ma Thú Kêu Gào

- Uu ú ú ú

- Ở dưới khe sâu có một con suối chảy róc rách! Bên cạnh thân ảnh là một cậu thiếu niên khoảng 12 tuổi.


Chương 4: Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết (1)

4 Sau một lúc để ổn định tại tâm tình,hắn bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về thế giới này! Và bản thân và tương lại của mình!

-Thứ nhất: cái thân thể này quá yếu! Không làm gì cứ ở đây.


Chương 5: Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết (2)

5 Đang ngẩn ngơ trong dòng suy nghĩ, thì một cơn đau nhói tới tận tim ở bên lòng ngực trái làm hắn thanh tỉnh thêm vài phần, hắn vội nhìn xuống chỗ mà cơn đau phát ra! Hắn choáng váng phát hiện ra!

" Cái gì ở đây, nó trèo lên người mình từ lúc nào,sao nó lại đâm vào tim mình được sao mình bị đâm vào mà vẫn còn sống? "

-Hắn hét to!

"Ngươi Là Cái Thứ Gì? Sao Lại Ở Trên Người Của Ta?"

Cái thứ trên ngực trái của A Long,cao khoảng 30cm, Thân hình y như người, có tay và chân, thân màu đen tuyền,nó không có tóc như người, nhưng trên cái đầu nhỏ trên cái thân chỉ dài khoảng 30cm của nó, có một chùm lá chính xác hơn là lá cây đại diện cho tóc, còn hai cái thứ ở dưới giống như chân người đó đang gắng sức đạp vào l-ng ngực trái của A-Long, Như muốn chun vào cắm rễ trong lòng ngực của A-Long, điều này khiến hắn không khỏi đổ mồ hôi lạnh không thôi!

"Đúng lúc đó, có một tiếng cười quái dị bên tai của A-Long"

"Khàn Khặc, Hấp Huyết Thụ Ma,Khằng Khặc,Trời Giúp Ta, 12 Cái Rễ Của Hấp Huyết Thụ Ma,Quả Là Trời Giúp Ta,Khằng Khặc,Lại Còn Được Máu Huyết Phượng Hoàng Tinh Thuần Ôn Dưỡng, Chỉ Cần Kết Nối Với 12 Cái Rễ Hấp Huyết Ma Thụ Trong Tim Của Tên Nhân Loại Này, Thì Bất Tử Ma Sâm Ta Đây, Ôn Dưỡng Và Tu Luyện Thêm Trăm Năm Nữa, Ta Có Thể Rời Khỏi Nơi Quỷ Quái Này Được Rồi, Khằng Khặc"

-Lúc này A-Long, thoáng chết lặng người khi nghe được cái tiếng (Hấp Huyết Ma Thụ - Trong Tim - 12 cái Rễ) Giờ hắn mới hiểu được vì sao từ bé, huyết mạch không giống cha mẹ, y như người thường,vì sao lúc 6 Tuổi không thể bắt đầu tu luyện, và cảm nhận Thiên Địa Linh Khí, Mỗi Lần cố gắng thì tim mình lại như người ta bóp vỡ cả vậy!

"Triệu Lôi, Lão súc sinh, kiếp này ta không tận giệt.


Chương 6: Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết (3)

6 Hắn đang chìm xuống từ từ, từng giây từng phút với A-Long bây giờ như đang ở trong địa ngục!

"Ta Không Thể Chết"

-Đại thù chưa báo,Sống cả hai đời,vẫn còn là xử nam, tuy mình vài năm đi Nghĩa Vụ, thấy đủ mọi chuyện, nhưng mình vẫn không muốn chạm vào nữ nhân ( vì bị người yêu lừa dối) " mẹ nó chứ thật là phí đời trai"

Có được ký ức của tên biến thái kia! "Nào là Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư,Ma Pháp Sư, Luyện Kim Thuật Sư, Kiếm Sư,Trận Pháp Sư, Rồi Đủ kỹ năng dường chiếu,Song Tu Công Pháp, Thái Âm Bổ Dương" Giờ Thì lại chuẩn bị chết chìm trong nước! ".


Chương 7: Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết (4)

7 Sau một hồi suy nghĩ, A-Long liền làm, gom góp tất cả những cái kinh mạch không dùng tới, mảnh và ít, kết nối với 5 đại mạch chủ, nói thì dễ hơn làm, hắn bây giờ phải chọn một cái kinh mạch chính, to và rộng để làm vật chứa để tạo ra nơi để cấu tạo đan điền, rồi hắn tự sử dụng các kinh mạch khác kết nối với mạch chính, và sắp xếp lộ tuyến y như cái đan chính của mình vậy!

- Thất bại "Thất bại,rồi lại thất bại,không biết là bao nhiêu lần rồi hắn bắt đầu bỏ đi ý định " tạo ra đan điền bằng mạch chính và mạch phụ, hắn bây giờ còn điên rồ hơn nữa "

- hắn dùng những phần năng lượng còn vô cùng dồi dào, của Ma Sâm trong cơ thể, dùng tinh thần lực nén ép từng tia năng lượng trong người, kéo dài thành sợi, rồi xoắn lại bắt đầu xông vào đại mạch mà hắn lựa chọn làm đan điền!

- Lúc này mạch chủ đó to dần lên kích thước gấp đôi đan điền của hắn, hắn liền khống chế thật tốt năng lượng, không cho năng lượng khác truyền vào thêm nữa, xong hắn chia một phần tinh thần lực, bắt đầu diễn hoá từng sợi mạch máu,từng nếp gấp y,như đan điền của hắn vậy,lợi dụng năng lượng tái sinh vô tận của Ma Sâm, hắn cưỡng ép, mạch chủ hắn đang diễn hoá tự tái sinh theo những gì hắn muốn,!

- Trời không phụ lòng người, sau bao vất vả, thất bại,và đau đớn, hắn cuối cùng cũng thành công!

- Trong 5 mạch chính hắn tạo ra thêm được một cái đan điền được hắn cho là hoàn hảo nhất, còn 4 cái còn lại hắn để làm kho chứa!

-Một cái để dự trữ Tinh Thần Lực

-Một cái để hắn chứa Đấu khí tinh thuần

-Một cái để chứa ma pháp lực

- Một cái bền và săn chắc nhất để chứa độc.


Chương 8: Trở Về (1)

8 " Trở lại ba tháng trước, khi A-Long dần phục hồi, và đang đi ra khỏi con suối đó, tuy cơ thể ổn định lại,

-Tay chân gãy đã được,mình dùng năng lượng dư thừa của Ma Sâm nối liền lại với nhau,nhưng con mắt phải thì không có cách nào phục hồi,bị móc ra thì vốn liếng đâu mà phục,

Hắn tiếp tục đi thật lâu thật lâu, bỗng hắn nghe thấy tiếng gầm rú của ma thú,tiếng đánh nhau kịch liệt, khiến cho đất đá rung chuyển, cây cối xung quanh biến thành một vùng bình địa,

" Có ma thú đánh nhau,mình phải xem mới được "

A-Long trong lòng nghĩ như vậy!

Hắn liền treo lên một ngọn cây cao cách đó không xa,hắn liền nhìn thấy hai đầu mãnh hổ đang đánh nhau,một con hổ thì cao khoảng 2m, thân hình to lớn, nó trên lưng có một vạt lông kéo dài từ đầu tới tận đuôi, ánh lên anh sáng màu hoa hồng sắc khiến người kinh điễm không thôi, còn con hổ còn lại, thân hình cũng như thế, nhưng chỉ khác một chỗ lông ở trên lưng nó chỉ có một màu ngân sắc óng ánh, trên người hai con thú lúc này tràn ngập vết thương, nhưng vẫn cứ như uống phải thuốc kích thích, khiến cho ca hai lao vào cắn xé đối phương, không chết không thôi!

Lúc này A-Long tại một cành cây lớn, trên một gốc cổ thụ chọc trời,nhìn thấy cảnh đó không khỏi cảm thán!

