1 Đây là một bộ cổ điển võ hiệp ngôn tình tiểu thuyết, cố sự phát sinh tại một đông phương cổ quốc thần bí từ xưa —— đông thổ vương triều, ở đây từ xưa vẫn là nam cày ruộng nữ dệt vải, hái dâu trồng đay, khoác áo dài tay áo lớn, tóc buộc thành búi, vẫn như cũ là quán trọ ,tửu phường, quán trà, hiệu cầm đồ, tiền trang, đổ phường, thanh lâu.
2 Cổ sở Kinh Châu một nơi sơn lâm, sơn lâm liên miên nhấp nhô, không thấy phần cuối. Trong sơn lâm có một gian nhà gỗ, trước nhà gỗ có một cái giếng nước, bên cạnh giếng nước ngồi chồm hổm một tiểu nam hài khoảng 10t, trong tay cầm một nhánh cây nhỏ, đang vẽ gì đó trên mặt đất.
3 Hàng Châu, cổ thành nổi tiếng nhất Giang Nam, xinh đẹp phồn hoa, phong cảnh như bức tranh. Xưa thường nói về Hàng Châu sông ngòi màu mỡ, đất đai phì nhiêu, kỳ trân dị bảo tụ họp, thương gia cũng hội tụ.
4 Cổ Đãng sơn, vốn chỉ là một tòa đại sơn cách Tây hồ vài dặm, lúc đầu cũng không có tiếng tăm, nhưng nguyên nhân một người mà cả thiên hạ đều nghe danh ⬔⬔ Quỷ Tử Tiên Sinh.
5 Sở Phong vừa mừng vừa sợ, lẩm bẩm nói: -Nàng cũng tới, nghĩ không ra nhanh như vậy lại gặp được nàng, không biết nàng tên gọi là gì. . . Mộ Dung cũng thấy được Ngụy Đích, hắn nghe được Sở Phong lẩm bẩm, ngạc nhiên nói: -Ngươi không biết nàng là ai?Sở Phong lắc đầu: -Trước đây gặp mặt một lần, tuy nhiên nàng một tiếng cũng không nói đã đi rồi.
6 Ván cờ đã bài trí xong, trên mặt đất còn có một số quân cờ trắng đen mỗi bên mười quân, quân trắng so với quân đen nhiều hơn một quân, xem ra là đến lượt đi của cờ trắng, Như vậy cờ trắng là muốn kiểm soát nước sống, tấn công, tiếp ứng, hay là tiêu diệt cờ đen?Mọi người ngẩng đầu nhìn phía bàn cờ trên thạch bích, chỉ thấy các quân cờ đen đen trắng trắng như ngôi sao giữa đám mây được bố trí tại trên thạch bích, quân đen cùng quân trắng vây quanh lẫn nhau, giống như hai con đại long hắc bạch quấn vòng vào nhau.
7 Sở Phong đi tới bên cạnh một quân cờ trắng ,có chút do dự. Hắn đương nhiên biết đi cờ thế nào, nhưng hắn cũng biết bằng công lực bản thân, thực sự không nắm chắc có thể đem quân cờ bằng đá gần trăm cân này ném lên thạch bích, cho dù có thể ném lên thạch bích, cũng không nhất định có thể đóng vào thạch bích, cho dù có thể đóng vào thạch bích, cũng không nhất định có thể đóng đúng vào vị trí mà bản thân muốn đặt quân.
8 Tất cả mọi người đều hồi hộp nhìn ván cờ, hai nơi đang chuẩn bị ăn của Quỷ Tử Tiên Sinh quá lợi hại, thực sự tuyệt vời. Giữa lúc Sở Phong vô kế khả thi, thanh bào nữ tử bên cạnh bỗng nhiên mở miệng thì thầm:"Tham soa phân lưỡng thế, huyền tố dẫn song hành!"Sở Phong trước mắt sáng ngời, nhặt một quân cờ điểm vào 2-2.
9 Trên bàn cờ đã hạ thành tứ kiếp liên hoàn mà thiên cổ hiếm thấy, trong lúc tất cả mọi người cho rằng Sở Phong sẽ thừa cơ hướng Quỷ Tử Tiên Sinh cầu hoà, Sở Phong lại làm một cái cử chỉ làm cho tất cả mọi người trố mắt đứng nhìn.
