1 Những ngọn gió đông se lạnh. Cùng với những ngọn gió đó là bông tuyết bay phủ trên dòng Dương Tử. Trong tiết trời giá buốt kia, một chiếc lâu thuyền, với hàng hoa đăng như thể đối chọi với tiết trời giá lạnh.
2 Hàm Ðan trấn có thể nói là kinh thành thứ hai của trung thổ vì sự sung túc của nó. Phàm những nơi sung túc Hàm Ðan trấn thì phải có những tửu lâu, tửu điếm nổi tiếng, nhưng có lẽ không nơi nào thuộc trấn Hàm Ðan lại nổi tiếng bằng tòa Thiên Phú lầu.
3 Ðêm xuống, tuyết càng dầy đặc như thể muốn nhuộm trắng cả bầu trời đêm, nhưng Ðàm Vĩnh Hưng vẫn lặng lẽ rảo bước, đội tuyết hướng về dòng Hoàng Hà. Chàng đến bên Hoàng Hà thì đã thấy chiếc lâu thuyền của Tiểu Yến đã chờ Ở đó tự bao giờ.
4 - Tại hạ Ðàm Vĩnh Hưng tham kiến Huyền Không đại sư. Huyền Không đại sư chấp tay niệm Phật hiệu: - A di đà Phật. Thiện tai, thiện tai. Bần tăng xin hỏi Ðàm thí chủ lên Thiếu Lâm để viếng kim thân Phật tổ hay có chuyện gì nữa không? - Tại hạ không có ý lên Thiếu Lâm tự để làm kinh động các vị cao tăng, nhưng khốn nỗi, tại hạ đã thua một canh bạc rất lớn, buộc phải đến Thiếu Lâm tự.
5 Cái tin Ðàm Vĩnh Hưng giải thoát cho Ðoạn Hồn Tử Kiếm Giang Hùng đào thoát khỏi thiên lao Thiếu Lâm nhanh chóng lan truyền khắp giang hồ làm chấn động cả võ lâm.
6 Không phải tại tiết trời giá rét ngoài kia mà Ðàm Vĩnh Hưng muốn uống rượu để sưởi ấm mình, nhưng tất cả nỗi niềm hối hận và tự trách mình đã được dồn cả vào những chén rượu, kiến y uống như thể mộ người điên.
7 Tôn Ứng Hiệp bước vội về phía Tống Bội Linh, nép sau lưng nàng mới dám nhìn ra cửa. Ðập vào mắt Ứng Hiệp là một người bận áo trường y đen kịt. Dưới thềm tuyết trắng xoá, y trông như một con quạ đen khổng lồ, bởi chiếc mũ trùm đầu không thấy chân diện.
8 Chiếc lâu thuyền neo giữa dòng Dương Tử, dập dềnh, đung đưa theo những lượn sóng đêm. Trong màn đêm giá buốt se lạnh, trông lâu thuyền tựa một con thủy quái khổng lồ, im lìm chờ đợi con mồi.
9 Tẩu ma ma ra tận cửa "Vạn Hoa Lâu để đón Tôn Ứng Hiệp. Nách phải cặp những cuộn giấy hồng điều, tay thì ôm khay mực, Tôn Ứng Hiệp tựa một con lật đật, lóng ngóng khiến cho những ả kỹ nữ của Vạn Hoa lâu phải phì cười.
10 Trời chạng vạng, ánh bình minh vẫn còn le lói, nhưng Ứng Hiệp đã chuẩn bị mọi thứ để di họa. Mục đích của Ứng Hiệp không ngoài ý tưởng sẽ quay lại Phỉ Thúy Tiên trang.
11 Dìu Bội Linh vào loan phòng, Vĩnh Hưng đưa nàng đến ngồi trên tràng kỷ. Choàng qua vai Bội Linh, Vĩnh Hưng nhu hào nói: - Nương tử, huynh hạnh phúc vô cùng.
12 CỖ áo quan đen kịt đặt ngay trước cổng Mạn Trà sơn trang, bốn góc là bốn ngọn tiểu kỳ trắng huề, ngay trước đầu áo quan là ngọn đại huyết kỳ với dòng chữ thảo "Nhất thống võ lâm Duy ngã độc tôn.
13 Hắc y nhân cắp Tôn Ứng Hiệp chẳng đi đâu xa mà đi thẳng đến Phỉ Thúy tiên trang. Y đặt Ứng Hiệp xuống trước thềm đại sảnh nhìn Ứng Hiệp bằng cặp mắt sáng ngời rồi nói: - Ngươi muốn trả thù cho tỷ tỷ của ngươi thì hãy nhờ đến Lâm phu nhân.
14 Thời gian như bóng câu qua cửa sổ, thế mà thấm thoát đã ba năm. Trong ba năm đó võ lâm giang hồ thật yên tĩnh, thậm chí đến buồn chán. Câu chuyện về Lãnh Diện Tu La Ðàm Vĩnh Hưng hôm nào cũng chẳng ai buồn nhắc đến.
15 Ứng Hiệp chỏi tay nhỏm lên. Cảm nhãn đầu tiên y cảm nhận được là đầu nặng như quả diệm sơn, và điều y sung sướng nhất là được thấy mái tóc dài đen óng của Lâm Bạch Huệ cùng với mùi xạ hương thoang thoảng của nàng.
16 Những tưởng đâu đôi Trảo công với mười ngón chỉ pháp tợ vuốt chim ưng của Lâm Bạch Huệ đã bứt đứt hai cục yết hầu của Hắc Bạch VÔ Thường, nhưng không ngờ khi chạm vào yết hầu của hai gã quỷ dưới a tỳ đó những tưởng như thộp vào một lớp thép.
17 Tọa lạc trên một khuôn viên non trăm mẫu, phía sau là dãy Bạch Mã sơn, trông xa xa như một con tuấn mã khổng lồ, với những tảng mây trôi lơ lửng, phía trước là dòng Hắc Long giang, tòa lầu ngũ giác vừa nguy nga tráng lệ với tất cả đặc điểm của một chốn long đàm hổ huyệt.
18 Cả võ lâm trung Nguyên chấn động bởi sự xuất hiện của Di Họa Ðoạn Hồn Thần. bời liền sau sự xuất hiện đó là cái chết của Huyền Không phương trượng đại sư, rồi đến VÔ Ðịch kiếm Dương Quân Bảo, khiến cho võ lâm phải rúng dộng.
19 Sử Thừa Tự bước vào ngôi nhà hoang với tâm trạng bồi hồi sợ sệt. Y không muốn đến nhưng vẫn phải đến ngôi nhà hoang này vì đã hẹn với Lam Tiểu Yến. Thật ra Thừa Tự chẳng có ý gì khác mà chỉ muốn chuộc lại lỗi lầm mà gã đã bị Cù Nam Dân lừa gạt khiến cho lòng ray rứt không khỏi hổ thẹn với chư huynh đệ trong phường Họa nhân.
20 Lão Tam bưng chén rượu đầy cao hứng đưa đến trước nói với trung niên thư sinh:- ân công, Tam Thử là kẻ chẳng biết ăn nói, lại hay huỵch toẹt nhưng lòng rất thành, xin được kính ân công chén rượu này.