" Mình giờ mới hiểu rõ nghĩa của câu," Ngồi Xem Quan Hổ Đấu" mình mà bị rơi xuống đó, chỉ cần tụi nó cho mình một vả thôi, là tàn nhan( dung nhan) nát đời trai trẻ,Àiiìi chỉ có thể xem không thể đụng,thật là tiếc a, hổ toàn thân là bảo vật a, da hổ làm áo nè, gân hổ làm giây cung nè,thịt hổ để ăn, xương hổ để nấu cao, ma tinh để hấp thụ tăng linh hồn,thú đan để khảm vào vũ khí, nhưng thứ đó mình một thứ để sinh tồn cũng không thể thiếu a,"

-Lúc đầu hắn mong hai con đánh nhau, một chết một bị thương! Hoặc là rơi ra vài miếng thịt, đánh nhau xong hắn tới hôi của cải,kiếm miếng thịt đỡ đói, sau khi nhìn thấy hai cái thứ đang đánh nhau kia hắn liền bỏ ngay ý định đó!

" Phải biết rằng hổ thuộc họ nhà mèo, nên khứu giác rất nhạy bén,điều gì sẽ xảy ra nếu nó biết có kẻ ăn chiến lợi phẩm, Ăn và lấy thịt cua nó bị thương rơi ra ngoài,con mẹ nó khỏi nói cũng biết a, Nó không giao thông, tìm cho ra, rồi hỏi thăm xã giao với kẻ đó thì không được, Mẹ nó chứ vì miếng thịt bồi luôn cái mạng nhỏ, thật là không đáng mà "theo tình hình này hai con hổ kia đánh nhau còn dài! Chẳng ai muốn chết cả a!

- Trong lúc hắn định trượt xuống cái cây mà hắn đang ẩn nấp, để tránh khỏi nơi này" trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết nghẹt ""Bỗng hắn nhìn về phía mỏm đá phía trên của hai con hổ đánh nhau, thì đồng tử của hắn co rút lại, phía trên đó có một bộ thi thể, nam trung niên khoảng 35 36 tuổi, mặc một bộ áo choàng đen, bộ dạng eo hùm vai gấu, trên người bộ giáp da rách nát, dấu vết của cuộc ẩu đả với dã thú,nhìn vết thương trên người trung niên, và vết thương trên người hai con hổ thì hắn cũng đoán ra được phần nào!

- Ví dụ đơn giản nhất, "một tên xui xẻo đi vào rừng cấm, rồi gặp một con ma thú, tự ngạo muốn thử sức, đánh nhau một trận, rồi chật vật chạy trốn,cuối cùng trèo lên mỏm đá đó, sau đo mùi máu kích thích, dụ dỗ hai con hổ này tới, hai con hổ thấy có kẻ muốn tranh dành mồi với mình liền đánh nhau, còn tên xui xẻo trên kia vì bị thương quá nặng nên ngậm no hành, rồi đi uống nước trà với ông bà! ^^!"

- Tuy hắn suy đoán như thế,nhưng mà lại đúng tới 8 phần, chỉ sai ở chỗ hắn không phải đấu với ma thú mà chết, mà là bị hai con ma hổ truy sát bị thương mà chết!

- Ánh mắt A-Long lúc này, dừng lại ở bên hông của xác chết, hắn nhìn thấy một thanh đoản kiếm, dài tầm 1m được đặt bên hông người này, dưới chân dắt theo một con dao găm nhỏ, nhìn trên phần bụng phải có đeo một cái túi nhỏ, ngón trỏ trên tay trái có đeo một chiếc nhẫn màu đen sẫm, theo như những gì mà ký ức hắn được biết, thì hai cái thứ đó là túi trữ vật, và không gian giới chỉ,theo như những gì mình biết thì không không gian giới rất trân quý, và diện tích mỗi cái ít nhất cũng 10m3, thế thì cần quái gì túi trữ vật nữa chứ! Trừ khi Có một khả năng, cái nhẫn đó có khả năng ẩn giấu trong ngón tay,và hắn chỉ deo túi trữ vật cho người ta xem mà thôi",nghĩ tới đây hắn không khỏi nở một nụ cười tà!

- " Đoản kiếm, dao găm không thể không có! Không chúng nó, tự vệ,chặt cây,xẻ thịt bằng răng à?.


Chương 9: Trở Về (2)

9 Trong lúc A-Long đang phá cấm chế của cái không gian giới chỉ trên tay,thì một tiếng nói phát ra từ (linh hồn thức hải) " ha ha con sâu cái kiến ngoan ngoãn giao lại thân thể cho ta,đưa linh hồn ra để ta thôn phệ nào, ngươi hãy lấy làm vinh hạnh, khi được Huyết Tôn Giả, bậc thầy luyện khí, và đan dược, số một đại lục này chiếm lấy thân thể "

A-Long nghe thấy thế, mặt khẽ giật giật! " con mẹ nó chứ nghe sao mà quen vậy cơ chứ" hắn lười cùng cái tên tự xưng là Huyết Tôn Giả trong đầu thao thao bất tuyệt trong thức hải, hắn thong thả điều động Hỗn Độn Thần Cách, kích hoạt năng lượng tạo nên một vòng xoáy với đủ loại nguyên tố, hút linh hồn tên Huyết Tôn Giả vào, còn hắn tiếp tục dùng tinh thần lực phá cấm chế trên không gian giới chỉ, mặc kệ tên Huyết Tôn Giả kêu gào thảm thiết nào là " Thả ta ra ta không đoạt xác người nữa, rồi hứa hẹn cho vàng bạc châu báu, nữ nhân xinh đẹp, dụ không được lại đe dọa nếu không thả Huyết Ma Tông sẽ không tha " Nghe thấy vậy, A-Long lại tăng thêm vài phần sát ý " con mẹ nó, tiền bạc không phải ở trong đầu ngươi sao, giết ngươi tiền cua mi ở đâu ta không muốn biết cũng khó, nữ nhân ở nơi khỉ ho cò gáy này kiếm đâu ra,chẳng lẽ kiếm vài con khỉ cái rồi kêu kêu là Mỹ nhân là ta phải lấy, còn Huyết Ma Tông, không giết chết ngươi thì Huyết Ma Tông Mới Đúng là không tha ta đó,mày nghĩ ta là con nít lên 3 sao"

  • " A-Long ta đây chết một lần rồi nhé, ở thế giới này, ta mà không quậy cho banh tành khói lửa, ta thật có lỗi với bản thân mà "
  • Lúc A- Long phá tới cấm chế cuối cùng, thì tàn hồn của huyết tôn giả cũng bị vòng xoáy do "Hỗn độn thần cách "nghiền nát biến thành những điểm sáng, làm bổ sung thêm chất dinh dưỡng cho linh hồn của A-Long!
  • Hahaha A-Long cười lớn, trúng mánh rồi, chuyến này phát tài thật rồi! Muốn nghèo cũng khó, trong không gian giới chỉ chia làm 20 ngăn chứa đồ, mỗi ngăn rộng khoảng 500m2, trong đó có 7 ngăn chứa đầy ắp, đan dược, dược liệu,tinh hạch, thú đan,khoáng thạch luyện khí, vũ khí, áo giáp, còn 13 ngăn còn lại có Không khí, theo như Hắn lục lọi ký ức của huyết tôn giả, thì 13 ngăn này có không khí, có thể chứa được vật sống, hắn còn cất giữ một cái gì độ giúp hắn luyện công ở ngăn thứ 20,điều này khiến lòng lòng tham của A-Long trở nên nhộn nhạo,hắn kiểm tra kỹ lưỡng từng ngăn,từ từ tới ngăn thứ 20 đây là một không gian tối và hẹp hơn mấy không gian kia, nơi này tối tăm, khiến hắn phải dùng gấp đôi tinh thần lực mới có thể nhìn thấy rõ, khi nhìn thấy rõ bên trong có gì, khiến hắn không khỏi tức giận!   hắn nhìn thấy những chiếc cũi sắt, bên trong giam giữ vô số phụ nữ, trẻ nhất thì cũng 16 tới 30 tuổi, trên người tràn đầy vết thương,da bọc xương có một số thì do sống trong không gian tối đen, nên đã trở nên điên loạn, còn một số đã chỉ còn lại một bộ xương, trong đó hắn tìm ra 6 người là còn tỉnh táo,và có khả năng chữa trị nhất!
-" Các ngươi là ai? Sao Lại ở đây?"

hắn hỏi vài lần rồi mới có một thanh âm yếu ớt vang lên phải lắng nghe kỹ lắm mới có thể nghe được!

