1 " Lăng U, có trách thì trách cô quá tỏa sáng, chiếm lấy mọi ánh nhìn của người khác, chỉ cần cô chết đi, vậy mọi người sẽ nhìn thấy tôi. Đi chết đi. "
".
2 Từ khi biết người đàn ông điểm trai kia là Diêm Vương đại nhân, Lăng U không biết nên khóc hay cười. Ngày ngày cô ra bờ sông Vong Xuyên thả cần câu cá, nhưng đám cá này như có linh tính, chúng bơi thành đàn quanh lưỡi câu nhưng tuyệt nhiên không có con nào dính bẫy.
3 Suốt thời gian dùng bữa tối, Lăng U luôn thấp thỏm không yên. Anh giữ cô lại, đương nhiên là có nhu cầu sinh lý kia nhưng cô không muốn.
" Diêm Vương đại nhân, chỉ có chiếc giường bé tẹo thế này, hay ngài về điện của mình đi?" Lăng U giữ khoảng cách với anh nhỏ giọng nói.
4 Sáng hôm sau, Lăng U phát hiện bản thân nằm trên giường thì rất ngạc nhiên. Chắc không phải đêm qua cô mộng du tự mình bò lên giường đấy chứ? Nghĩ ra mọi khả năng, cô chỉ cảm thấy khả năng anh bế cô lên giường là không có nhất.
5 Điện Diêm Vương không phải là nơi ai cũng có thể ra vào, Bạch Vô Thường dắt Lăng U vào trong, tìm một chỗ khuất đứng quan sát.
Lăng U ngó đầu ra xem, thấy Quân Mạc Phàm khí thế uy nghiêm đang ngồi trên ghế cao, bên cạnh là Hắc Vô Thường đang nhìn xung quanh, ánh mắt vừa chạm đến chỗ cô thì dừng lại rồi nhanh chóng rời sang chỗ khác.
6 Hôm sau, Lăng U đang đứng cắt hoa thì thấy một đoàn người nối đuôi nhau bê đồ vào trong nhà của mình. Hỏi ra mới biết chúng đều là đồ anh tặng cho cô, Lăng U gật gù, cái này giống với phim cô hay xem, là đồ ban thưởng a, mặc dù chết rồi nhưng cô cũng không ngại nhiều tiền đâu.
7 Thời gian trôi qua, việc được anh ôm mỗi đêm đã trở thành thói quen của cô. Ngày ngày đám quỷ sai đều thấy đồ Diêm Vương đại nhân thưởng cho Lăng U chuyển đến ngôi nhà nhỏ mà ghen tị.
8 Quân Mạc Phàm đến ngôi nhà nhỏ, vừa nhìn thấy Lăng U đang ngồi ăn bánh liền lập tức đi lại ôm chặt lấy cô.
" Đại nhân. . . . . . " Lăng U ngạc nhiên nhìn anh, cô biết anh đang họp, cứ nghĩ sẽ phải đến tối anh mới qua, không ngờ lại nhanh như vậy.
9 Quân Mạc Phàm nghe vậy khẽ cười một tiếng, đúng là từ khi gặp nhau, cô luôn chửi anh vô cùng thuận miệng. Nếu là người khác đã sớm đi du lịch 18 tầng địa ngục, nhưng đối với cô, anh lại thấy điều đó rất đáng yêu.
10 Quân Mạc Phàm nhận lấy mở ra xem, thoáng cái mặt đã tối sầm lại. Thiên giới thế nhưng lại muốn nhúng tay vào hôn sự của anh.
Hắc Vô Thường đứng một bên khẽ lau đi mồ hôi lạnh trên trán, văn kiện vừa gửi tới, hắn đã biết là sẽ có điều không hay.
11 Lăng U được anh ôm cũng quay người lại vùi đầu vào ngực anh. Hương thơm nhè nhẹ trên người anh khiến cô thấy an toàn và yên tâm. Anh nói mùi hương này từ một cây hoa sen trong hồ gần điện Diêm Vương, hoa này chỉ nở vào bên đêm nên anh lấy làm túi thơm đeo bên người.
12 " Lăng U cô nương, Diêm Vương đại nhân nói ta đến may đồ mới cho ngài. " thợ may cúi chào Lăng U một cái rồi lập tức bắt tay vào việc.
Bụng của Lăng U ngày càng to, đồ cũ đều đã mặc không vừa, bé con trong bụng cô đã 1 năm nhưng vẫn chưa chịu ra khiến Lăng U không khỏi sốt ruột.
13 " Lão Bạch, dạo này U Minh bận lắm sao?" Lăng U dạo bờ sông Vong Xuyên không quay đầu hỏi Bạch Vô Thường.
" Người của Thiên giới sắp tới, Diêm Vương đại nhân thân là người đứng đầu, bận chút cũng là đương nhiên.
14 " Lăng U. . . . . . . em. . . . . . " Phí Thành nghẹn họng nhìn cô. Anh ta biết kiếp trước giúp Lục Ý hãm hại cô là anh ta sai, nhưng lúc đó cũng vì cô và gia đình cô quá mạnh mẽ, mà tiểu tam bên cạnh anh ta lại yếu ớt vô cùng hợp khẩu vị.
15 " Lăng U, xin lỗi nàng!"
". . . . . . . . "
" Lăng U, nàng sẽ tha thứ cho ta chứ?"
". . . . . . . . "
" Lăng U. . . . . . . . "
Trong mơ Lăng U không ngừng nghe thấy lời xin lỗi bên tai nhưng cô lại không thể nào tỉnh được, nghe được những lời xin lỗi đó, trái tim Lăng U như thắt lại đau đến khó chịu.
16 " Ta thật không hiểu, công chúa của chúng ta vừa xinh đẹp lại mạnh mẽ như vậy, tại sao Diêm Vương đại nhân lại đi thích một phàm nhân yếu ớt kia?"
" Ai biết được khẩu vị của ngài ấy.
17 Thời gian sau đó, Lăng U chỉ đến rừng Mạn Châu Sa Hoa ngắm nốt những bông hoa còn lại, sông Vong Xuyên bỗng trở nên bị quên lãng, đám quỷ sai và linh hồn cũng không còn thấy bóng dáng một nữ nhân bụng bầu dạo ở đây nữa.
18 Cả U Minh giờ bao trùm một màu đỏ của hỷ sự, chỉ có ngôi nhà nhỏ của Lăng U là vẫn như vậy. Lăng U đứng ngoài sân ngẩn người nhìn xô cá sông Vong Xuyên, nhớ đến ngày đầu gặp anh, cũng tại sông Vong Xuyên này.
19 Bạch Vô Thường cúi đầu nhìn bé con, thấy nó trắng trẻo mập mạp vô cùng đáng yêu thì cười nhẹ một cái. Hắn cũng từng nhìn thấy Diêm Vương đại nhân mới sinh ra, trông nhăn nhó đen đỏ, thật sự là khó coi.
20 " Diêm Vương đại nhân, mong ngài nên xét phải trái. Hôm nay là hỷ sự của cả hai giới, ngài đừng suy nghĩ không kỹ mà thiệt thân. " một người bên Thiên giới nói.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88