1 Lăng Độ Vũ ngưng thần nhìn vào bảng điều khiển trước mặt. Chiến cơ tiếp tục bay cao, khi tới 8. 000 thước, Lăng Độ Vũ điều chỉnh van tiết lưu xuống còn 75%, giảm tốc độ, hướng cho chiến cơ bay song song với mặt đất một cách lão luyện.
2 Lăng Độ Vũ nhận lấy, thấy đó là một địa đồ vẽ tay hết sức tinh tế, mô tả toàn cảnh rừng Thủy Nguyệt cùng các đường đi. Nhã Đại Ny khẽ chuyển thân, nói : " Với tài trí và thủ đoạn của anh, với địa đồ phụ trợ này, nhất định có thể đào tẩu thành công.
3 Cửa phòng phẫu thuật mở ra, mấy gã từ ngoài tiến vào, chuyển Lăng Độ Vũ lên cáng và đưa ra ngoài. Cuối cùng thì hắn cũng được đặt lên một chiếc giường.
4 Khốc thạch nằm cách đó 200 yards ở phía bên phải, một nửa trên bờ, một nửa dưới nước, trông như một con thủy quái đang phủ tấm thân khổng lồ trên bờ để uống nước hồ.
5 Đường ra đài tế kéo dài từ pha lê ốc vào trong lòng hồ, tận cùng là đài tế hình tròn, đèn trên đài tế cũng đã được bật lên, tạo thành một dải ánh sáng tiến thẳng vào màn sương mù, trông thực huyễn hoặc quỷ dị.
6 Rời khỏi Khốc Thạch, Lăng Độ Vũ thuận bước đi đến Pha Lê ốc. Đi được nửa đường, trong lòng chợt động, đêm đó hắn gặp Tình Tử chính tại nơi đây. Nhờ vào trí nhớ hơn người, hắn cố hết sức mới tìm được đến nơi giam giữ Nhã Đại Ni.
7 Ba Cực đến bên cạnh hắn, lời Lăng Độ Vũ nói như ngọn núi bất chợt trồi lên, khiến cho cảm xúc của y dần dần mới trấn tĩnh được. Lăng Độ Vũ than: “Mộng Hồ! Đây là một nơi đặc biệt vô cùng.
8 Cửa mở, Tích Khắc, người phụ trách phòng thủ Mộng Hồ thủy trang sải bước tiến vào. Tích Khắc dáng cao gầy, sắc mặt có thần, tràn ngập sự tự tin, nằm trong số thủ hạ Ba Cực tuyệt đối không hoài nghi, từng theo y hơn hai mươi năm.
9 Cao Sơn Ưng giờ đã bình phục tự mình ra đón hắn xuống máy bay. Lăng Độ Vũ sắc mặt bình tĩnh, chôn chặt nỗi thương tâm bởi Tình Tử tự hủy diệt tâm linh mình xuống tận đáy lòng.