Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trảm Xuân

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 50
Chương mới nhất: Quyển 2 - Chương 17: Vĩ Thanh
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Trước đến nay nàng là một người tốt, biết an phận, có tinh thần trách nhiệm rất cao. Trước sáu tuổi, vì muốn làm nha hoàn, mỗi ngày nàng đều tập quét dọn vệ sinh.

Danh sách chương Trảm Xuân


Q.1 - Chương 1

1 ⌊ Quyển Thượng ⌉Lúc Y Xuân cả người đầy máu tỉnh lại, đã thấy vầng trăng tròn vắt ngang chân trời, sáng trong ngàn dặm, to đến kinh ngạc, vươn tay ra có thể hái xuống.


Loading...

Q.1 - Chương 2

2 Nói đến Dương Thận, thực ra trước đây Y Xuân chưa từng chú ý đến y. Hôm sư phụ đưa đệ tử lên núi, sự chú ý của họ đều đặt trên người cô bé Văn Tĩnh xinh đẹp như châu ngọc kia, vốn chẳng ai nhìn tới y.


Q.1 - Chương 3

3 Thời gian thấm thoát trôi, rốt lại đã gần cuối năm, trên núi đã sớm đổ hai, ba trận tuyết lớn, phóng mắt trông ra xa, tất cả đều nhuốm màu trắng xóa. Hơn nửa năm trước, sau khi Y Xuân và Dương Thận đồng thời ngã bệnh, sư phụ đã tách bốn đệ tử ra, dạy riêng từng đứa.


Q.1 - Chương 4

4 Cả khi chính thức cưỡi ngựa xuống núi, ra khỏi phạm vi Giảm Lan sơn trang rồi, Dương Thận vẫn im lặng, Y Xuân hì hì cười đùa với y, y chỉ đáp lại mỗi “À” hoặc “Ừ”.


Q.1 - Chương 5

5 Vì Dương Thận “trúng độc”, Y Xuân đành phải tìm khách điếm ở trấn Hiền Đức, thu xếp chỗ ngủ cho Dương Thận trước rồi mới rời đi mời đại phu* (thầy thuốc).


Q.1 - Chương 6

6 Tà dương ngả về Tây, trong rừng thốc đến một trận gió, Y Xuân không khỏi rùng mình. “Chà, mặt trời giống lòng đỏ trứng vịt quá!” Nàng chẳng nén nổi thốt lên đầy xúc động, bụng lại vô cùng đúng lúc réo một tiếng.


Q.1 - Chương 7

7 Màn đêm lui xuống, ánh nắng bạc màu hắt lên gương mặt Y Xuân. Đêm gian nan rốt cục đã kết thúc. Nàng mở bừng mắt, đột ngột vặn người, cổ cũng xoay theo, kế đến là cánh tay và cẳng chân.


Q.1 - Chương 8

8 Lúc ba người Y Xuân giục ngựa phóng thật nhanh rời khỏi đấy, trên tường, Thư Tuyển đứng dậy, giơ tay che nắng nhìn quanh, chẳng rõ đang tìm ai. Cả đám người Tiêu Dao môn đứng dưới đất vừa chửi mắng vừa nhặt đá ném.


Q.1 - Chương 9

9 Chuyện đầu tiên phải làm khi đến Đàm Châu là tìm khách điếm để trọ. Dương Thận buộc ngựa cẩn thận trong chuồng, vừa vào đại sảnh đã nghe Y Xuân đang mặc cả cùng chưởng quầy.


Q.1 - Chương 10

10 Y Xuân cầm cái bọc nhỏ kế bên bộ y phục lên, chưa kịp mở ra xem thì đã có vật gì đó nặng trĩu rơi ra. Là một đôi hoa tai màu lam cẩn hai viên trân châu.


Q.1 - Chương 11

11 Thư Tuyển thế mà lại ở cùng khách điếm với bọn Y Xuân, chỉ cách nhau hai phòng. Nàng gõ cửa cả nửa ngày, bên trong mới vang lên tiếng bước chân uể oải, két một tiếng, cửa mở.