"không phải ngươi tới lấy máu của chúng ta sao? Ngươi còn chờ gì nữa?

Hắn chết lặng người! Hắn hỏi tiếp!

"Sao các ngươi lại ở đây?

Nữ Nhân đó cười với nụ cười trào phúng,

"Khôngphải nhờ ơn của các ngươi sao? Giết gia đình của chúng ta,bắt chúng ta lấy máu, nuôi nhốt như một con súc sinh, bây giờ lại còn hỏi vì sao ta lại ở đây!

Hahaha Người của Huyết Ma Tông các ngươi thật là thích giả bộ, ngươi có ngon thì cho ta một cái thống khoái đi, bằng không khi Kỷ Yên Nhiên ta thoát ra khỏi đây ta sẽ khiến Huyết Ma Tông các người chó gà không yên!

Nghe tới đây A-Long thở dài không thôi!

" Kỷ tiểu thư,mong ngươi bình tĩnh!

Nghe thấy đối phương gọi mình là tiểu thư, Kỷ Yên Nhiên trong mắt thoáng lên vài tia quang mang,chợt loé rồi tắt như chưa có có gì xảy ra!

Hắn thấy Kỷ Yên Nhiên im lặng, hắn Liền nói tiếp!

" Ta không phải là người của Huyết Ma Tông, và đây cũng không phải bên trong Huyết Ma Tông, Và người giam giữ cô và bạn của cô, Huyết Tôn Giả có thể xem như đã bị ta giết chết rồi! Nên cô không phải đề phòng ta!

- Nực cười Huyết Tôn Giả bị ngươi giết chết, ngươi cho rằng tôn cấp là rau rau cải ngoài chợ sao, nói muốn giết liền giết!

"Kỷ Yên Nhiên nói với giọng trào phúng"

" Tin hay không là tuỳ ở cô, đối với ta,ngoại trừ thân xác ngừơi là nữ nhân của cô giúp ta phát tiết dục vọng thì chẳng có gì hơn cả! Ta chẳng hứng giải thích, tin hay không thì tuỳ, thôi ta đi! "

"Chờ đã!"

-Kỷ Yên Nhiên kêu thất thanh!

" Ngươi gọi ta?"

-Giọng nói của  A-Long có chút lạnh!

" Phải ta đang gọi ngươi "

-Kỷ Yên Nhiên run rẩy nói!

" Ngươi có gì chứng minh ngươi không phải là người của Huyết Ma Tông "

" Ngươi là cái thá gì mà ta phải chứng minh, lời ta nói phải là phải,không là không, ngươi nghĩ ta là một con buôn ngoài chợ à "

- Giọng A-Long có chút bực tức!

"Xin xin lỗi "

-Kỷ Yên Nhiên run rẩy nói, khi nghe thấy có chút bực tức trong giọng của A-Long!

- Hắn hơi trầm tư một chút rồi nói, không không sao, là ta hơi nóng!

- Kỷ Yên Nhiên thở phào nhẹ nhõm! Trong lòng tâm tư tiểu nữ nhân lại nổi lên, "Hưưừ thật là kẻ không có lương tâm,dù bổn tiểu thư có sai, thì cũng không được nổi nóng với ta chứ, ngươi có biết là bao nhiêu người ngoài kia muốn được nói chuyện với bổn tiểu thư như thế mà không được không hả, may mà ngươi biết nhận lỗi, bổn tiểu thư không thèm tính toán với tên hỗn đản không hiểu phong tình nhà ngươi "

- Nếu A-Long nghe được những lời này, không hoảng hồn, thì cũng tức mà chết, rất may hắn không biết, hắn dịu giọng xuống hỏi??

- " Cô cần ta giúp gì sao? "

- Kỷ Yên Nhiên rụt rè đáp

- "Ngươi có thể đưa ta và mọi người ra khỏi đây được không?

- Tuy miệng thì nói thế,nhưng trong lòng mắng chửi không thôi," tên xú nam nhân, hỗn đản,đồ không lương tâm,đồ không có não,không có việc bổn tiểu thư gọi ngươi làm cái gì" nghĩ tới đây Kỷ Yên Nhiên tức tối không thôi!

" Có thể, nhưng chưa phải bây giờ, bây giờ ta có việc rồi, lúc khác ta đem các ngươi ra!"

A-Long chậm rãi trả lời!

"Vậy thì khi nào?"

- Nhưng lại không tiếng trả lời, rung động,tinh thần lực biến mất không thấy giấu vết,Nàng biết hắn đã đi xa,Kỷ Yên Nhiên tức tối giậm chân, lần này không nghĩ tới mà là nói ra khỏi miệng luôn, tên hỗn đản,đại bại hoại,đồ vô lương tâm, ta muốn cắn chết ngươi, " nàng cảm thấy rất ngứa răng, sống 17 năm cuộc đời, lần đầu tiên có kẻ giám không để ý nàng "

- Bỗng một tiếng cười dịu dàng tuy yếu ớt tại một góc của phòng giam nổi lên!

" Yên Nhiên muội muội, muội đang giận dỗi tình lang đó à "

-Kỷ Yên Nhiên xấu hổ chối cãi! " làm gì có, tỷ không thấy hắn rất đáng ghét sao! Hắn nói thế rồi im luôn, làm muội chờ miết,tức chết đi được!

Nữ Nhân kia chỉ cười, nhưng không nói, nụ cười yếu ớt, trong lòng thầm nghĩ," Nghe giọng nói thì chắc còn rất trẻ, tính cách dứt khoát lãnh ngạo, không bị không gian và mị hoặc của nữ nhân làm cho thay đổi, biết tiến biết thủ,biết nhận lỗi của mình với người không quen biết, giúp đỡ kẻ khác mà không tính toán thiệt hơn, quan tâm và chăm sóc kẻ khác mà không nói một lời quan tâm,truyền rất nhiều tinh thần lực và đấu khí giúp mọi người kéo dài hơi tàn,tuổi còn trẻ đã có tính cách như thế, không thể là có người dạy, mà phải tự tìm hiểu, chắc lúc nhỏ chịu không ít đau khổ, cách nói chuyện với nữ nhân như thế,thì chắc từ nhỏ không được mẫu thân quan tâm hoặc là không có mẫu thân, phải tự sinh tồn,

nghĩ tới đây bản năng làm mẹ của nữ nhân trong lòng đều trỗi giậy,"bây giờ còn trẻ mà đã như vậy không biết sau này sẽ thế nào.


Chương 10: Ta Tên Là Long Hạo Vũ (1)

10 Lúc này khi hắn vừa rút tinh thần lực ra khỏi không gian giới chỉ,một tiếng gầm kêu lên, một cái hổ trảo vồ tới, với kinh nghiệm sinh tồn hai đời người của hắn, kiếp trước hắn đâu phải chưa giết hổ bây giờ cũng vậy chỉ khác là "kiếp trước hắn dùng một khẩ...


Chương 11: Ta Tên Là Long Hạo Vũ(2)

11 Trong một sơn động u tĩnh,một thân ảnh một thiếu niên, mặc trên người bộ trường sam màu đen, mái tóc màu đen bóng một cách tự nhiên, tuy mái tóc màu đen không phải là hiếm trên đại lục này, nhưng với mái tóc được hắn tự cắt gọt lấy, mày kiếm, mắt hổ, khuô...


