1 Bên ngoài bầu trời sáng tỏ. Lúc ấy vào khoảng sau giờ ngọ mà trong nhà vẫn tối tăm vì mấy cánh cửa đều đóng kín. Ánh nắng chỉ lọt qua mốt cái cửa sổ nhỏ chiếu vào.
2 Trong hai người này thì một người giọng nói thổ hào, khẩu âm ở địa phương đây. Mọi người đều đoán là người trong Thất Tinh môn ở phủ Khai Phong. Còn người nữa là một thiếu nữ thanh âm trong trẻo, dường như còn nhỏ tuổi, nhiều lắm mới mười lăm.
3 Mọi người di chuyển mục quang nhìn thẳng vào mặt Ấu Dương Tinh đứng ở cửa phòng thì thấy cô lộ vẻ trầm tự Nhưng chỉ trong chớp mắt cô đã khôi phục lại thái độ hoạt bát, lanh lợi.
4 A Liệt nói : - Tiểu đệ thường nghe Vương lão phu tử dạy : Không có công thì đừng hưởng lộc. Hảo ý của lão sư thái, mẹ con tiểu đệ cám ơn vô cùng! Nhưng.
5 Tuy trong lòng A Liệt không thích nhưng cũng không tiện cự tuyệt. Gã còn đang tìm cách chối từ thì Ấu Dương Tinh lại nói : - Ồ! Không được! Không được! A Liệt mừng thầm trong bụng nhưng ngoài mắt lại giả vờ thất vọng hỏi : - Tại sao cô nương đột nhiên thay đổi ý kiến? Ấu Dương Tinh đáp : - Không phải ta thay đổi chủ ý một cách đột ngột, nhưng ta nghĩ tới hai điều biết là không được rồi.
6 Nàng liền theo vào phòng thì thấy A Liệt đang đưa tay ra vuốt má mẫu thân cũng cảm hấy bùi ngùi trong dạ. Trước cảnh tượng thê lương thảm đạm này, nàng không khỏi đồng tình sa lệ.
7 Lúc này A Liệt đã quỳ phục xuống đất không ngửng đầu lên. Nhưng chàng vẫn ngấm ngầm lưu ý tới đôi giầy thêu. Vừa thấy thiếu phụ ra ngoài, chàng vội ngửng đầu lên nhìn mọi người trong nhà để xem có Ấu Dương Tinh không.
8 A Liệt đáp : - Có một lần tiêu cục ở Tây Đại Nhai bị kẻ thù kéo đến đòi nợ máu. Hôm ấy tình trạng đường phố cũng như thế này. Bao nhiêu cửa tiệm đều đóng.
9 Hồng Vân cười khành khạch nói : - Lão kêu gia nhân làm lẹ lên để Kỳ huynh còn lên đường. Người sau bình phong ngắt lời : - Tiểu điếm mở ra đã mấy chục năm, làm ăn thành thực.
10 Phùng Thúy Lam nét mặt xinh đẹp lộ vẻ hoài nghi hỏi : - Sao lại kỳ vậy? Các hạ đã có lòng bảo vệ cho gã mà bây giờ lại biến đổi ý kiến ghê gớm, muốn chọc giận gia phụ để người sát hại y là nghĩa làm sao? Kỳ Kinh tiến gần lại hai bước, ngấm ngầm đề tụ công lực chuẩn bị động thủ, miệng hắn đáp : - Ta nói rõ cho cô hay cũng chẳng hề gì.
11 Kỳ Kinh liền hỏi ngay : - Sao Phùng huynh lại biết đấy là một trong những thứ bí bảo ở phủ Lang Nha? Phùng Thông đáp : - Vì tại hạ nhìn thấy trên mặt hộp sắt kia khắc năm chữ bằng lối cổ truyền "Lang Nha phủ Đan kinh" nên mới biết thế.
12 Phùng Thúy Lam chợt tỉnh ngộ hỏi : - Bữa trước ngươi có nói muốn bái một người võ công so với Kỳ Kinh còn cao thâm hơn làm sư phụ học nghề phải chăng là để trả thù hắn? A Liệt đáp : - Hắn khinh khi tại hạ hay đánh đập, tại hạ còn chịu được, nhưng mối thù sát hại mẫu thân thì nhất định phải trả, vì thế mà cần võ công cao hơn bọn hắn mới được.
13 A Liệt thất vọng ngồi co ro trong ngóc nhà không biết đã bao lâu. Bỗng nghe Kỳ Kinh nói : - A Liệt! Lão mũi trâu đó muốn giết ta. A Liệt trong lòng rất mong có người giết chết Kỳ Kinh, nhưng chàng phản ứng mau lẹ, làm bộ kinh ngạc hỏi : - Thật thế ư? Sao đại thúc còn để lão đi.
14 Kỳ Kinh nói : - Nếu Trình lão đạo là người trong đường lối này, tất hắn nhận ra. Chúng ta lấy ở Hàm Hương Viên. Vậy chúng ta phải kiếm người ra mặt đối phó với hắn.
15 Người chung quanh náo loạn một hồi. Đại hán vẫn để hết tinh thần tỷ đấu với Kỳ Kinh. Đột nhiên gã vung chưởng đánh xuống đầu đối phương rất mau lẹ. Không ngờ Kỳ Kinh còn mau lẹ hơn.
16 A Liệt ngần ngừ một lúc, bỗng chàng buột miệng hỏi : - Tiểu tử có thể khai đao được không? Lão Ngôn lộ vẻ cảm động đáp : - Ngưoi quả là người có nghĩa khí.
17 A Liệt lóp ngóp đứng dậy. Phùng Thúy Lam đột nhiên vung tay tát chàng đánh "bốp" một cái. A Liệt chẳng hiểu ra sao toan lên tiếng chất vấn thì má bên phải lại trúng một cái tán nữa.
18 A Liệt chưa dứt lời bất thình lình có hai tiếng nhạc không biết từ đâu vọng lại. Phùng Thúy Lam cả kinh thất sắc giật nảy mình lên nói:- Đây là tiếng nhạc cảnh cáo có người lợi hại lẻn vào.
19 A Liệt hít mạnh một hơi chân khí, chàng phát giác mở miệng nói năng được liền hỏi :- Nếu tại hạ không nói rõ người ở gia phái nào thì các vị nhất định không chịu buông tha:phải vậy không?Lão lùn đáp :- Dĩ nhiên là thế.
20 A Liệt nghe nói tới việc Bang Thiết Hài, chàng đã đích thân dính vào trong cuộc này nên hiểu rõ đầu đuôi. Vì vậy mà Tô đại thư nhắc tới thiếu nữ chàng hiểu ngay là Phùng Thúy Lam.