Q.1 - Chương 12

12 Nữ tử đáng thương kia biến sắc, chỉ biết khóc. Yến thiếu gia khẽ tựa lưng vào ghế, ra chiều mệt mỏi thở dài một hơi, hạ giọng bảo: “Ngươi đi đi, không có lần sau đâu.


Q.1 - Chương 13

13 Sự gặp gỡ giữa con người với nhau thường chỉ được quyết định bởi một ánh mắt. Khi trùng hợp, khi không cố ý sắp xếp. Nhưng vì có vô vàn loại người khác nhau trên thế gian, sự gặp gỡ ấy cũng theo đó mà thay đổi.


Q.1 - Chương 14

14 Sự gặp gỡ giữa con người với nhau thường chỉ được quyết định bởi một ánh mắt. Khi trùng hợp, khi không cố ý sắp xếp. Nhưng vì có vô vàn loại người khác nhau trên thế gian, sự gặp gỡ ấy cũng theo đó mà thay đổi.


Q.1 - Chương 15

15 Đêm không trăng, Dương Thận dù có trở mình trên giường như nào cũng không ngủ được. Y là người rất sợ bóng tối. Được biết, gia đình y bị kẻ thù giết trong một đêm u ám lặng như tờ.


Q.1 - Chương 16

16 Mộc Mộc và Nại Nại cùng lui xuống, Ninh Ninh cũng đã tránh mặt từ sớm. Ân tam thúc đóng cửa lại, khoanh tay trông cửa, nón tre cúi thấp. Bầu không khí hơi kỳ lạ, Dương Thận không khỏi nghiêm mặt lại, lòng biết người này không yêu cầu thì thôi, song nếu đã lên tiếng thì chắc chắn khó mà thực hiện được.


Q.1 - Chương 17

17 Chỉ trong nháy mắt thế thôi, dù họ có bị kèm hai bên cũng không đi được bao xa. Y Xuân quan sát chung quanh một lượt, bỗng thấy trước ngõ vào vườn có một cây châm mảnh đang cắm dưới đất, đầu châm hướng vào Trữ Anh viên.


Q.1 - Chương 18

18 Y Xuân hơi kinh ngạc đi đến, ngó tên khổng lồ đang cứng người bất động rồi nhìn Thư Tuyển, chẳng mấy tin được hắn lại giải quyết vấn đề khó khăn này nhẹ nhàng tới vậy.


Q.1 - Chương 19

19 Hôm ấy, lúc rời đi Dương Thận có nhắc một câu: “Yến Vu Phi đa mưu túc trí, đặt nặng vấn đề thiệt hơn, giờ không lôi kéo được ắt sẽ tìm cách diệt trừ chúng ta, sau này phải cẩn thận.


Q.1 - Chương 20

20 Y Xuân bước đến, cười chẳng nề hà: “Khéo vậy, lại gặp nhau rồi. Các người cũng ở khách điếm này hử?”Tiểu Nam Qua vẫn im lặng, đôi mắt xoay tít đảo qua đảo lại giữa hai người họ, thấy vẻ mặt Y Xuân tự nhiên, thần sắc Dương Thận kỳ lạ, cậu nháy mắt, đáp: “Hóa ra các người không chỉ là sư tỷ đệ bình thường… Đúng là chẳng ngờ đấy…”Nhác thấy Dương Thận nhướng mày, cậu vội vã bật dậy, xua tay liên hồi: “Không dông dài nữa, chủ tử đang gặp rắc rối, tôi phải đi cứu Người ngay đây!”Y Xuân vội tiến lên vài bước, ghé vào lan can hỏi: “Rắc rối gì? Ta giúp được không?”Tiểu Nam Qua ngẩng đầu, nghiêm túc đánh giá một hồi, thành thật lắc đầu: “Chờ cô đẹp hơn hẵng nói.


Loading...