Chương 12: Ta Tên Là Long Hạo Vũ (3)

12 Hai ngày tiếp theo hắn điên cuồng tu luyện, ăn tiếp hai phần còn lại của Ma Sâm, Từ cái vũng nước bé bé tí giờ đã rộng hơn gấp 5 lần lúc trước, Võ Hồn của hắn cũng lớn lên theo từng ngày, "Võ hồn có thể tự phát triển rất hiếm trên đại lục này"

  • Khi hắn bắt đầu Chuẩn bị đột phá trúc cơ kỳ, hắn cảm thấy có thể minhnóng dần dần lên, hắn cũng chẳng quan tâm, hắn chỉ nghĩ chắc là biến chứng khi đột phá mà thôi, hắn tiếp tục luyện hoá những phần cuối cùng của Ma Sâm, Thì linh hồn của hắn ở trong thức hải nơi mi tâm, khẽ rung động linh hồn của hắn bị một hấp lực vô cùng mạnh kéo ra khỏi cơ thể, hắn nghĩ mình bị vật gì đó ăn thịt, thì hắn thấy một nguồn năng lượng dồi dào từ đan điền kéo linh hồn của hắn vào, khi linh hồn hắn bị kéo vào thì những thứ chất lỏng màu đen đó cứ như là có một bàn tay vô hình điều khiển kéo tới linh hồn kỳ cọ tắm rửa cho linh hồn của hắn, từ một linh hồn mờ ảo như một làn khói không rõ hình dạng, bây giờ đã có thể nhìn rõ được tay chân, không còn mơ ảo như lúc trước nữa, " chắc khi nào linh hồn hoàn chỉnh giống như cơ thể thì sẽ được tiến giai " hắn đang vui sướng cảm nhận linh hồn được chăm sóc kỹ lưỡng,ôn nhu như bàn tay của mẹ vậy, thì bỗng có một tiếng Phượng ngâm vang lên, một ngọn lửa từ võ hồn phượng hoàng lao tới, liên kết với linh hồn của hắn, thiêu đốt khiến cho hắn đau đớn thừa sống thiếu chết, không chỉ linh hồn và còn cả thể xác, cơ thể của hắn bây giờ đang bùng cháy như một ngọn đuốc sống, từng khớp xương từng thớ thịt, máu huyết thì sôi lên như nước nóng được nấu ở trên bếp, da thịt hắn bỏng rát, cơ thể hắn bắt đầu phình to lên, rồi bắt đầu nổ tung ra, rồi như có một bàn tay vô hình lượm từng mảng sắp xếp lại, lại nổ tung máu thịt văng đầy đất, sau lưng hắn một vòng xoáy nhiều màu bắt đầu xoay chuyển, sau nửa ngày bị hành hạ, cơ thể không phát nổ nữa, hắn bắt đầu tỉnh táo lại, nhưng cơ thể thì không như vậy, cơ thể hắn nóng như lửa đốt, dục hoả khiến tiểu huynh đệ của hắn không yên, mà ngẩng cao đầu kháng nghị,hắn muốn dùng tay tự xử, nhưng lại không được, hắn muốn một cái gì đó thật lạnh để làm dịu đi cơ thể! Hắn muốn nữ nhân " hình như trong không gian giới chỉ mình cướp được của Huyết Tôn Giả có không ít nữ nhân, bị hắn bắt và biến thành huyết nô"
  • Nghĩ tới hắn liền dùng chút thanh tỉnh cuối cùng,cho tinh thần lực vào nhẫn trữ vật " Trong Các Ngươi, Còn Ai Còn Tỉnh Táo Không? "
  • Hắn vội vàng hỏi, bỗng có hai thanh âm vang lên!
  • "Có ta còn tỉnh"
  • Hai thanh âm yếu ớt vang lên!
  • " Tốt, ta cần các ngươi giúp, có thể sẽ mất mạng, các ngươi có nguyện ý? "
  • hắn khó xử nói ra, nhưng không có một ai đáp lại cả! Hắn suy nghĩ, trong lúc chờ đợi người lên tiếng!
  • Thì một thanh âm xa lạ vang lên!
  • " Ta nguyện ý, nếu ngài không chê nô tỳ thân phận thấp kém, nô tỳ nguyện ý hiến dâng sinh mạng này cho ngài!
  • Tuy âm thanh yếu ớt và có phần run rẫy của người đó không to,nhưng lại như tiên âm cứu rỗi linh hồn của hắn!
  • Hắn mở rộng cửa không gian giới chỉ kéo nàng ra,lôi nàng ôm vào lòng, sau đó đặt lên đôi môi của nàng một nụ hôn nồng cháy, miệng nàng vụng về đáp lại đôi môi đó, cơ thể nàng mềm mại như không xương, làn da mềm mại như tơ lụa hảo hạn,da thịt nàng mát lạnh như một con suối mát, đôi môi của nàng ngọt ngào như một dòng ôn tuyền, lúc này khi thân thể của hắn đã bùng cháy tới cực hạn,tia ý thức cuối cùng cũng đã thoát ra khỏi đầu hắn, bây giờ từng bản năng của hắn được lên ngôi!
  • Hắn dùng chiếc lưỡi của mình tách hàm răng của nữ nhân kia ra,hơi thở run rẩy và tiếng tim đập loạn nhịp của nữ nhân đó khiến máu của hắn thêm sục sôi, nữ nhân kia run rẩy càng mạnh hơn, thẹn thùng đưa chiếc lưỡi nhỏ nhắn của mình để phối hợp với hắn, hắn mút lấy mút để từng giọt mật dịch trong miệng nàng, hai bàn tay heo không yên phận,bò xuống hai ngọn ngọc phong sung mãn,một tay không thể nắm hết của người thiếu nữ, tay hắn linh hoạt nắn bóp hai ngọn núi cách vài lớp vải của nàng thành nhiều hình dạng khác nhau," với hai kiếp làm người, vẫn còn là xử nam nên tò mò" hắn tự hỏi trong vô thức " sao lại có thứ tuyệt diệu như thế này, ở trên đời vậy? Sao ta lại không biết có một thứ như thế, càng nắm càng thích " hắn nuốt nước bọt ừng ực" từng tiếng " ư ư a a" thanh âm rên rỉ nhẹ.


    Chương 13: Nàng Làm Nữ Nhân Của Ta Nhé

    13 Lúc này hắn mới nhìn rõ nữ nhân mà cả đêm hôm qua mình cùng với nàng cày cấy, lúc hắn nghe được cái câu " nếu người không chê thân phận nô tỳ thấp kém, thì nô tỳ nguyện hiến dâng tất cả cho ngài "

    Hắn cứ nghĩ đây chỉ là một nữ nhân bình thường, dung mạo xấu tới mức đáng thương, bị người ta xài rồi bán cho Huyết Ma Tông làm Huyết Nô " Chuyên nuôi dưỡng để lấy máu tu luyện ma công "

    Bây giờ ánh sáng bên ngoài cửa sơn động chiếu vào bên trong, hắn nhìn thật kỹ, khuân mặt của hắn khẽ giật giật, trước mặt hắn là một nữ nhân thành thục,tuổi khoảng 22 23, mái tóc của nàng màu đỏ tươi, dài và mềm mượt tới tận kiều đồn phong mãn,da thịt trắng như ngọc, tuy hơi tiều tụy,nhưng không thể che đi sức sống của tuổi thanh xuân trên người nàng, làn da nàng mềm mại hơn cả tơ lụa hảo hạn nhất, vầng trán sáng sáng bóng,khiến nàng lộ xuất ra vẻ anh khí và cao ngạo của kẻ bề trên nhìn xuống dưới, hàng lông mi của nàng cong vút đôi mắt của nàng trong veo như một dòng suối, ánh mắt hiền từ,pha lẫn sự tinh minh, một chút cao ngạo kết hợp với đôi mi dài, làm toát nên một vẻ cao quý, gia đình bình thường không thể tạo ra được,mùi hương thơm của hoa lan phát ra từ người nàng, cái mùi hương thoang thoảng, khiến người ta mê say,mà không một chai nước hoa nào có thể tạo ra!

