1 Trời trở về khuya! Trăng mờ, sao lặn, gió bốc từng hồi. Màn sương phủ trùm vạn vật, cỏ cây. Cánh rừng già quanh Tạ gia trang kỳ bí hãi hùng. Trong ngoài Tạ gia trang đèn đuốc đã tắt từ lâu, chỉ còn lại một cây đèn con treo lơ lững trên cánh cửa cổng chiếu ánh sáng lờ mờ vàng vọt.
2 Giữa lúc đó. . . Chợt thấy một chiếc bóng nhỏ thó màu lam xuất hiện ngoài cửa cổng Tạ gia trang. Dưới ánh trăng khuya mờ ảo cho thấy chiếc bóng nhỏ thó kia là một cậu bé trạc mười bốn, mười lăm tuổi.
3 Sau khi rời khỏi Tạ gia trang, Phùng Phá Thạch đi từ cuối canh tư đến trưa ngày hôm sau tới thị trấn Vân Thai, còn cách Phùng Sơn bảo khoảng hai trăm dặm.
4 Chẳng biết đã trải qua bao nhiêu thời khắc. . . Phùng Phá Thạch mở mắt ra nhìn thấy vầng trăng đã tàn, sắp lặn xuống phía trời tây. Cậu bé gượng gạo ngồi lên, toàn thân đau nhức, xương cốt như chia lìa.
5 Một buổi sáng mùa xuân. Tiết trời mát mẻ, gió xuân phơi phới. Cây cỏ mùa xuân xanh ngát một màu. Những đóa hoa anh túc mọc hai bên đường tim tím nhởn nhơ theo từng cơn gió đồng, thoang thoảng mùi hương kỳ diệu, say đắm lòng người.
6 Tên đại hán áo đen cầm đầu quát lớn : - Chư đệ hãy mau giết hai tên tử tội kia cho ta. Hắn vung giới đao hợp cùng mười một thanh giới đao của đồng bọn từ tám hướng trút vào đầu thiếu niên vận lam y và gã áo xanh đang ngồi vận công.
7 Chờ cho tên đại hán cầm đầu bọn kiếm thủ đã đi xa rồi, thiếu niên vận lam y mới tra thanh kiếm vào vỏ rồi quay lại gã áo xanh. Đúng lúc gã áo xanh cũng chữa trị được một phần lớn thương tích đứng lên, nhìn thiếu niên vận lam y với ánh mắt vô cùng cảm kích.
8 Thời khắc trôi qua thật nhanh. Đã đúng giờ hợi. Bang chủ Mã Kỳ, bốn vị lão nhân Thủ tòa, Hộ pháp nín thở đợi chờ bọn phi mã báo tin, hoặc Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch đột ngột tới bất ngờ.
9 Hộ pháp Gia Cát Đan gấp rút lao ra phía ngoài đứng giám sát trận đấu sắp diễn ra. Tình hình cực kỳ khẩn trương khắp cả trong ngoài Tổng đàn Thanh Vân bang sau khi trông thấy chiếc bóng xuất hiện trên bầu trời xanh thẳm.
10 Phùng Phá Thạch hãy còn đứng nguyên vị trí, nhìn Đại hộ pháp bằng ánh mắt khinh khỉnh : - Lão đã thấy rồi đó, nếu lão sợ chết cụt đầu thì hãy mau mau trốn chạy, cho ta hỏi tội lão quỷ Bang chủ Mã Kỳ.
11 Loạt Quỷ đầu đao chém hụt Phùng Phá Thạch bỗng sả xuống đầu năm tên đại hán sử Quỷ đầu đao. Quỷ đầu đao chém sả từ trên đầu xuống chẻ năm tên đại hán áo đen làm đôi, chết không kịp kêu la một tiếng nào.
12 Chỉ trong vòng bảy ngày, cái tin Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch huyết tẩy toàn bộ từ Bang chủ tới chúng cao thủ, môn đồ Thanh Vân bang gây khủng khiếp trong quần hùng hắc bạch trên khắp chốn giang hồ, chấn động luôn cả vùng quan ngoại, Thổ Phồn và Tây Vực.
13 Tửu bảo, hãy dọn lên cho ta hai món ăn thịt rừng nấu chín và một vò mỹ tửu nhanh lên. Từ ngoài tửu quán bước vào, Phùng Phá Thạch vừa kéo ghế ngồi xuống, vừa vẫy tay gọi tên tửu bảo đứng phía trong gần quầy.
14 Trông thấy Phùng Phá Thạch phi thân vào đấu trường, gã ăn mày nhìn chàng chăm chăm, thân hình khẽ rung động. Nhưng gã đã cười khúc khích : - Đại ca nổi máu nghĩa hiệp rồi ư? Nghe gã ăn mày gọi mình bằng đại ca, Phùng Phá Thạch nhìn gã cười thân mật : - Huynh đang ngồi ăn uống một mình trong tửu quán, trông thấy bọn quỷ quái này cậy số đông người có võ khí bức bách đệ thái quá, huynh không thể ngồi yên lấy mắt mà nhìn được, nên huynh phải can dự vào chuyện này giúp đệ một tay.
15 Phùng Phá Thạch nổi giận : - Đừng lải nhãi cái mồm. Ta giết các ngươi rồi nếu lão quỷ Xích Phát Đại Ma Tôn không đi tìm ta, thì ta cũng đi tìm lão và các lão quỷ Diêm Vương Tôn Giả, Vạn Độc Thánh Sư, Liệt Hỏa Ma Quân, Lưỡng Diện Quái Nhân chặt bọn chúng ra làm vạn đoạn báo thù cho phụ thân và mọi người khác.
16 Sắp đến giờ hợi! Giờ hẹn trong huyết hận thư của Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch đã gửi chiều ngày trước. Hội chủ Ngụy Khôn, Đại điện chủ Bành Hoài, Tổng lãnh cao thủ Ngô Phi, hai lão đạo nhân Độc Trùng đạo sĩ và Thiết Phiến chân nhân đã có mặt trên tòa đại điện ngồi chờ đợi bọn phi mã chạy trở về báo tin.
17 Tổng lãnh cao thủ Ngô Phi vâng lệnh : - Tuân lệnh! Tổng lãnh cao thủ Ngô Phi tới đứng đối diện cùng Phùng Phá Thạch. Không nói một lời, Tổng lãnh cao thủ Ngô Phi vung cây đao quái dị lao vút tới.
18 Đấu trường im bặt, nhưng bầu không khí càng căng thẳng đến cực độ sau khi Đại điện chủ Bành Hoài bị thanh Tàn Hồn huyết kiếm gây trọng thương. Thắng luôn cả hai trận liên tiếp, loại được hai đại cao thủ trong hàng ngũ Long Hổ hội, hùng khí trên gương mặt ngọc của Phùng Phá Thạch bốc cao ngàn trượng.
19 Thình lình có tiếng thét : - Dừng lại! Cùng theo tiếng hét lanh lảnh từ phía ngoài cửa cổng Tổng đàn Long Hổ hội, một chiếc bóng nhỏ thó phóng tới đấu trường nhanh tợ vì sao xẹt.
20 Trong lòng Phùng Phá Thạch vô cùng khiếp đảm, lập tức ngưng ngay vận chân khí lại. Chàng khẩn cấp suy nghĩ tìm phương cách khác tống khứ bầy độc trùng.