1 Hai nghìn dặm tính từ rìa Cửu Hoang sâm lâm trở vào trong, vài năm gần đây đột nhiên yêu thú càng ngày càng thưa thớt. Yêu thú ít đi, nhưng hắc vụ ngày đêm bao phủ khu rừng này lại càng ngày càng nồng, càng ngày càng đậm đặc, nếu không phải cao thủ, dù chỉ đứng từ xa xa nhìn vào cũng phải cảm thấy chóng mặt khó thở.
2 Tiếng nước trong Độc tuyền sôi sùng sục vang lên bên tai không làm Tử Vũ ngần ngại, thậm chí còn khiến nó rảo bước nhanh hơn như thể ở đó có gì đó được nó mong chờ.
3 Ngay khi nhìn thấy Tử Vũ lôi xềnh xệch xác của con Kim Giác Ma Lang về, Trình Tưởng đã nhảy dựng lên một cái. Tổ mẹ nó, cái quái gì thế này, "kiệt tác" của lão dẫu sao cũng chỉ là Thượng vị sơ cấp Ma pháp sư, làm sao lại có thể giết được một con yêu thú cấp 7 chứ.
4 Dạ chiến, từ sau khi Quyện Long thành được xây dựng, nó đã bắt đầu được tổ chức, tới nay đã tồn tại năm trăm năm, chính là đại hội võ lâm hắc đạo lớn nhất được tổ chức định kì vào thàng sáu hàng năm.
5 - Lão đầu tử, ta muốn đăng kí tham gia Dạ Chiến!Chất giọng non nớt của Tử Vũ mang lên khiến lão đầu đang cắm cúi ghi chép danh sách các ứng viên tham gia Dạ Chiến giật mình ngẩng lên.
6 Sau khi tên hỏa sư vừa cám ơn rối rít vừa mau lẹ lui xuống bếp chuẩn bị món ăn, Trình Tưởng thản nhiên phớt lờ ánh mắt kì quái của mọi người, quay qua Tử Vũ:- Nói cho ta biết thân phận của tiểu lão đầu ngồi bàn thứ hai bên tay trái!Tử Vũ liền nghiêng đầu qua nhìn, chỉ thấy đó là một lão nhân mình hạc xương mai, mái tóc lấm chấm sợi bạc nói lên lão chí ít cũng đã sáu, bảy chục tuổi.
7 Hiện tại là trung tuần tháng năm, Dạ Chiến khởi đầu vào tháng sáu, thành ra thầy trò Tử Vũ vẫn còn có chút thời gian thoải mái thư thả. Lần này đến Quyện Long thành, mục đích chính của Trình Tưởng là mở mang kiến thức cho Tử Vũ, để nó tiếp xúc với nhân tình thế thái, nhằm tránh việc sau này bỡ ngỡ khi một mình qua lại giang hồ.
8 Cùng lúc Tử Vũ xuất chiêu chặt đứt hai cánh tay của tên Cao cấp Kiếm sĩ, đại sảnh đường nơi có hàng vạn người đang theo dõi Dạ Chiến đồng loạt kinh hô nhất tiếng.
9 Nếu giết người là một môn nghệ thuật, thì nhát dao của tên sát thủ đã đâm Tử Vũ tuyệt đối phải là tinh hoa của môn nghệ thuật đó. Sát thủ tuyệt đỉnh, thường thường đều là kẻ tiết kiệm.
10 Khi Tử Vũ tỉnh lại, cuộc chiến ở Quyện Long thành không ngờ đã trôi qua được một tháng. Thực ra vết thương nơi tim cũng không đến nỗi khiến nó bất tỉnh lâu đến thế, có điều nó lại không màng đến sinh tử, liều mạng vận khởi toàn bộ ma lực lẫn công lực một cách khiên cưỡng, khiến cho toàn thân giống như một chiếc bình nước dốc cạn, hoàn toàn không còn lấy nửa giọt sinh khí.
11 Nếu có ai đó nhìn thấy tình trạng của Tử Vũ bây giờ, hẳn phải nghĩ rằng nó đã phát điên. Đem kinh mạch, huyệt vị toàn thân từng cái từng cái một đi phá hủy, chắc chắn là hành vi của người điên.
12 Trình Tưởng trong lòng có một vết thương. Năm lão lên 9 tuổi, phụ thân lão vì muốn cưới tiểu thiếp, đã hạ độc mẫu thân của lão. Sự việc đó, lão lại tận mắt chứng kiến, trong tâm khảm từ khi ấy đã in sâu hình ảnh thân mẫu hai mắt trắng dã, không ngừng rên rỉ, bên tai lại nghe thấy tiếng cười dâm đãng của thân phụ và ả tiểu thiếp.
13 Quyện Long thành. Đối với Tử Vũ mà nói, trừ Cửu Hoang sâm lâm ra, cả Vô Tận giới cũng chỉ còn mình tòa thành này là cho hắn có cảm giác thân quen một chút.
14 Năm tên đại hán, theo hướng chỉ của kẻ cầm đầu, tức thì lao vút tới vây lấy chiếc bàn Tử Vũ đang ngồi, đồng thời hiển lộ một thứ thân pháp tuyệt đỉnh.
15 Lộ Khiêm từ lúc xuất đạo đến nay, đây mới là lần đầu tiên hành thích người khác thất bại, không những thế, lại còn bị đối phương khống chế. Phải nói là y đang cảm thấy khó tin.
16 Tử Vũ, thiếp có chuyện muốn nói với chàng!Đang mơ mơ màng màng trong vòng tay của Tử Vũ, Nhã Dạ đột nhiên lên tiếng, cách xưng hô khác đi, tình cảm trong lòng của nàng cũng đã khác đi.
17 Thực sự thì bạch y nữ tử cũng không hề nghĩ đến chiến thắng. Chính xác hơn, nàng không hề nghĩ đến bất cứ thứ gì…Nhìn vào đôi mắt lúc nào cũng sâu thăm thẳm như đại dương ấy, Tử Vũ đột ngột nhận ra điều đó.
18 Bình minh cuối cùng cũng về trên Quyện Long thành. Vầng dương mùa hạ sau một giấc ngủ say, đang từ từ nhô lên khỏi rặng núi phía xa, ban phát những ánh vàng đầu tiên, cũng là dịu dàng nhất trong ngày đến cho vạn vật.
19 - Công tử gia, ngài xem, thanh đao này thực sự là một thượng phẩm binh khí, vô cùng thích hợp với một người cao quý sang trọng như ngài…Nếu có ai đó dư hơi nhàn rỗi ngồi đếm số lần lão phú ông đó lặp đi lặp lại câu nói này, thì hẳn cũng phải phát hoảng khi thấy con số đã lên đến một trăm bảy mươi ba.
20 - Lục Nhi, con biết phải làm gì rồi chứ?Thanh âm trầm thấp vang lên trong căn phòng tối, tự bản thân đã mang lại một không khí thần bí đặc biệt, khiến người nghe không khỏi có cảm giác mông lung.