    - Khi nghe được lời giới thiệu có phần vớ vẩn của hắn nàng khẽ cau mày, chỉ một động tác nhỏ vậy thôi cũng cũng khiến tim hắn loạn nhịp,nàng định mở miệng nói cái gì đó!

    - Hắn liền áp đôi môi của hắn lên hai cánh môi hồng của nàng, hắn như một con ong tham lam, mút lấy mút để những tia mật ngọt trong miệng nàng, khiến nàng một lần nữa đầu óc trống rỗng,không biết bao lâu sau,nàng mới dùng sức đẩy hắn ra,đối mắt trừng trừng nhìn hắn, như một con báo cái! Nàng tức giận nói!

    - Ngươi làm ta cả đêm qua còn chưa đủ hả? Ngươi còn tính ở trên người ta tới khi nào? Còn không mau rút cái vật kia ra khỏi người ta! " Nàng khẽ đỏ mặt,trừng mắt tỏ vẻ  giận dữ nhìn hắn!

    - Thanh Âm vũ mị khiến mọi nam nhân như mềm mọi khớp xương, hắn nghe được nàng nói liền nhìn xuống bên dưới, thấy tiểu huynh đệ của mình đang hùng dũng nằm thoải mái trong khe suối âm u của nàng, một cảm giác khoái cảm từ tiểu huynh đệ truyền đến não hắn, khiến hắn như ở trên mây, hắn nghĩ ( ngươi muốn làm cầm thú,hay cả cầm thú cũng không bằng đây) nghĩ thế liền làm, hắn mặt dày đáp lại nàng!

    - Tại sao ta phải rút ra,không phải nó nằm trong đó rất hợp sao?

    - nàng tức giận trừng mắt! Ngươi là đồ vô lại!

    - Hắn cười tà,vô lại.


    Chương 14: Điên Cuồng Tu Luyện

    14 Sau một hồi mây mưa, hắn ôm người ngọc vào lòng, mặc cho nàng vài bộ quần áo lấy từ trong không gian giới, ngắm nhìn dung nhan khuynh thành và đánh giá nàng!

    " Nếu so với những người mẫu kiếp trước thì mấy nàng người mẫu ca sĩ kiếp trước xách dép...


    Chương 15: Giới Thiệu Về Cấp Bậc

    15 Võ Giả có 12 giai 4 đẳng

    -Võ Đồ (khai mở được vài kinh mạch khỏe hơn người thường gấp 3 lần)

    -Võ Sĩ   ( người đã bắt đầu có thể hấp thu thiên địa linh khi chuyển đổi thành đấu khí)

    - Võ Sư ( có thể dùng đấu khí công kích)

    - Đại Võ Sư ( có thể dùng đấu khí bồi dưỡng và sử dụng được võ hồn bẩm sinh)

    - Võ Linh ( Sử dụng đấu khí,thúc dục võ hồn ra thành thực thể để chiến đấu, như áo giáp, cung kiếm, hoá thú)

    - Võ phách ( Chuyển đổi cơ thể hoàn toàn giống võ hồn)

    - Võ Xuất ( có thể tạo ra đấu khí hình cánh, có thể bay lượn nhưng rất mau hết đấu khí, cao nhất vài trăm mét và xa khoảng vài dặm)

    - Võ Vương ( Cấu tạo linh hồn lại, thành hồn anh,sau khi tan nát nhục thân, thì có thể đoạt xá trọng sinh, nhưng không thể tiến giai)

    - Võ Hoàng ( Lĩnh Ngộ Thiên Địa, tạo ra lĩnh vực, kiểm soát nguyên tố trong đó)

    - Võ Tôn ( Lĩnh Ngộ Không gian, cầm cố giam cầm tất cả những gì trong lĩnh vực)

    -Võ Giới ( Tạo ra thế giới trong lĩnh vực, để công kích)

    Võ Thiên( Điều Khiển Thiên Địa Trong Tay có thể tạo ra mưa giông bão táp,trong lĩnh vực)

    " tuy võ giả và linh giả giống nhau nhưng bị thiên địa đè ép, nên không thể một người chống lại vạn người được, bay thì cũng chỉ bay được vài km còn phá hủy cao lắm thì đè nát được một ngọn núi cao bằng một tòa nhà 25 tầng,nên các chức nghiệp và học viện khác mới ra đời,đè ép các tông phái khác, sức mạnh quốc gia ở nơi cao nhất!

    Còn Linh Giả, Bắt Đầu Từ Căn Nguyên Võ Linh, Những Linh Giả là những người có võ hồn nguyên tố không thể tiến vào cảnh giới Võ Phách, Nhưng người này có võ hồn hoả hệ và tinh thần lực mạnh thì làm!

    -Luyện Dược Sư " Luyện Đan Dược "

    ( Hỗ Trợ Võ Giả)

    - Luyện Khí Sư.


    Chương 16: Thắng Làm Vua Thua Thì Đi Bán Muối

    16 Sau một thời gian tu luyện,tinh thần lực tiêu hao trầm trọng, hắn liền thu công và lăn ra ngủ, bỗng hắn cảm thấy cổ mình hơi nhói đau, cứ như bị vật gì đâm và vậy, hắn thấy cái gì đó không ổn hắn từ từ mở mắt ra! Thứ mà hắn nhìn thấy khiến hắn phải la lên

    Ma maamaaa!!!!!!!!

    Thứ mà hắn nhìn thấy, có thân hình của một nữ nhân, có mái tóc màu đỏ, mặc trên người một bộ quần áo của nam nhân, tuy hơi xộc xệch, nhưng cũng không thể che hết đi những đường cong lả lướt trên người nàng, ánh lửa mờ mờ phối hợp với màu tóc của nàng, khiến cho không gian này trở nên cực kỳ yêu dị!

    "Ngươi la đủ chưa hả?"

    - Thân ảnh cầm kiếm chĩa vào cổ họng của hắn, nói với giọng điệu không giận không vui!

    - Hắn cũng dần dần đoán ra là chuyện gì? Linh quang chợt hiện hắn nói " à để ta la thêm một chút nữa được không, ta mới tỉnh ngủ chất giọng chưa được thông cho lắm! "

    - Nàng khẽ cười nhẹ một tiếng xong rồi im bặt,nói với chất giọng uy nghiêm, " vậy để ta cho ngươi một nhát vào cổ cho thông nhé!"

    - hắn khẽ ngây người rồi cười nói " nàng có thể dùng miệng của nàng, giúp cho nó được thông, tuy cách này ta phải chịu cho nàng chiếm hết tiện nghi, nhưng ta là người chịu khó, ta chịu tí uy khuất cũng không sao a"

    • Nàng nghĩ " tên hỗn đản, ngươi có biết đây là tình huống nào không hả,mà còn tính chiếm tiện nghi của ta,nếu là người khác thì ta đã cắt đứt cái lưỡi đường mật của hắn rồi " nàng nghiêm giọng quát lớn,
    • Ngươi không sợ ta sẽ không đáp ứng, và sẽ giết chết ngươi sao? "Tuy giọng nói của nàng có chút uy nghiêm, nhưng không thể che được nét cười trong đó!
    • Hắn nghe được thế!
    • Mồ hôi lạnh đầy đầu" cmnó chứ bị lật thuyền trong mương rồi, nếu đối đáp không ổn thì sẽ có câu chuyện, (linh hồn xuyên không bị vợ giết sau đêm động phòng phiên bản dị giới à) nếu mà viết ra thành truyện cười có khi lại được bình chọn là nhân vật hót nhất năm ấy chứ! Nghĩ trào phúng bản thân tí thôi, nghiêm túc suy nghĩ lại lại,nếu làm nàng sự muốn giết mình thì đã giết mình từ lâu rồi, cần gì phải nói chuyện tầm phào với mình, chắc nàng muốn giáo huấn mình đây mà, thôi vì những tiểu tử sau này, vì tuơng lai có vợ đẹp, làm liều vậy, thắng làm vua thua thì đi bán muối!
    • "Nghĩ tới đây hắn can đảm thêm vài phần hắn nói!
    • Nàng sẽ không giết ta đâu!
    • Nàng hừ lạnh một tiếng nói!
    • Ngươi nghĩ là ta không giám giết ngươi ư, ngươi hôm này đã rơi vào tay ta thì đừng hòng thoát được!
    • Sau khi giết ngươi ta cũng sẽ tự sát!
    -Nói tới đây không gian chợt lạnh xuống, hắn bắt đầu nhận biết thêm về nàng," nàng là một nữ nhân cao ngạo và thông minh,dù thân thể đã là của mình,nhưng vẫn không cam chịu, nàng làm như thế này là để thử mình, xem mình là loại người nào, có khả năng làm chỗ dựa cả đời cho nàng hay không, nếu ngu ngơ trả lời bậy bạ, vớ vẩn bị giết thật như chơi chứ, còn chuyện nàng giết mình xong rồi tự sát là có khả năng rất cao,phải biết nữ nhân dù thời đại nào cũng thế cả, lúc các nàng tuyệt vọng thì cái gì cũng cố thể làm a!"