10 Ván cờ kết thúc, mọi người tùy theo phân tán đi, Ngụy Đích cùng thanh bào nữ tử kia không biết bao thuở đã ly khai, Sở Phong cùng Mộ Dung cùng nhau xuống núi, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
11 Sở Phong cùng Mộ Dung đánh nhau một lúc, Sở Phong đã mồ hôi nhễ nhại, cuối cùng tất cả đều biến hóa, Mộ Dung thủy chung vẫn khí định thần nhàn, thong dong tiêu sái.
12 Khi Sở Phong đi tới sông Tiền Đường, trăng đã lên đầu cành. Hắn còn chưa đi tới bờ sông, nhưng lại thấy được một thân ảnh yểu điệu đang ở bờ sông dựa vào lan can nhìn ra xa, chính là thanh bào nữ tử lần trước tại trên núi Cổ Đãng mở miệng chỉ điểm mình.
13 Thanh bào nữ tử nói:-Vùng Trung Nguyên các ngươi có một truyền thuyết, ai thấy rắn hai đầu, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tôn Thúc Ngao tuổi nhỏ khi đi chơi rồi trở về, sau khi về nhà lo lắng không ăn.
14 Hai bóng người lướt qua, nhưng là hai tỳ nữ của thanh bào nữ tử. Bọn họ vừa thấy thanh bào nữ tử bình yên vô sự, vừa mừng vừa sợ, nói: -Quốc. . . Tiểu thư, ngươi không sao chứ?Thanh bào nữ tử cũng kinh hỉ nói: -Ta không sao.
15 Sở Phong từ sông Tiền Đường trở về, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, tinh thần sáng láng. Hắn đi ở trên đường lớn trong thành Hàng Châu, hai bên là cửa hàng cao to bắt mắt, phía dưới là quầy hàng bán đồ ăn đủ loại kiểu dáng, người đi trên đường nối liền không dứt, náo nhiệt khác thường.
16 Vọng Giang Lâu, là Hàng Châu đệ nhất cao lầu, tọa lạc tại nơi phồn hoa nhất ở Hàng Châu, lâu cao chín tầng, thẳng đứng tận trời. Ngồi ở trên lầu, không chỉ có thể đem mỹ cảnh Tây hồ thu hết vào mắt, còn có thể trông về phía xa nhìn kì quan thủy triều tại sông Tiền Đường, cho nên đặt tên là Vọng Giang Lâu.
17 -Hảo! Trước tiên là nói về Trích Tiên Tử, thật đúng là xinh đẹp như thiên tiên, được xưng là thiên hạ đệ nhất tiên tử. Nàng là truyền nhân duy nhất của Tích Thủy kiếm phái, một thanh Tích Thủy kiếm xuất thần nhập hóa.
18 Tiểu Thư cố ý ngừng lại một chút, mới tiếp tục nói:-Nói đến uy danh, lớp trên không ai có thể so kịp với Thiên Sơn Phi Tương Quân. Nàng tính tình cương liệt, ghét ác như thù, cưỡi hỏa vân mã, khoác thải phượng y, cầm Kim Phượng Thương, thần uy lẫm lẫm.
19 Có người cười nói: -Tiểu cô nương cũng hiểu được xem tướng?Tiểu Thư bĩu môi, nói:-Thế nào? Coi khinh người ta đúng không? Hảo, liền cho các ngươi nhìn một cái bản lĩnh của ta!Nói xong trực tiếp đi tới trước một bàn của Sở Phong cùng tiểu hòa thượng kia, nói với tiểu hòa thượng: -Tiểu hòa thượng, ta muốn xem tướng cho ngươi!Mọi người vừa nghe, thầm buồn cười, cho tới bây giờ chỉ có hòa thượng xem tướng cho người ta, nào có người khác xem tướng cho hòa thượng? Tiểu cô nương này quả thật là tinh quái.
20 Tiểu Thư bưng ra một cái mâm, vòng quanh mọi người vừa đi vừa nói: -Các vị đai gia nào giàu có, thì thưởng vài đồng tiền, việc buôn bán luôn luôn thuận lợi, làm quan thì từng bước thăng chức, trồng trọt ngũ cốc thì được mùa, đi thi thì tên đề bảng vàng.