    -Nàng không giết được ta! Hắn dõng dạc trả lời, nhìn vào người đối diện!

    Sao ngươi lại nghĩ ta không giết được ngươi? Ngươi phải biết rằng tính mạng của ngươi đang trong tay ta,chỉ cần ta muốn có thể lấy đi bất cứ lúc nào?

    -nghe được vậy hắn càng thêm chắc chắn về quyết định của mình " nếu cầu xin nàng tha cho, thì mất mặt đàn ông quá, với lai theo tính cách của hắn thì còn lâu nhé, anh thà chết còn hơn nếu nàng nghe lời cầu xin mà tha cho mình, hừ cái loại nữ nhân đó, quá nhu nhược quá giả tạo, nãy giờ làm trò, trong cái thời này,người ăn thịt người và ta không cần loại nữ nhân đó, dù có đẹp đi chăng nữa,ta không cần một tên hề chỉ biết nhảy múa,theo như tính cách của nàng thì mình mà không thoát khốn hoặc cầu xin nàng, dù chỉ một chữ thì chắc chắn sẽ bay đầu,vì nàng đang kiểm tra sự mưu trí của mình xem có thể ứng phó được với thiên hạ và nàng hay không!"

    Hắn cười tà dị và nói, bảo bối à, nàng muốn giết ta thì bất cứ khi nào cũng được à,nhưng trước khi giết ta nàng phải xem lại mình trước đã,nàng không mặc áo ngực kìa, hắn nhìn nàng với ánh mắt tiểu nhân đắc ý, như nhìn được một vật phẩm trân quý được hắn lừa với giá rẻ bèo vậy!

    -Nàng đỏ mặt tới tận mang tai,cũng không tự chủ được nhìn xuống bộ ngực phong mãn của mình!

    Ngay lúc này, trên tư thế ngồi, hắn vung tay trái ra gạt thanh đoản kiếm sang một bên, hắn lao mình về phía trước, lao thẳng về phía nàng, khiến nàng không có phạm vi để chém mình, tay trái vung lên bóp nhẹ vào cổ tay của nàng khiến nàng không thể tiếp tục cầm kiếm được nữa,hắn nửa ngồi nửa quỳ kéo nàng nằm lên trên hai chân của hắn, tuy hắn có thể ra tay mạnh hơn nhưng hắn không nỡ " vợ tương lai đó à nha,làm ác với nàng sau này lấy ai mỗi tối ôm ấp, mẹ của những đứa con sau này của mình đó à nha   "

    Nàng vùng vẫy muốn thoát ra khỏi người hắn, hắn là ai cơ chứ lính đặc nhiệm đó à,để một nữ nhân không tấc sắt, lại trong tư thế đó, để nàng thoát hắn thật có lỗi với bản thân a,phải biết là nàng từ trên xuống dưới không hề mặc nội y! Từng động tác nhỏ thôi cũng khiến hắn cảm nhận được từng tấc da thịt mềm mại của nàng!

    Hắn cười xấu xa nói " Bảo Bối a,nàng không thoát được đâu, ngoan ngoãn nghe lời đừng giãy dụa mất công
    • Ngươi đê tiện, lợi dụng ta không để ý tấn công ta, ta không phục!
    • Nàng không phục kệ nàng chứ đâu liên quan tới ta,ta đâu có bảo nàng cầm kiếm dòi lấy mạng của ta đâu!
    • Nàng đã rơi vào tay ta,hắc hắc để xem ta trị nàng thế nào
    • Ngươi ngươi, ngươi muốn gì, nếu ngươi giám ta chết cho ngươi!
    • Nàng chưa nói hết câu thì kiều đồn của nàng đã vang lên tiếng " Ba Ba Ba "( tiếng đánh)
    • Nàng giám uy hiếp trượng phu của nàng này! BA!!BA!BA
    • Nàng giám cầm kiếm chĩa vào nam nhân của nàng này! BA! BA!BA
    • Cái này là giám dòi chết trước mặt ta này! Ba! Ba! Ba!
    • Sau một hồi đánh vào mông nàng hắn hỏi, nàng có phục không?
    • Nàng ta với giọng nức nở nói, ai cho phép ngươi đánh vào chỗ đó của ta,ngươi là trượng phu của ta khi nào!
    • Hắn hắc hắc cười xấu, ta đánh nàng chẳng cần ai cho phép cả, ta thích đánh vào đâu là quyền của ta nàng cấm được ta sao? còn ta không phải trượng phu của nàng! nhưng ta là nam nhân của nàng! Ta có quyền được quản lý nàng!
    • Ngươi cưỡng đoạt lý, ngươi có ngon thả ta ra, ta cùng ngươi đại chiến 300 hiệp!
    • Hắn cười ha ha lòng thầm nghĩ " nàng tính thật hảo sảng, nàng càng lúc càng thú vị rồi đây!"
    • Tại sao ta phải chiến, nàng có tin hay không ta cho mông nàng nở hoa?, hắn nói liền làm vỗ nhẹ lên kiều đồn của nàng!
    • Nàng khẽ ưmm một tiếng không nói gì!
    • Nào gọi hảo phu quân, thiệp yêu chàng chết mất, gọi đi ta sẽ thả nàng ra!
    • Nàng tức tối quay lại lườm hắn, ta không bao giờ gọi như thế trước mặt tên hỗn đản nhà ngươi!
    • Hắn cười xấu xa nói, tiểu nương tử của ta,hình như nàng bị đét mông chưa đủ hả, để ta cải tiến chút ít nha,hắn nói liền làm, hắn kéo chiếc quần bằng vải bố xuống dưới hai đầu gối của nàng, lộ ra hai đùi ngọc khiết bạch, nhìn lên thì thấy hai cặp mông tròn trĩnh, và cái khe sâu thần bí khiến hắn phải nuốt nước bọt không thôi, hắn lấy tay sờ vuốt lên cặp kiều đồn xinh đẹp của nàng, ngón tay như cố ý, như vô tình lướt qua và dừng lại ở cái khe thần bí giữa hai chân nàng, lúc này nó đã ưỡn ướt, xạ mùi hương nồng nàn khiến hắn miệng đắng lưỡi khô!
    • Nàng ta lúc này cơ thể run lên vì sợ hãi, nàng nức nở nói, dừng lại, ta nói là được chứ gì, sau một hồi chần chờ nàng nói nhẹ lại, ngươi có thể đổi câu khác được không?
    • Hắn giả ngu hỏi " đổi câu gì?"
    • nàng nói "cái câu đó đó!
    • Hắn lòng cười thầm nói, "nàng nói câu gì cơ phải nói rõ ra ta mới biết được chứ"
    • nàng nói nhỏ cái câu Hảo Phu Quân, Thiếp Yêu Chàng Chết Mất!
    • Hắn nghe rõ mà con giả vờ không nghe thấy hắn nói " Cái Gì Cơ,nàng nói to lên một chút ta nghe không rõ!
    • Nàng xấu hổ nói: Cái câu Hảo Phu Quân, Thiếp Yêu Chàng Chết Mất, cái câu đó đó, ngươi có thể đổi được không,câu đó ta không được!
    • Hắn cười hắc hắc nói, Hảo Nương Tử Ta Cũng Rất Yêu Nàng!
    • Đầu óc của người ngọc trong lòng 0ong lên một tiếng, nàng nghĩ mình thông minh sẽ thoát khỏi ma trảo của hắn, ai ngờ lại bị hắn tính kế, không những gọi hắn là Phu Quân mà còn gọi những hai lần, nàng bao giờ cảm thấy rất là uỷ khuất a!
    • Hắn thấy người ngọc bắt đầu chuẩn bị phát tác, hắn lấy một ít thuốc trong không gian giới ra, bôi lên vết sưng trên kiều đồn của nàng, nàng không đợi hắn bôi xong liền vùng vằng giậm chân rời đi như một tiểu nữ hài giận dỗi!
    • nàng vừa đi được vài bước, hắn liền quan tâm nói đi cẩn thận coi chừng t.


      Chương 17: Chạy Trốn Sự Truy Sát Của Vợ

      17 Sau một đêm mệt mỏi, đối đầu cái chết bước qua quỷ môn quan,hắn buông người ngọc trong lòng ra,giậy sớm khởi động tay chân rửa mặt như mọi ngày, thì bỗng một một đạo kiếm ảnh sượt qua người, cắt cho một phần bức vách của sơn động làm vài đường cắt sâu, hắn nuốt nước bọt lấy lại tinh thần! Hắn hỏi?

      - Nàng tỉnh ngủ từ khi nào?

      • Hừ ta tỉnh khi nào mặc ta!
      • Nàng muốn giết ta giờ cũng là giờ đẹp! Nhưng ít nhất cũng phải cho ta ăn cái gì đó chứ, chứ nếu ta chết cũng phải làm ma no chứ, chết đói khổ lắm a,
      • Ngươi chết đói hay no mặc ngươi, cái mạng ngươi hôm này ta nhất định phải lấy!
      • Hắn chỉ ừ cho qua chuyện, rồi nói tuy ta đói hay không thì không sao,cái mạng ta dai lắm a,nhưng còn nàng đã 2 ngày không ăn cái gì rồi, nếu nàng không ăn làm sao có sức mà giết ta?
      • Nàng nghe thấy vậy thoáng cảm thấy bụng mình cũng kêu lên! ọc ọc
      • Nàng đỏ mặt nói đừng có hòng câu giờ ta không tin ngươi đâu!
      -Hắn vân đạm phong khinh, mặc kệ nàng chĩa kiếm vào người, hắn nhằm lửa lên bắt đầu nướng thịt mặc kệ nàng ta đe dọa!

      Hắn nói " nàng nãy giờ kêu giết ta nhiều lắm rồi đó, giết thì giết đại đi còn không để ta nấu ăn! Hắn nghĩ "ăn xong mới có sức lực mà chạy trốn chứ"!

      Cuối cùng hắn cũng nướng xong thịt đưa cho nàng một miếng, hắn một miếng, nàng nhìn hắn mà không nói!

      Hắn rắm thối vài câu," ta biết ta rất đẹp trai,nhưng đó cũng là khuyết điểm của ta,haizz đẹp trai thật là khổ mà, ngay cả ăn cũng bị mỹ nhân nhìn kỹ tới như vậy!"

      Nghe hắn tự sướng, còn khen nàng là mỹ nhân tuy không nói ra,nhưng nàng vẫn không thể nhịn được khoé môi nhếch lên một nụ cười điên đảo chúng chúng sinh!
      •  Hắn thấy nàng không phát tác,  "Nàng không mau ăn đi đồ ăn sẽ nguội ăn vô sẽ dau bụng đó!
      •  Hay là nàng tới cái ngày mà nữ nhân nào cũng đau bụng, nên không sợ đau nữa, ( hắn cười xấu xa)
      •  Nàng đỏ mặt trừng mắt với hắn, bắt đầu ăn,nàng vừa ăn vừa nhìn kỹ hắn,miệng nàng nhai miếng thịt thật kỹ,thật ngấu nghiến cứ như thể nàng đang nhai một tên xấu xa nào đó!
      •  " Hừ để ta xem coi ngươi còn làm trò gì nữa " Nàng Nói Thầm!
      •  Còn bây giờ ngoài mặt hắn cười, ha hả nhưng lòng thì không cười được như thế lòng kêu to" cmnó thuốc mê ơi tao van mày,nhanh ngấm dùm ta đi,dù đây là lần đầu tiên dùng thuốc mê lừa phụ nữ, nhưng mà sai một bước là nát à, cái mạng nhỏ của tao trong tay mày đó, Làm ơn a, con lạy ạ "
      •  Một lúc sau nàng bắt đầu hơi mê man đi,đầu óc hơi mụ mẫm, nàng quát lớn!
      •  Long Hạo Vũ ngươi vừa bỏ cái gì vào đồ ăn hả? Ngữ khi nàng lạnh đi!
      •  Hắn cười hắc hắc, thấy nàng như thế tính doạ nàng một tí cho nàng bớt cái tính nữ vương cai quản cả thiên hạ đi!
      •  Ha ha ta đâu có bỏ cái gì vào đâu, ta chỉ bỏ rất nhiều xuân dược vào thịt nướng của nàng thôi, ta phải thu gom 9999 loại dâm trùng và không ít thiên tài địa bảo mới bào chế ra được đó có phải nàng cam thấy rất hưng phấn!( thật ra đó là thuốc mê 9999 loại dâm trùng một con cũng không có) hắn xấu xa cười,nàng biết tiếp theo nên làm gì chứ! Hắn làm ra vẻ mặt lưu manh vô địch thiên hạ!
      • Nàng nghe nói thế sắc mặt bỗng trắng bệnh đi, nàng âm thầm vận Đấu Khí bài trừ độc tố! Lòng thầm nghĩ " xú hỗn đản, để xem ta trị ngươi như thế nào, không giáo huấn ngươi không được, thuốc mê giám nói là xuân dược lại còn dâm trùng nữa chứ, ta phải đánh cho con dâm trùng là ngươi một trận, không đánh không được mà"
      • Hắn tiếp tục thao thao bất tuyệt về sự nguy hiểm về dâm trùng của hắn, lòng cười thầm " tiểu nương tử, phu quân hôm này phải hù nàng mất nửa cái mạng, để xem sau này nàng còn giám uy hiếp ta nữa không "nhưng hắn không biết là Võ Giả Vương Cấp trở lên không sợ thuốc mê,với lại hắn không biết những gì hắn làm đã bị người nào đó nhìn rõ hết âm mưu!
      • Sau một hồi thao thao bất tuyệt,kể về chiến công lừa nữ nhân của hắn( chém gió) hắn giả vờ là dâm tặc bế nàng lên dường lúc này mê dược trên người nàng, nàng đã tự luyện hoá được 2/3rồi! hắn cười tà nói" Tiểu Bảo Bối à để ta ra ngoài tắm rửa một tí rồi vô bồi tiếp nàng nha" hắn vừa nói vừa thọc hai tay vào áo của nàng nắn bóp hai con thỏ ngọc to và mềm ṃại mà, một tay không thể nào nắm hết, hắn xoa bóp khiến nàng không chịu nổi mà rên rỉ, đôi môi hắn áp lên miệng nàng,cái lưỡi quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn thơm tho của nàng, trao cho nàng một nụ hôn kiểu Pháp ngọt ngào, xong hắn cắm đầu vội vàng chạy thục mạng, ".


        Chương 18: Gặp Lại Nữ Ác Quỷ

        18 Hắn cắm đầu, vắt chân lên cổ chạy, hắn chạy hết sức khoảng được 5km thì nghe thấy tiếng vọng lại từ xa

        - Long Hạo Vũ ngươi đứng lại cho ta! Hắn nghe thấy thế, linh hồn xém nữa muốn bỏ của của chạy lấy người,hồn lìa khỏi xác a,hắn cười khổ không thôi, " hình như mình trêu nhầm phải con cọp cái rồi " hắn nhìn thấy nơi nào mình đi qua có giấu vết của mình những con Ma Thú + Cây Cối + Vong Linh Khô Lâu bị nàng dùng kiếm khí chém nát như tương, tạo thành một đường dài bằng phẳng, hắn run lên " cmnó nếu để bị bắt, thì con cọp cái này, nhai mình tới khớp xương cũng không còn ấy chứ, chắc nàng bây giờ đang hận mình thấu xương, hắn tự hứa với lòng không được để bị bắt a!

        - Hắn không giám giỡn nữa, hắn vận Ảo Ảnh Mê Tung Bộ tới cực hạn chạy thừa sống thiếu chết, hắn chạy không ngừng nghỉ 3 ngày trời hắn mệt mỏi dựa lưng vào một gốc cây đại thụ thở phì phò!

        - Ôi giờ ta đã hiểu rõ cái câu, khó tiêu thụ nhất chính là Mỹ Nhân a! Vừa thở ra một hơi, nhìn về phía trước, đồng tử của hắn co rút lại, hắn nhìn thấy cái gì ở phía trước a!

        - Một nữ nhân xinh đẹp với người thường, còn với hắn lúc này thì như nhìn thấy ác quỷ! Phải không ai khác chính là nữ nhân mà hắn chạy trốn 3 ngày hôm nay!

        - Nàng bây giờ đã ăn mặc một bộ quần áo cung trang hoa lệ màu xanh,quần áo bó sát làm lộ ra những đường cong hoàn hảo của nàng!

        - Nàng nhìn thấy bộ mặt không thể tin được của hắn nàng khẽ mỉm cười nói nụ" cười khiến chúng sinh điên đảo,nàng học theo giọng điệu của hắn nói " chao ôi tiểu đệ đệ à, ngươi có thấy ai vừa chạy qua đây không, ta tìm hắn mấy ngày hôm này rồi, nếu ngươi thấy thì chỉ cho tỷ tỷ, tỷ nhất định sẽ hậu đáp" nàng vừa nói vừa cười duyên!

        - Nụ cười của nàng tuy rất đẹp, nhưng đối với hắn bây giờ thì thấy nó như ác quỷ! Khiến hắn run lên không thôi!

        - Hắn cũng làm liều kêu lên!

        - A vị tỷ xinh đẹp này, tỷ tìm ai, nếu ta biết ta sẽ chỉ cho tỷ, còn về báo đáp thì thôi đi, đệ nhìn thấy tỷ là đủ rồi à! Không cần tỷ báo đáp đâu! ( điều này là sự thật theo cả nghĩa den và nghĩa trắng luôn) T.


        Chương 19: Thuyết Phục

        19 Lúc này hắn ôm nàng vào lòng, mặc kệ nàng giãy dụa như thế nào đi chăng nữa, sau một hồi phản kháng nàng cũng thôi không làm nữa, để cho hắn ôm nàng vào lòng, hắn quay nàng lại, bỗng rầm một tiếng trời bắt đầu mưa nặng hạt, mọi vật như tĩnh lặng thêm, hắn kéo nàng vào lòng, như muốn hoà nhập hai người làm một, hắn dùng cái thân hình chưa phát triển đầy đủ của hắn, che đậy bao bọc nàng, che nàng khỏi những hạt mưa nặng hạt đang từ từ rơi xuống, hắn muốn tạo cho nàng một cảm giác an toàn!

        - Hắn thì thầm bên tai nàng, mặc dù nàng cao hơn hắn cả một cái đầu, nhưng vẫn ngoan ngoãn rúc vào lòng của hắn như một con chim nhỏ!

        - Mị Nương à, Nàng là nữ nhân của ta,dù nàng có công nhận hay không thì đó là sự thật, tuy bây giờ ta không có tư cách để nói câu đó, huống gì nói có thể cho nàng một chỗ dựa cả đời, cả đời không phải ưu lo, nhưng hảo nương tử của ta,hãy tin vào nam nhân của nàng, hãy cho ta thời gian để đuổi theo nàng, bây giờ hãy cho ta được phép chăm sóc và bảo vệ nàng, dù thực lực ta có yếu, nhưng ta sẽ dùng tính mạng của mình để bảo vệ nàng, dùng bản thân che mưa chắn gió cho nàng, hãy cho ta một cơ hội để làm những việc đó, hãy cho ta một cơ hội để hoàn thành trách nhiệm mà một người đàn ông nên làm cho nữ nhân của mình!

        - Nàng không nói gì, ngước mắt lên đôi mắt nàng giờ, chỉ là ánh mắt nhìn càng ngày càng mềm mỏng, sau cùng hiện ra một màn sương ươn ướt, vài giọt nước mắt trong suốt đọng tại khóe mắt.


        Chương 20: Đêm Tân Hôn Đầu Tiên

        20 Hắn đem trong một bụng xấu xa bế tiểu nương tử của hắn vô trong một sơn động gần đó, hắn hăng hắc cười thầm "haha,ta thành công rồi,nhìn người ngọc trong lòng, hắn muốn hét to, nói với bố mẹ ở trái đất rằng, bố mẹ ơi, con có vợ rồi,con dâu của bố mẹ đang trong lòng của con nè, vợ con rất xinh, còn xinh đẹp hơn cả mấy cô người mẫu mà bố mẹ hay xem trên tv nữa nè, bố a bố tự hào về thằng con trai của bố chứ!"

        • Khi vô sơn động hắn vung tay ném ra vài cái trận bàn! "có tác dụng ngụy trang và thu liễm khí tức, chứ đang vui vẻ lại bị mấy con vong linh sinh vật, và mấy con ma thú vô xã giao hỏi thăm sức khỏe thì cmnó nát "
        • Hắn ôm người ngọc trong lòng, nhẹ nhàng để nàng xuống đất, như để một món bảo vật trân quý nhất vậy!
        • Nàng ngẩng mặt lên nhìn hắn, khuân mặt nàng rạng lên hai áng mây hồng, như là biết hắn định làm gì, nàng ráng hết sức từ trước tới giờ, chất giọng run run,pha chút thẹn thùng nói!
        • Vũ chàng muốn làm gì?
        • Nàng nói xem ta muốn làm gì? Hắn cười xấu xa,rồi hôn lên đôi môi mọng nước của nàng, tay heo cũng không quên thọc vào áo của nàng, xoa bóp hai khối mềm mại ở trên người của nàng, còn tay kia cũng không quên nắn bóp kiều đồn đầy đặn của nàng!
        • Nàng vụng về đáp lại nụ hôn của hắn, có thể xem như đây là lần đầu tiên nàng tự nguyện hôn hắn, hắn thấy vậy lòng không khỏi đắc ý, hắn len lói cái lưỡi xấu xa của hắn vào miệng nàng, tách hàm răng ngọc ngà của nàng ra,rồi dùng lưỡi quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho của nàng, sau một hồi nàng liền vùng vẫy ra, nàng thở dốc không thôi, khuân mặt của nàng giờ đã đỏ tới tận mang tai từ từ lan xuống ngực! Nàng thở dốc nói!
        • Không được! Hôm nay không được! Thiếp không muốn!
        • Hắn chỉ nghĩ là nàng xấu hổ, hắn nói Bảo Bối à, từ từ rồi sẽ quen thôi!
        • Hắn không lấy tay đang tung hoành trên ngực nàng ra, mà con hành động ác liệt hơn nữa, hắn để nàng nằm xuống!

          -Đôi môi nóng bỏng đặt lên mặt nàng tử, rồi cù̃ng bao trọn lấy đôi môi mềm mại hơi thở như lan kia, hơi thở thơm tho tức thì theo miệng mà vào.


Loading...